Mục lục
Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử (Bản Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Kiếm ý!!”

Bọn người Tần Thiên kinh hô một tiếng, trong lòng hô to quả nhiên là yêu nghiệt.

Kiếm y chính là tồn tại mà kiếm giả nằm mộng cũng muốn lĩnh ngộ, một khi lĩnh ngộ được thì uy lực của kiếm pháp sẽ gia tăng lên mấy cấp độ, tăng cường sức chiến đấu của bản thân.

“Không tốt!!”

Tần Phong cũng cảm nhận được một kiếm này lợi hại, cho nên không cố chấp dùng sức mà dự định tránh khỏi đòn tấn công của đối phương.

Thế nhưng, ngay từ đầu Lâm Tam đã thoát khỏi thế bị động, thêm vào đó, y còn có ưu thế cao hơn hai bậc so với Tần Phòng và ngộ được kiếm ý. Vung ra một kiếm như gió mát, mang theo từng đạo kiếm ảnh đánh úp về phía Tần Phong.

Coi như bước chân Mị Ảnh Tiêu Dao của Tần Phong vô cùng huyền diệu, nhưng nó vẫn giống như một con thuyền đang chèo trong những con sóng lớn, có nguy cơ bị lật bất cứ lúc nào.

“Lâm Tam tốt, mau giáo huấn tiểu tử này thật tốt cho bản tiểu thư!!”

Lâm Tam Nhi ở bên cạnh vui vẻ vỗ tay, hơn nữa còn không quên lè lưỡi ghét bỏ Tần Hạo.

“Ca ca, cố lên!!”

Tần Hạo tức giận đến khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, gân giọng phất cờ hò reo vì Tần Phong.

Những người khác không để ý đến hai tiểu gia hỏa này, bọn hắn đã bị hai hài tử trước mặt làm cho choáng váng.

Trong lòng tự hỏi, lúc tám tuổi, bọn hắn căn bản không thể đột phá nổi Siêu Phàm cảnh, mười ba mười bốn tuổi cũng không thể lĩnh ngộ được kiếm ý.

“Trường Giang sóng sau đè sóng trước a!”

Tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đều không hẹn mà cùng cảm khái một tiếng, biết đại tranh chi thế chỉ sợ sắp bắt đầu.

Đến một lúc nào đó, những thiên kiêu này tụ tập, xuất thế thì Hoang Cổ sẽ được thanh tẩy một lần nữa.

Lúc này ——

Tần Phong cũng không có tâm tư để ý tới cái gì gọi là đại tranh chi thế, bây giờ, hắn nghĩ là phải làm như thế nào để đánh bại tiểu tử này và thu được điểm phản diện.

“Cmn, đây chính là cảm giác nhân vật phản diện bị nhân vật chính áp chế sao!?”

Tần Phong bị đánh liên tiếp buộc phải lui về phía sau, hoàn toàn rơi xuống thế hạ phong, không có chút lực trở tay nào.

Không có cách!

Bầu không khí đã được định sẵn, hắn không thể thua người này.

Chỉ có thể sử dụng tất sát kỹ, gọi hệ thống ba ba ra trao đổi quyển thứ hai của Mị Ảnh Tiêu Dao!!

“Đinh, chúc mừng túc chủ tiêu phí 1 vạn điểm phản diện, trao đổi quyển thứ hai của Mị Ảnh Tiêu Dao!”

“1 vạn điểm a!”

Khỏi phải nói trong lòng Tần Phong có bao nhiêu đau lòng, hắn phải đánh nhị đánh bao nhiêu cái mới có thể tích góp được 1 vạn điểm, khiến hắn lùi xa một bước đến đại viên mãn.

Không được!

Hôm nay nhất định phải đòi lại từ trên thân tiểu tử Lâm Tam này!

Cơ thể của Tần Phong bắt đầu nhảy múa theo hư ảnh xuất hiện trong đầu, hóa thành kiếm quang chập chờn trong nước, như gió mát trong bóng tối, dù bay ra xa mấy trăm mét cũng không thành vấn đề.

“Cái gì!!”

Vẻ mặt của mọi người tại hiện trường đều đột nhiên thay đổi, nhìn ra chiêu thức động tác của Tần Phong đã đột phá trong trận đánh.

Tốc độ rõ ràng là nhanh hơn trước, bước chân bên dưới cũng huyền diệu hơn, dễ dàng né tránh kiếm quang do Lâm Tam đánh tới.

“Tốt, tốt, tốt, Tần Phong con ta có tư chất Đại Đế!”

Tần Thiên nhịn không được vui vẻ cười ha ha, suýt chút nữa là muốn cầm theo một cái loa lớn, hô hào bên tai Lâm Hào.

“Thật là lợi hại!”

Lâm Tam lộ ra thần sắc nghiêm túc trước nay chưa có, y biết nếu không lấy ra bản lĩnh thật sự thì sẽ không cách nào chiến thắng đối phương.

Chỉ thấy góc áo của y không gió mà bay, bay phất phới, kiếm quang u ám trong tay, chập chờn trong gió, xé rách không khí, phát ra từng trận tiếng rít.

“Tốt!!”

Tần Phong cũng phát hiện Lâm Tam muốn xuất ra bản lĩnh giữ nhà, cho nên cũng đưa tay lên cao, hét lớn về phía hư không:

Kiếm tới!!

Ong ong!!

Âm thanh sắc bén của những thanh kiếm vang vọng khắp thành trì Tần gia, chín đạo kiếm quang như sao chổi phá không lao đến.

“Trường Không Cửu Kiếm!!”

Đám người Lâm Hào dĩ nhiên cũng biết hàng này, cho nên mới bật thốt ra lai lịch của cửu kiếm.

Có nghe người nghe nói, năm năm trước, hoàng đế Đại Hạ tới vội vàng, cuối cùng bị đại công tử không biết xấu hổ của Tần gia hố mất Trường Không Cửu Kiếm và Hồ Lô Thiên Bảo.

Vốn cho rằng chỉ là nghe nhầm đồn bậy, không nghĩ tới hắn thật sự không biết xấu hổ, nhất định phải mang chín chuôi kiếm trên người đều thể hiện ra chữ tiện kia.

“Chín kiếm hợp nhất!”

Tần Phong nhanh chóng bóp ra một đạo chỉ quyết, để cửu kiếm bay về một điểm.

Ong ong!!

Kiếm phong cuốn ngược, bụi trần lăn lộn, chín đạo kiếm khí càng ngày càng dữ tợn, tiếng sóng ầm ầm vang vọng trong hư không.

Khi kiếm phong dừng lại, một thanh trường kiếm lóe lên ánh sáng lạnh lẽo treo lơ lửng trước mặt Tần Phong.

Đây là bội kiếm Trường Không Kiếm Thần của mười vạn năm trước, đồng thời cũng là thần binh được xếp hạng trong 10 thần binh Hoang Cổ!

Kể từ khi lấy được Trường Không Cửu Kiếm, Tần Phong đã luyện hóa thành công Trường Không Cửu Kiếm với sự giúp đỡ của đệ thập Tổ trong năm năm qua.

Mặc dù không dám nói có thể tái hiện phong thái của Trường Không Kiếm Thần giống như trước kia, cũng không hoàn toàn khống chế được thực lực của nó, nhưng nếu dùng để chiến đầu thì hoàn toàn không có vấn đề gì.

“Trường Không Cửu Kiếm!!”

Hai mắt Lâm Tam rực lửa, hô hấp cũng gấp gáp.

Không có cách nào!

Kiếm pháp mà y sử dụng là Trường Không Kiếm Thần của vạn năm trước, chính xác mà nói y vó được truyền thừa của Trường Không Kiếm Thần, nếu có được Trường Không Cửu Kiểm, y nhất định sẽ có thể lấy lại phong thái của Kiếm Thần năm xưa.

Bất quá y cũng biết Tần gia không dễ chọc, ăn cướp trắng trợn cùng tự tìm cái chết không có gì khác biệt, chỉ có thể tùy thời mà động.

“Coi như ngươi có thần kiếm hỗ trợ thì cũng không có khả năng trở thành đối thủ của ta!”

Lâm Tam tin tưởng tuyệt đối vào truyền thừa của Trường Không Kiếm Thần, lúc này, từ trong bụi trần của đất trời, y bỗng nhiên ra tay, một vòng kiếm quang sáng chói phá hư hư không, khuấy động từng trận.

Trường Không Kiếm Quyết!

Trường Không Kiếm Quyết là kiếm quyết thần cấp được lĩnh ngộ từ pháp tắc thiên địa, có thần cản giết thần, phật cản giết phật, ngang dọc Hoang Cổ không người có thể địch.

“Đây là......”

Tần Thiên, Lâm Hào cũng là đại lão một phương, tự nhiên liếc mắt một cái liền nhận ra trường không kiếm quyết.

Chỉ sợ vạn năm trước, trường không Kiếm Thần cũng không nghĩ ra, vạn năm sau kiếm quyết của mình sẽ chống lại bội kiếm của mình.

“Không tốt!!”

Sắc mặt Tần Thiên biến đổi lớn, muốn tiến lên phía trước ngăn cản.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK