Mục lục
Mạt thế chi hắn từ huyệt mộ mà đến
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

……

May mắn được trọng sinh.

Lúc Đương Sở Hoài mở to mắt ra thì hắn đã trọng sinh rồi.

Không khí trong phòng bệnh tràn ngập mùi sát trùng, màn hình di động biểu hiện thời gian là ngày 18 tháng 2 năm 20XX.

Là thời gian một năm trước khi mạt thế đến.

Không ai biết, một năm sau, cái thế giới tốt đẹp này sẽ biến thành địa ngục trần gian.

Nơi nơi đều là tang thi ăn thịt người, nơi nơi đều là dã thú biến dị hung mãnh.

Thời tiết ác liệt, vật tư khan hiếm, thế giới tiến vào tận thế luyện ngục, nhân loại để sinh tồn thì phải trải qua khảo nghiệm cực lớn…

Là người sống trong thời đại tiểu thuyết online thịnh hành, chỉ sau một lúc sững sờ, Sở Hoài rất nhanh đã nhận ra, mình gặp phải trọng sinh trong truyền thuyết rồi.

Bởi vì thời gian hiển thị trên màn hình cùng cảnh vật chung quanh có thể sẽ gạt người, nhưng trên thân thể trẻ tuổi này lại không có bất kỳ vết thương nào xuất hiện khi mạt thế là một minh chứng tốt nhất.

Hắn trọng sinh, trọng sinh về thời điểm trước khi mạt thế đến.

Sở Hoài sững sờ nhìn khuôn mặt mình đang phản chiếu qua màn hình đen kịch của điện thoại, cứ như vậy tầm nửa tiếng đồng hồ, mới có thể bình tĩnh được từ trạng thái lâng lâng khó tin này.

Mặc dù rất khó tin, nhưng sự thật đang bày ra trước mặt.

“Kẽo kẹt…”

Cửa phòng bị đẩy ra, một thanh niên mang mắt kính đi vào.

Đối phương thấy hắn tỉnh, trên mặt lộ ra thần sắc kinh hỉ, vội vội vàng vàng đặt dĩa trái cây trên tay xuống bàn nhỏ đầu giường, kêu lên mừng rỡ.

“Giám đốc, anh tỉnh rồi, cảm giác thế nào rồi? Bác sĩ nói anh bị não chấn động nhẹ và xương chân bị nứt, còn những chuyện khác đều ổn, hai ngày này chuyện công ty đều có em giám sát, hoạt động rất thuận lợi…”

Sở Hoài nhìn chằm chằm thanh niên trước mặt đang mang vẻ vui mừng mà báo cáo công việc, ký ức xưa cũ lại bắt đầu xuất hiện.

Hắn nhớ rõ thanh niên này, đây chính là thư ký của hắn, Tiểu Hà.

Từ khi công ty giao hàng của hắn được thành lập, thanh niên này cũng đã bắt đầu vào làm, sau đó đi theo hắn làm việc suốt 5 năm.

Sau đó công ty bị niêm phong phá sản, công nhân viên đều bị sa thải, hắn bị bỏ tù, mãi cho đến sau này khi mạt thế đến hắn cũng chưa gặp lại những người này…

Mà cách thời điểm công ty bị niêm phong phá sản, chính là một tháng sau.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Sở Hoài hiện lên một tia lạnh lẽo, dò hỏi.

“Tiểu Hà, gần đây Hồ Siêu Dương có phải tìm cậu muốn vận chuyển hàng hóa hay không?”

“Ách… Vâng, sao giám đốc lại biết? Hai ngày trước Hồ tiên sinh trước có tới tìm em, nói là có đơn đặt hàng muốn để cho chúng ta làm, hai ngày này công ty tương đối bận, em vẫn chưa trả lời hắn.”

Tiểu Hà bị hỏi lúc đầu cũng có chút sững sờ, sau đó mới nhớ ra Hồ Siêu Dương trong miệng hắn là ai.

Đó là em trai của giám đốc bọn họ, bởi vì bình thường bọn họ đều gọi người đó là ‘ Hồ tiên sinh ’, giám đốc cũng gọi hắn là em trai, cho nên khi nghe tên họ đầy đủ lại không kịp phản ứng lại đó là ai.

Hai ngày trước Hồ tiên sinh có tới tìm nói là muốn bọn họ vận chuyển hàng hóa, dù sao thì bọn họ cũng là công ty vận tải, cho nên cũng không hiếm lạ gì.

Nhưng làm sao giám đốc biết được nhỉ? Lúc ấy giám đốc vẫn còn bị hôn mê do tai nạn xe mà.

“Trước đó hắn có từng đề cập qua với tôi rồi. Từ chối đi, sau này, những đơn hàng của Hồ tiên sinh nhờ vận chuyển hàng hóa chúng ta đều không nhận, nếu hắn có thắc mắc gì, bảo hắn trực tiếp liên hệ với tôi.”

Đối mặt với nghi hoặc của Tiểu Hà, Sở Hoài cũng không giải thích nhiều, trực tiếp yêu cầu làm như thế là được.

Trải qua cuộc sống tàn khốc thời mạt thế suốt ba năm, hắn gần như đã quên mất những ký ức chi tiết trước mạt thế rồi, nhưng một ít sự kiện trọng đại thì lại không bao giờ có thể quên được.

Thân là dị năng giả, sau khi mạt thế đến, hắn sống khổn khổ như vậy, một phần cũng là do người em trai yêu quý của mình ban tặng cả.

Từ bên ngoài cũng đều có thể nhận ra, hắn cùng Hồ Siêu Dương không phải anh em ruột.

Trên thực tế thì đúng là như thế, Sở Hoài là cô nhi, từ nhỏ đã được Hồ gia nhận nuôi.

Hai phu thê Hồ gia là người tốt, mặc dù nhận nuôi hắn chỉ vì trước đó mãi không thể có con, sau đó lại ngoài ý muốn có thai đứa con của mình, nhưng họ vẫn đối xử với hắn rất tốt như trước.

Lúc Sở Hoài được nhận nuôi thì đã bắt đầu hiểu chuyện rồi, ân tình của cha mẹ nuôi, hắn đều ghi tạc trong lòng.

Bởi vậy sau khi hai vợ chồng Hồ gia gặp chuyện ngoài ý muốn mà qua đời, tài sản cùng tiền bảo hiểm để lại, một phân tiền hắn cũng không đụng vào.

Gánh chịu áp lực trên vai mà giúp đỡ em trai còn chưa thành niên của mình đuổi đám thân thích như lang như hổ trong nhà kia đi, sau đó đem tất cả tài sản để lại cho đối phương.

Hắn dùng hai bàn tay trắng gây dựng sự nghiệp, mở công ty vận tải nhỏ, kiếm được tiền cũng không quên chăm sóc cho em trai.

Nhưng hắn không thể nào ngờ được, em trai tốt mà hắn nhất mực chăm sóc, mặt ngoài thì sạch sẽ như bên trong đã đen rồi.

Vậy mà lén lút làm chuyện bất hợp pháp với người khác, còn lợi dụng công ty của hắn để vận chuyển những món đồ không thể nhìn thấy ánh mặt trời kia.

Hắn nhớ cũng thời điểm này kiếp trước.

Hắn ngoài ý muốn bị tai nạn xe mà nằm viện, Hồ Siêu Dương nhân cơ hội lợi dụng sơ hở, nhờ công ty hắn vận chuyển một ít hàng hóa kinh doanh.

Hàng hóa là vật nguy hiểm, các công ty vận tải khác nói chung sẽ rất ngại nhận hàng.

Nhưng bởi vì bọn họ có quan hệ anh em, thái độ bình thường của hắn đối với người em trai này lại là hữu cầu tất ứng, bởi vậy Tiểu Hà không cần suy nghĩ nhiều mà đã đồng ý, nhân viên công tác tuyến dưới cũng không kiểm tra cho cẩn thận.

Cho nên nửa đường khi xe vận tải bị cảnh sát chặn lại, sau khi kiểm tra thì phát hiện ra một lượng lớn hành cấm, ai cũng đều không ngờ được.

Sau đó Hồ Siêu Dương bỏ trốn, lúc sắp đi còn không quên đem tất cả những văn kiện chứng cứ buộc tội hắn ném vào trong văn phòng của hắn.

Thành công biến hắn thành con dê thế tội, công ty bị niêm phong phá sản, còn hắn thì phải chịu án tù chung thân.

Không nói đến những khổ sở sau khi vào tù, sau khi mạt thế xuất hiện, thế giới bên ngoài hỗn loạn hung hiểm, trong ngục giam, càng là có thể nói tử cục!

Sức mạnh ban đầu của một người có liên quan đến sức mạnh của người đó sau khi biến thành tang thi.

Lúc còn sống gầy yếu, sau khi biến thành tang thi thì rất dễ đối phó; ngược lại, lúc còn nếu lúc còn sống là người hung ác, sau khi biến thành tang thi sẽ càng hung tàn.

Những tù nhân bị tống vào ngục thì đều là những kẻ hung tàn độc ác, tình huống sau đó như thế nào, không cần nghĩ cũng biết.

Nếu không phải hắn may mắn kích phát dị năng, cộng thêm có không gian phụ trợ, căn bản hắn không thể sống đi ra được.

Nhưng cho dù có như vậy, những ngày sau này của hắn cũng rất gian nan.

Hắn cùng đồng bạn bỏ lỡ thời điểm tốt nhất để tiến vào căn cứ trú ẩn, hai năm đào vong bên ngoài, sau đó mới tìm được một căn cứ nhỏ làm nơi dừng chân.

Nhưng cũng bởi vì căn cứ quá nhó, cho nên năm thứ ba, khi xuất hiện tang thi triều cùng dị thú vây công, căn cứ quá nhỏ không thể chống đỡ được, tất cả người trong căn cứ đều chết hết, bao gồm cả hắn…

Bắt đầu lại một lần nữa, hắn sẽ không trở thành cái kẻ ngu xuẩn bị em trai lừa gạt kia nữa, bây giờ hắn phải sống cho thật tốt.

Cho dù thế giới trong tương lai có tàn khốc như thế nào, hắn cũng phải cố gắng mà tồn tại.

Loại niềm tin này đã khắc sâu vào trong lòng hắn kể từ khi bắt đầu hiểu chuyện, hắn cảm thấy hắn đang tìm kiếm cái gì đó, dường như thứ đó rất quan trọng với hắn, cho nên, hắn không thể chết được.

Giờ phút này, chuyện hắn phải làm chính là:

Dưỡng thương, gom tiền, chuẩn bị vật tư, chuẩn bị tinh thần chờ mạt thế đến.

Xoa xoa huyệt thái dương có chút trướng đau, Sở Hoài cầm lấy quả táo trên bàn há mồm gặm, lập tức ra chỉ thị.

“Tiểu Hà, lát nữa báo cho phòng kế toán của công ty yêu cầu tổng hợp lại giấy tờ, sau đó gọi cho Đỗ tiên sinh, nói rằng tôi đồng ý với ý định thu mua của bọn họ, tôi muốn gặp mặt nói chuyện với người phụ trách của bọn họ ngay lập tức.”

“Giám đốc, không phải anh nói sẽ không bán công ty sao, tại sao lại…” Tiểu Hà nghe xong liền cả kinh.

“Gặp chút chuyện, cậu cứ làm theo những gì tôi dặn là được rồi.”

Sở Hoài không giải thích nhiều, cũng không thể đem chuyện mạt thế ra mà giải thích được.

Quy mô của công ty hắn không lớn, có thể nói là loại rất nhỏ, nhưng dưới cách kinh doanh và quản lý của hắn nên nó có danh tiếng và tiềm lực không nhỏ.

Bởi vậy đã từng có không ít công ty cỡ trung đã vươn càng ôliu với hắn, nhưng lúc ấy hắn muốn phấn đấu phát triển nó lớn hơn, cho nên đã cự tuyệt tất cả.

Nhưng bây giờ thì khác, sau khi mạt thế xuất hiện, trật tự xã hội bị sụp đổ, tiền trở thành mớ giấy lộn.

Trước khi mạt thế đến, hắn cần phải có nhiều tiền chuẩn bị vật tư để sinh tồn trong tương lai.

Cho dù có bán gấp công ty, nhưng vẫn có thể bán được với giá ngàn vạn, cũng đủ để hắn mua không ít thứ.

Sờ sờ vết bớt hình ngọn lửa trên cánh tay, ánh mắt của Sở Hoài dần trở nên kiên định.

Vết bớt này là không gian, mặc dù không biết nó xuất hiện khi nào, nhưng hình như từ sau tai nạn xe thì nó liền xuất hiện trên cánh tay hắn, thần bí dị thường.

Nhưng nó có thể bảo tồn cho thức ăn không bị hư, bên người có không gian thì đã có trợ lực rất lớn với hắn trong những năm tháng mạt thế kia.

Mạt thế đến, ngoại trừ sự uy hiếp đến từ tang thi và dị thú, thì thực phẩm cũng bị thiếu hụt rất rất nghiêm trọng.

Trước khi mạt thế xuất hiện, hắn phải chuẩn bị nhiều thứ có lợi hơn cho tương lai.

Mặc dù cơ ngơi một tay mình dựng lên mà bán đi như vậy thì hắn cảm thấy có chút tiếc, nhưng khi mạt thế đến thì nó cũng biến mất thôi, sống sót quan trọng hơn.

Người chưa từng trải qua mạt thế sẽ vĩnh viễn không thể cảm nhận được sự tàn khốc như luyện ngục đó như thế nào, cho dù có chuẩn bị nhiều hơn nữa cũng vẫn sợ không đủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang