Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ cần nhìn qua ánh mắt của Cảnh Tử Sâm , Trần Lực liền hiểu ý muốn của anh .


Trần Lực đăm chiêu nhìn lên tấm ảnh , rồi nghiền ngẫm nơi đuôi mắt của Tô Nhược..


Anh ta gật đầu..


– Vâng, chủ tịch..


………


Gần đến hơn sáu giờ tối Tô Nhược mới thực hiện xong bộ ảnh . Dù sao cũng đã quen với cường độ làm việc nên cô chỉ có chút mệt mỏi..


– Tốt lắm cám ơn cô Jennifer, bộ ảnh lần này rất đẹp ..


Nhìn qua những tấm ảnh chưa qua chỉnh sửa ,Tô Nhược cong môi hài lòng..


– Cám ơn anh và mọi người đã hỗ trợ Tôi , vất vả cho mọi người rồi.


Xả vai rất nhanh , tính cách của Tô Nhược vốn rất hòa đồng ,nếu không chọc giận cô thì quả là một đứa trẻ đáng yêu , người gặp người thích..


Henry mỉm cười nghĩ thế..


– Vào thay quần áo đi .


Tô Nhược gật đầu , đi đên căn phòng thay đồ…


Henry bên này khom người ngắm lại thành quả của Tô Nhược..


Trần Lực đi vào nói nhỏ vào tai một nhân viên , người đàn ông hiểu ý đi đến chỗ Henry..


– Anh Henry , thư kí Trần muốn gặp anh..


Thư Kí Trần ?


Henry thắc mắc trong đầu ..


Nhưng vẫn gật đầu nhìn ra cửa , người đàn ông châu á , khuôn mặt nghiêm nghị ,vóc dáng cao ráo đang im lặng đứng đợi anh ta..


Vừa nhìn qua Henry liền nhận ra người này ,chẳng phải người hay đi bên cảnh Cảnh Tử Sâm hay sao ?
Lúc đi đến , Trần Lực ngẩng đầu nhìn Henry đang được nhân viên đưa tới.


– Thư Kí Trần , Đây là Henry người đại diện của cô Tô.


Henry cũng rất lịch sự mỉm cười..


– Tôi biết anh Thư Kí Trần , không biết anh muốn gặp Tôi có việc gì không ?


Trần Lực nhìn một vòng ,không thấy bóng dáng của Tô Nhược ..


Anh ta cũng không vòng vo ,đi vào vấn đề..


– Chủ Tịch của Tôi nhã ý muốn mời cô Tô dùng bữa tối.


Ầm…


Henry cảm thấy ngay ót của mình dường như vừa bị ai đánh mạnh vào ,nếu không tại sao đầu óc anh ta choáng váng thế này..


Bên tai còn ù ù tạc tạc , giống như không nghe rõ được nữa.Nuốt một ngụm nước bọt , Henry chậm chạp hỏi lại.


– À..thư Kí Trần ý anh nói Chủ Tịch Cảnh nhã ý muốn mời Tô Nhược dùng bữa tối sao ?


– Đúng vậy ..


Trần Lực chậm rãi trả lời , ý tứ không cần nói ra người là quản lý như Henry chắc chẳng hiểu rõ ..


Henry âm thầm tính toán , chẳng lẽ bảo bối nhà anh ta là người kế tiếp lọt vào mắt của Cảnh Tử Sâm. Không ngờ chuyến công tác này lại trùng hợp gặp anh ta ở đây..


Lúc trên máy bay , Henry không nghĩ những lời mình nói sắp thành sự thật rồi .


Nhưng mà , chưa đến chuyện thì nói thế nào nghe cũng vừa tai. Bây giờ ước mơ sắp thành sự thật khiến Henry có chút khó khăn suy nghĩ , nhất là Tô Nhược .


Đúng vậy , cơ hội này ngàn năm có một ..


– Có chuyện gì sao ?


Chưa kịp suy nghĩ , lúc này Tô Nhược đã thay xong quần áo , cả mặt cũng tẩy trang sạch sẽ ..


Cô đi đến quan sát thái độ của Henry là lạ , rồi nhìn người đàn ông tuấn tú , tri thức trước mắt ,khí chất khó xem thường..


Cô lịch sự gật đầu chào Trần Lực..


Âm thầm quan sát cô gái trước mắt, ánh mắt Trần Lực có chút lóe sáng.. Hoa Hạ một trong công ty giải trí lớn nhất nước , việc thường xuyên tiếp xúc với các ngôi sao lớn nhỏ là chuyện thường trực ..


Thế nhưng Trần Lực rất hiếm khi bắt gặp ngôi sao nữ nào lại dám để mặt mộc để xuất hiện , dù là không có mặt fan hâm mộ nhưng họ vẫn luôn xuất hiện bộ dạng lộng lẫy , hoàn hảo nhất có thể.


Cô gái này hoàn toàn để mặt mộc ,làn da thật tốt nhìn kĩ thật gần cũng không thấy được lỗ chân lông.So với lúc trang điểm chẳng khác là bao , chỉ là nhìn non nớt hơn hẳn.


Vẻ xinh đẹp này càng khiến người khác thích thú ngắm một lần lại muốn thêm nhiều lần..


Ánh mắt Trần Lực nhìn lên đuôi mắt có nốt ruồi son của Tô Nhược , ánh mắt thể hiện sự khác thường..


Rất nhanh lúc Henry chưa kịp lên tiếng , Trần Lực đã nói trước..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK