• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phương Lan cùng Cố Tử Sâm sang nhà của Mộng Linh hỏi cưới. Buổi trò chuyện với Cầm Liên diễn ra vô cùng thuận lợi. Mộng Linh cũng không giấu chuyện mình đang mang thai, vì vậy hôn lễ càng được bàn bạc gấp rút, dự định cuối tháng là ngày tốt để cử hành.

Điều này cũng có nghĩa là hôn lễ của Mộng Linh và Cố Tử Sâm sẽ diễn ra song song với hôn lễ của Khương Vĩnh Thành và Đàm Vân Yên. Gia đình đôi bên đã bàn bạc cùng nhau, ai nấy đều nhất trí tán thành.

Lần trước ở khách sạn, Thiệu Quang Phong bị Cố Tử Tâm tẩn cho một đấm, sau đó phải vào bệnh viện chỉnh hàm nhưng không dám tìm hắn ăn vạ. Về phần Thẩm Yến, Cố Tử Sâm quyết không nhân nhượng với cô ta thêm lần nào nữa.

Mới sáng, người phụ nữ kia đã tìm đến công ty làm ầm ĩ.

“Cố Tử Sâm, anh có còn là con người không? Sao anh dám làm như vậy với công ty của gia đình tôi? Tên khốn kiếp…”

Trước bao lời mắng chửi của Thẩm Yến, Cố Tử Sâm vẫn bày ra bộ mặt điềm tĩnh. Mới một tuần trước, hắn đã tuyên bố với người trên thương trường, chỉ cần là có quan hệ hợp tác với Thẩm thị thì đừng tính đến chuyện làm ăn với Cố thị.

Cố phiếu của Thẩm thị ít nhiều cũng bị ảnh hưởng, các hợp đồng lớn trở nên khan hiếm. Cha của Thẩm Yến tức giận đến mức nhập viện. Con gái vừa mới từ nước ngoài trở về đã khiến cả gia đình lâm vào phen khốn khó.

“Cô thì thế nào? Chẳng phải trước đây tôi đã cảnh cáo cô đừng động đến Mộng Linh rồi sao? Thẩm Yến, nếu cô còn náo loạn nữa đừng trách tôi ra tay mạnh hơn.”

“Cố Tử Sâm, anh không nghĩ cho Minh Châu sao? Sau này lớn lên nếu con bé biết những chuyện anh đã làm với mẹ ruột của nó thì thế nào?”

Nhìn người phụ nữ trước mặt vẫn cứng miệng không chịu thừa nhận lỗi lầm. Cố Tử Sâm nghiến chặt răng lại, trên cánh tay nổi đầy gân xanh vì giận dữ. Nếu không phải vì nghĩ đến Minh Châu, hắn đã chẳng khoan nhượng với cô ta đến mức này.

“Đừng lấy con bé ra làm lá chắn nữa, cô không đủ tư cách. Tốt nhất là cút khỏi đây và đừng bao giờ bén mảng đến nữa. Thẩm Yến, sức chịu đựng của tôi có giới hạn, nhớ cho kỹ vào.”

“Được, để tôi chống mắt xem các người hạnh phúc được bao lâu?”

Cố Tử Sâm hừ lạnh, nhìn vào ánh mắt đố kỵ của người phụ nữ kia, quả quyết nói:

“Chắc chắn là cả đời! Ít nhất thì Mộng Linh cũng không giống như loại phụ nữ nào đó, bỏ chồng bỏ con lúc khó khăn để đi tìm hạnh phúc mới.”

Đừng tưởng Thẩm Yến ra nước ngoài, qua lại với bao nhiêu người đàn ông mà Cố Tử Sâm không biết. Cũng chính vì cái thói ham hư vinh của cô ta mới khiến hắn sáng mắt, xem như lần đầu cũng là lần cuối chọn sai người.

Nói xong, chỉ một cuộc điện thoại ba câu, hai bảo vệ đã lập tức có mặt tại phòng làm việc của Cố Tử Sâm. Thẩm Yến nhanh chóng bị kéo ra ngoài, mặc cho cô ta gào thét vẫn không ai thèm đoái hoài tới.

Cố Tử Sâm vẫn còn một người phải xử lý. Hắn gọi cho Trình Bân thăm hỏi tình hình, mọi thứ đều đang tiến hành đúng như kế hoạch.

Về hôn lễ, Mộng Linh muốn mời một vài đồng nghiệp thân thiết trong công ty đến chung vui. Nhưng mà cô vẫn có chút e dè chưa dám hỏi Cố Tử Sâm, không ngờ hắn tinh ý nhìn ra, chủ động mở lời:

“Em có gì muốn nói sao?”

“Tử Sâm, hôn lễ của chúng ta, em có thể mời trưởng phòng Lý được không?”

Hắn bật cười, còn tưởng là chuyện gì khiến Mộng Linh căng thẳng như vậy. Ôm Mộng Linh vào lòng, tiện tay bóc lựu cho cô ăn, Cố Tử Sâm nói:

“Được chứ! Sau này chuyện em làm phu nhân chủ tịch cũng không cần giấu giếm.”

Đôi mắt hắn nhìn cô, chứa chan sự chân thành. Khoảng cách giữa hai gương mặt rất gần, Cố Tử Sâm đột nhiên cúi xuống, khẽ hôn lên môi của Mộng Linh, sau đó trườn xuống bên dưới, đẩy nhẹ cổ áo mà cắn lên vào xương quai xanh quyến rũ.

“Ưm… đang ở công ty đó! Anh không đứng đắn chút nào.”

“Với vợ của mình còn cần đứng đắn sao?”

Cố Tử Sâm cười ranh mãnh. Hắn đã sớm khóa trái cửa phòng, người khác có muốn vào cũng vào không được.

Mộng Linh đang mang thai, cho nên Cố Tử Sâm cũng không làm gì quá đáng. Chiều nay hắn tan làm sớm, theo ý cô đến trung tâm thương mại mua chút đồ cho bữa tối.

Hai người vừa rời khỏi Cố thị, trước cổng tập đoàn đã xuất hiện hai chiếc xe của cảnh sát. Còi báo làm thu hút sự chú ý của mọi người.

Bọn họ nhanh chóng tiến về phòng làm việc của tổng giám đốc, cũng chính là chú của Cố Tử Sâm - Cố Kiến Luân. Sáng nay, Trình Bân đã gửi đơn tố cáo kèm theo bằng chứng liên quan đến viện kiểm sát về hành vi biển thủ công quỹ và dính dáng đến hoạt động làm ăn phi pháp ở nước ngoài của ông ta, nhờ cậy cảnh sát vào cuộc.

Chứng cứ rõ ràng, lệnh bắt khẩn cấp được thi hành, Cố Kiến Luân bị áp giải về đồn. Ở tại nhà riêng, Bội Lâm, người trưởng phòng từng làm đơn xin nghỉ việc ở Cố thị cũng bị bắt vì những tội danh tương tự.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK