Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

01.

“Nhược Vi, hôm nay là sinh nhật của mình, cậu sẽ đến nhà mình ăn mừng sinh nhật phải không?”

Lý Trinh Trinh hỏi tôi với vẻ mặt đầy mong đợi, trên mặt còn mang theo ý cười.

Cách đây mấy ngày cô ấy đã bắt đầu ghé vào tai tôi thì thầm, nói năm nay cô ấy sẽ tổ chức sinh nhật tại nhà, không mời thêm ai, chỉ có tôi và cô ấy tham gia.

Tính tình tôi lầm lì, chỉ thích ở một mình, vốn dĩ cũng chẳng có nhiều bạn bè gì.

Mà tính cách của Lý Trinh Trinh thì hoàn toàn ngược lại, bất kể là ai cô ấy cũng có thể trò chuyện được, còn có rất nhiều bạn bè.

Kiếp trước khi nghe thấy cô ấy nói sẽ tổ chức sinh nhật với một mình tôi, tôi còn nghĩ sự tồn tại của mình đối với cô ấy rất đặc biệt, cho nên tôi đồng ý mà không hề nghĩ ngợi.

Thực tế thì tôi đúng là sự tồn tại rất đặc biệt trong lòng cô ấy, đặc biệt đến mức cô ấy đã đích thân đưa tôi lên giường bố của cô ấy và cầu xin tôi hãy sinh cho cô ấy một đứa em trai.

Nhớ lại những cảnh tượng kinh khủng đó, tôi nắm chặt tay thành nắm đấm, móng tay ghim sâu vào lòng bàn tay.

Nhưng trên mặt tôi vẫn giữ nét bình tĩnh, từ từ mỉm cười: “Được á.”

Nghe thấy tôi đồng ý, Lý Trinh Trinh hài lòng vỗ vai tôi, thân thiết nói: “Vậy lúc đó gặp nhé, cậu nhất định phải đến đó nha.”

Nhìn bóng lưng cô ấy rời đi, tôi cúi đầu xuống mở lòng bàn tay ra, lặng lẽ nhìn tơ máu rỉ ra, trong đầu suy nghĩ quay cuồng, cuối cùng cũng bình tĩnh trở lại.

Kiếp trước, tôi đã có suy nghĩ muốn đồng quy vu tận với bọn họ, dùng chất acid sulfuric ăn mòn từng tấc da tấc thịt của Lý Trinh Trinh và bố của cô ấy, khiến cho bọn họ chịu đựng sự tra tấn bị ăn mòn tới tận xương tủy, cho đến tận giây phút cuối cùng của cuộc đời.

Sau khi giải quyết xong hai thứ dơ bẩn đó, tôi cũng kết liễu mạng sống của mình.

Nhân sinh của tôi đã bị họ hủy hoại.

Vốn dĩ tôi không muốn sống nữa, nhưng tôi cũng không yếu ớt đến thế. Người hại tôi thì phải ch một cách đau đớn trước, có như vậy tôi mới có thể ch mà không hối tiếc được.

Vậy lần này nên làm thế nào để “báo đáp” lại bọn họ đây?

02.

Tám giờ tối, tôi đúng giờ đến gõ cửa nhà Lý Trinh Trinh.

Lý Trinh Trinh vui vẻ bước ra mở cửa, vừa nhìn thấy tôi thì vui vẻ ra mặt, ôm chặt lấy tay tôi, kéo vào nhà.

“Cuối cùng thì cậu cũng đến rồi! Mình đợi cậu lâu lắm rồi đó!”

Trong lúc đang nói chuyện, bố của Lý Trinh Trinh đi từ phòng ra ngoài.

“Bố ơi, đây là bạn thân nhất của con, Lâm Nhược Vi. Bố thấy cậu ấy có xinh không?”

Lý Trinh Trinh cao giọng nói với ông ta như thể đang tranh công vậy.

Ánh mắt của bố cô ấy dừng lại trên mặt tôi, cẩn thận đánh giá. Trong ánh mắt còn che giấu vẻ u tối khó nhận ra:

“Ừ, quả thật rất xinh đẹp.”

Lý Giang Hải nhìn tôi chằm chằm, nụ cười trên mặt không rõ ý tứ:

“Trinh Trinh, con phải tiếp đãi bạn thật tốt đấy, biết chưa?”

Lý Trinh Trinh nháy mắt: “Dạ, con biết rồi ạ.”

Nghe cuộc đối thoại giữa hai bố con, tôi cố gắng hết sức để kiềm chế sự kích động muốn gi ch bọn họ. Nếu để hai người này ch một cách dễ dàng như vậy, chẳng phải là quá hời cho bọn họ rồi hay sao?

“Nhược Vi, mình có lấy loại rượu quý của bố mình ra này, tối nay chúng ta uống không say không về!”

Lý Giang Hải cũng lộ ra nụ cười bất đắc dĩ, mắng yêu một câu: “Con bé này, thôi bỏ đi, hôm nay là sinh nhật con, quyền quyết định ở con hết, mở ra uống đi.”

Sau đó lại nhìn về phía tôi: “Nhược Vi, cháu cũng đừng câu nệ gì cả, tối nay đừng về, ngủ lại ở đây đi.”

Lý Giang Hải nhanh chóng rót rượu cho chúng tôi.

“Trinh Trinh, không phải tớ mua bánh kem rồi sao? Chúng mình ăn bánh trước đi, nếu không vứt đi lãng phí lắm.”

Tôi nhìn hai bố con trước mặt đang nôn nóng uống rượu, giả vờ như không có việc gì nhắc nhở.

Lý Trinh Trinh vỗ vỗ vào đầu: “Ôi trời, cậu nhìn mình này, vui quá ấy mà. Cậu ngồi xuống đi, để mình đi lấy ngay đây!”

Lý Giang Hải giữ Lý Trinh Trinh lại, cười dịu dàng: “Con ngồi đây với Nhược Vi đi, để bố đi lấy cho.”

Sau khi Lý Giang Hải vào phòng bếp, tôi bảo Lý Trinh Trinh cũng vào giúp ông ta như vậy sẽ nhanh hơn.

Chờ đến khi cả hai người đã đi vào bếp rồi, tôi lấy lọ thuốc đã chuẩn bị từ trước ra đổ hết vào trong ly rượu của Lý Giang Hải và con gái của ông ta.

Ăn bánh xong, Lý Giang Hải uống hết sạch ly rượu trước, sau đó nhìn tôi khích lệ.

Tôi giả vờ không biết uống rượu, từ chối không uống.

Lý Giang Hải khuyên tôi thế nào cũng không được.

Vì vậy ông ta đã nháy mắt với Lý Trinh Trinh.

Sau đó Lý Trinh Trinh bắt đầu mời rượu tôi: “Nhược Vi à, hôm nay là sinh nhật của mình, cậu uống một chút đi, coi như là chúc mừng sinh nhật nha.”

“Mình cũng không biết uống rượu, hay là như này đi mình uống hết ly này, còn cậu uống một ngụm, được không?”

“Nếu đã như vậy rồi mà cậu còn không đồng ý thì có nghĩa là không coi mình là bạn thân đâu đó.”

Nghe thấy thế, tôi miễn cưỡng gật đầu.

Sau đó lặng lẽ nhìn cô ấy uống hết một hơi ly rượu đã pha với thuốc.

Thứ mà tôi pha cho bọn họ là loại tốt, liều lượng lớn đến mức đừng nói là con người, ngay cả con trâu cũng có thể bị thuốc đó hạ gục trong tích tắc.

Uống rượu xong, hai bố con họ bắt đầu khuyên nhủ tôi.

Chỉ vừa mới khuyên nhủ được vài câu, thì cả hai người bọn họ đều bắt đầu dần trở nên mơ màng.

Nhìn thấy dáng vẻ choáng váng của bọn họ, nụ cười trên mặt tôi càng trở nên rõ ràng hơn.

Chẳng bao lâu sau, hai người này hoàn toàn trở nên mất trí, cơ thể bị tác dụng của thuốc khống chế dữ dội, bắt đầu một cuộc chiến kích tình đầy cuồng nhiệt kéo dài ở phòng ăn.

03.

Bởi vì cảnh tượng trước mặt quá khó coi, khán giả xem trực tiếp như tôi đây thật sự không thể chịu nổi nữa, thế nên tôi lấy điện thoại di động, đặt lên bàn và bắt đầu ghi hình.

Sau đó tôi lấy chiếc camera mini đã mang theo ra, cẩn thận lắp đặt nó ở những chỗ bí mật trong phòng khách, phòng ngủ.

Tôi biết Lý Trinh Trinh không phải con gái ruột của Lý Giang Hải, mà là con gái nuôi.

Còn Lý Giang Hải là loại mặt người dạ thú, từ lâu đã có ý đồ xấu xa với Lý Trinh Trinh duyên dáng yêu kiều, nảy sinh ra ý nghĩ dơ bẩn nước phù sa không chảy ruộng ngoài.*
*những điều tốt đẹp không để cho người ngoài mà giữ cho riêng mình.

Dù sao cũng không phải là con ruột, ông ta còn nuôi lớn cô ấy nên báo đáp công ơn là việc nên làm đúng không?

Vậy thì tốt nhất là nên lấy thân báo đáp, sau đó thì sinh cho ông ta một đứa con trai mập mạp.

Cần gì phải vô cớ mang món hời này đùn đẩy cho kẻ khác chứ?

Sau khi Lý Trinh Trinh nhận ra ý nghĩ của Lý Giang Hải, thay vì tìm mọi cách để tự cứu lấy mình, thì cô ấy lại nảy ra một ý định độc ác hơn.

Cô ấy chọn cách đẩy tôi vào hố lửa.

Kẻ đi hại người sẽ tự khắc làm hại chính mình. Kiếp trước tôi đã khiến cặp đôi súc sinh này phải ch một cách đau đớn. Kiếp này, tôi chọn cách đối xử với người khác giống như cách bọn họ đã đối xử với tôi.

Nhìn camera đã được lắp đặt xong, tôi thản nhiên nhếch môi. Lý Giang Hải vốn dĩ đã có ý đồ xấu xa với Lý Trinh Trinh, đây là lần đầu tiên, tôi tin chắc rằng sẽ sớm có lần thứ hai và thứ ba.

Đến lúc đó, những chiếc camera này sẽ phát huy công dụng rất lớn.

Lúc mọi thứ đã được bố trí xong, Lý Trinh Trinh và bố cô ấy đã mệt mỏi kiệt sức, đang ôm chặt lấy nhau ngủ say.

Tôi đi đến lấy điện thoại di động, sau đó bình tĩnh rời khỏi nhà bọn họ.

Ngày hôm sau tôi ngủ một giấc đến khi bản thân tự tỉnh dậy. Sau đó, tôi gọi điện cho Lý Trinh Trinh nhưng cô ấy không bắt máy, tôi cũng không ngạc nhiên.

Đêm qua hai người bọn họ đã vận động cạn kiệt sức lực, chắc bây giờ có lẽ vẫn còn đang ôm nhau ngủ.

Vậy nên tôi đành gửi tin nhắn: [Trinh Trinh, thật sự xin lỗi cậu, tối qua tớ phải về trước vì có việc gấp. Lúc rời đi tớ thấy cậu và chú đều say cả rồi, chắc cậu quên lời tạm biệt của tớ rồi nhỉ? Đợi hôm nào tớ mời cậu đi ăn coi như tạ lỗi nha?]

Sau khi gửi tin nhắn, tôi ném điện thoại qua một bên, bắt đầu tập trung vào công việc của mình.

Mãi đến buổi chiều, điện thoại di động của tôi mới reo lên.

Trên màn hình hiển thị người gọi đến là Lý Trinh Trinh.

04.

“Lâm Nhược Vi, hôm qua cậu về khi nào?”

Giọng nói của Lý Trinh Trinh khàn khàn và khô khốc, giọng điệu có hơi hùng hổ dọa nạt.

“Ngay sau khi hai người uống rượu đó. Cậu nói xem, cậu cũng thật là, biết rõ mình không uống được mà còn cố chấp làm gì, mới uống được một ly cậu đã thấy chóng mặt rồi. Ban đầu tớ muốn đỡ cậu vào phòng ngủ để nghỉ ngơi nhưng mà bố cậu không cho, chú nói muốn uống cùng cậu thêm hai ly nữa, bảo tớ cứ mặc kệ đi. Chú ấy nói thế nên tớ đành nghe theo thôi.”

Lý Trinh Trinh im lặng nghe tôi nói, hơi thở nặng nề và gấp gáp, tôi có thể nhận ra tâm trạng cô ấy tồi tệ đến mức nào.

Tôi im lặng cười cười nói tiếp: “Trinh Trinh, cậu không sao chứ? Tớ nghe thấy giọng cậu có vẻ không ổn cho lắm, có phải do tối qua cậu uống nhiều quá hay không? Lúc tớ rời đi thấy chú đang cho cậu uống rượu, tớ cũng khuyên chú ấy nên để cậu đi nghỉ ngơi sớm, chú ấy sốt ruột bảo tớ mau về nhanh lên. Trinh Trinh, cậu không giận tớ thật sao?”

Tôi hơi đánh lạc hướng cô ấy một chút, Lý Trinh Trinh quả nhiên đã cắn câu: “Ý cậu là, tối qua bố mình cố tình chuốc rượu cho mình sao?”

“Đúng rồi... Tớ cũng cảm thấy là vậy. Hơn nữa chú ấy hình như không muốn cho tớ ở nhà cậu quá lâu. Trinh Trinh, cậu nói xem, có phải bố cậu không thích tớ không?”

Lý Trinh Trinh không trả lời tôi mà tự lẩm bẩm một mình: “Hóa ra là ông ta...”

Tôi biết, cô ấy đã tin rằng chuyện này là do Lý Giang Hải gài bẫy, khiến cô ấy mất đi sự trong trắng. Chấp nhận để tôi thay thế cô ấy, chỉ là Lý Giang Hải thuận nước đẩy thuyền, khiến cho cô ấy lơ là cảnh giác, thực tế thì mục tiêu của Lý Giang Hải vẫn chính là Lý Trinh Trinh.

Xảy ra chuyện tồi tệ như vậy đủ để cho Lý Trinh Trinh mất hết hy vọng, đầu óc nào có minh mẫn bình thường được nữa? Huống hồ những gì tôi nói đều hợp tình hợp lý, vốn dĩ Lý Giang Hải đã có ý đồ xấu xa với cô ấy, có lẽ nhân cơ hội này để gạo nấu thành cơm cũng không phải là không có khả năng.

“Vậy lúc cậu rời đi có thấy gì khác thường không?”

Lý Trinh Trinh oán hận hỏi.

“Tớ vừa nói ở công ty có việc gấp, bố cậu cứ liên tục thúc giục tớ rời đi. Lúc tớ đi thì thấy bố cậu đang cho cậu uống rượu.”

“Chỉ thế thôi à?”

“Nếu không thì sao chứ? Còn có điều gì khác mà tớ nên thấy à?”

Tôi giả vờ khó hiểu hỏi.

Hơi thở của Lý Trinh Trinh ngưng trệ, sau đó nói năng ậm ờ qua loa: “Không có gì, mình cúp máy trước đây.”

Cúp điện thoại, tâm trạng tôi rất tốt đi pha một tách trà, thoải mái nằm trên ghế sofa nghe nhạc.

Lý Trinh Trinh à, trò chơi đã chính thức bắt đầu rồi!
05.

Đúng như dự đoán của tôi, sau lần đầu tiên vượt qua hàng rào cấm kỵ, Lý Giang Hải đã hoàn toàn buông thả bản thân.

Xem đoạn video ở camera giám sát, ông ta thô bạo khống chế Lý Trinh Trinh, chiếm hữu cô ấy một cách ngang ngược.

Lý Trinh Trinh không ngừng khóc lóc cầu xin sự thương xót, nhưng cô ấy quên mất rằng, đối với một tên cầm thú như Lý Giang Hải, cô càng yếu đuối khóc lóc thì càng kích thích thú tính của ông ta.

Những hình ảnh trên camera ngày càng trở nên phản cảm, tôi thật sự không thể xem nổi nữa.

Chuyện đã đến nước này, Lý Trinh Trinh nhận định rằng tất cả những điều này là do Lý Giang Hải đã tính toán từ trước. Cô ấy căm hận ông ta, thế nhưng lại sợ hãi sự thật là mình đã phát sinh quan hệ với Lý Giang Hải. Cô ấy sợ Lý Giang Hải sẽ nói chuyện này ra ngoài, vậy nên cô ấy buộc phải chiều theo dục vọng thú tính của bố mình.

Nhắc mới nhớ, Lý Trinh Trinh đã tìm được một đối tượng rất tốt.

Bạn trai của cô tên là Tống Dự Thừa, gia cảnh giàu có, bố mẹ anh ấy đều là những nhân vật máu mặt.

Để có thể có được một người bạn trai chất lượng như vậy, Lý Trinh Trinh gần như đã dành hết toàn bộ tâm tư vào đó, hy vọng mình có thể gả vào gia đình giàu có, hoàn toàn thoát khỏi người bố nuôi còn không bằng dã thú này.

Không ngờ trước khi được bước chân vào cửa nhà giàu, sự trong trắng của cô đã bị hủy hoại trong tay bố mình.

Một bí mật kinh thiên động địa như vậy khiến cô ấy không dám hành động thiếu suy nghĩ. Bằng không, nếu để tin này lộ ra ngoài, cô ấy ngay lập tức hoàn toàn mất hết danh dự. Đến lúc đó đừng nói là gả vào cửa nhà giàu, e là cũng không thể đường đường chính chính làm người được nữa.

Mà Lý Giang Hải đương nhiên biết rượu tối hôm đó có vấn đề.

Thế nhưng ông ta lại nghĩ chính Lý Trinh Trinh để đảm bảo tuyệt đối không có gì sai sót nhầm lẫn nên đã xuống tay, ai ngờ vì vội vàng muốn thành công mà đã tự chôn chính mình.

Dù sao Lý Trinh Trinh cũng sợ chọc giận Lý Giang Hải, sợ bị ông ta uy hiếp phá hỏng mối quan hệ giữa cô ấy và Tống Dự Thừa nên không dám phản kháng.

Đương nhiên cũng chưa từng nhắc lại chuyện ép rượu tối hôm đó.

Về phần Lý Giang Hải, ông ta cũng không quan tâm đến hậu quả trước sau, chỉ cần ngủ với người ta là được.

Thậm chí ông ta còn thỏa mãn nằm trên giường nói năng xằng bậy với Lý Trinh Trinh: “Con gái cưng à, con phải ngoan. Bố đương nhiên sẽ thương yêu con, tác thành cho con và Tống Dự Thừa. Tuy nhiên, con phải sinh cho bố một đứa con trai trước đã. Hay là thêm sinh thêm mấy đứa nữa cũng được, sau đó để nhà Tống giúp ta nuôi con, cuối cùng để con trai ta kế thừa tài sản của nhà họ. Con thấy vậy có được không?”

Lý Trinh Trinh quấn chăn co rúm lại, không nói lời nào.

Nhưng tôi vô cùng phấn khích nghĩ mình phải cất kỹ đoạn video này mới được. Sau đó đến thời khắc quan trọng lấy ra trước mặt người nhà họ Tống, không biết hậu quả sẽ bùng nổ đến mức nào đây.

Tôi có hơi không thể chờ đợi được nữa.

06.

Lúc tôi gặp lại Lý Trinh Trinh, thoạt nhìn cô ấy không ổn chút nào.

Trước kia bất kể là lúc nào, tinh thần cô ấy luôn luôn phấn chấn, nhưng bây giờ trên người lại mang theo một ít tính khí u ám.

“Trinh Trinh, hai ngày nay cậu bị bệnh sao? Cũng không thấy mặt mũi đâu, thần sắc nhìn trông kém lắm đó.”

Tôi giả vờ quan tâm hỏi.

Mặt Lý Trinh Trinh không chút thay đổi liếc tôi một cái. Trong mắt nhanh chóng hiện lên một tia hận ý lạnh như băng, sau đó cúi đầu buồn bực lẩm bẩm: “Ừ, mình bị cảm lạnh.”

Sau đó cô ấy lại nói với tôi: “Nhược Vi, hôm trước cậu nói là muốn tạ lỗi với mình, cái đó còn tính không?”

Tôi cau mày, trong lòng cười lạnh, thế nhưng lại nói với vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc: “Tất nhiên rồi, tớ nói được làm được, nhưng cậu muốn tớ tạ lỗi như thế nào á?”

Thấy tôi đồng ý, Lý Trinh Trinh không chút nghĩ ngợi nói ngay: “Vậy tối nay đến nhà mình đi, gần đây tâm trạng mình không tốt, cậu đến tâm sự với mình nhé.”

Tôi tỏ vẻ khó xử: “Đến nhà cậu sao? Bố cậu có cảm thấy không vui không?”

“Bố mình đi công tác rồi mấy nay không có nhà đâu. Cậu đến nhà chơi với mình đi, dù sao cậu cũng chỉ có một mình mà.”

Phải rồi, tôi là một kẻ cô độc, không cha không mẹ, không có người thân nên Lý Trinh Trinh mới không chút kiêng dè muốn hắt nước bẩn lên người tôi. Dù sao ngoại trừ chính bản thân mình ra, cũng không có ai đứng ra bênh vực tôi cả.

Ai bảo tôi là trẻ mồ côi chứ?

Nhưng trẻ mồ côi có đáng bị bắt nạt không?

Che giấu cảm xúc của mình, tôi gật đầu: “Được thôi, tối nay tớ đến tìm cậu.”

Thế nhưng tôi còn dẫn theo hai vị “khách quý bất ngờ”: Tống Dự Thừa và Vu Tình.

Mà Vu Tình lại là thanh mai trúc mã của Tống Dự Thừa, là ứng cử viên cho vị trí người con dâu tốt nhất trong mắt bố mẹ Tống Dự Thừa.


07.

“Nhược Vi, sao cậu lại dẫn bọn họ đến đây?”

Lý Trinh Trinh thừa dịp Tống Dự Thừa và Vu Tình không để ý, kéo tôi trốn sang một bên chất vấn với giọng điệu không hay cho lắm.

Tôi quay đầu lại nhìn Tống Dự Thừa và Vu Tình, thấp giọng giải thích: “Trinh Trinh, cậu đừng nóng giận, tớ tình cờ gặp được bọn họ. Tống Dự Thừa nghe nói tớ đến tìm cậu nên cũng muốn đi theo. Vốn dĩ tớ không đồng ý, nhưng Vu Tình nhất quyết muốn kéo Tống Dự Thừa đi xem phim. Nếu tớ không đồng ý, chẳng phải là có lợi cho Vu Tình hay sao? Tớ tức giận thay cậu luôn đó.”

Nghe xong những lời này, sắc mặt Lý Trinh Trinh đen như đáy nồi, thù hằn căm phẫn liếc nhìn Vu Tình đang cùng Tống Dự Thừa vui cười trò chuyện:

“Con tiện nhân khốn kiếp này! Suốt ngày đối nghịch với mình, sao không ch quách luôn đi!”

Mấy lời ác độc thốt ra, cô ấy ngay lập tức phản ứng lại, nhíu mày giải thích với tôi: “Ngại quá, dạo này tâm trạng mình không tốt, nói năng không suy nghĩ gì cả.”

Tôi hiểu ý vỗ nhẹ vào cánh tay cô ấy: “Haizz, cậu cũng không dễ dàng gì, rõ ràng cậu và Tống Dự Thừa đang yêu nhau, Vu Tình lại muốn phá hoại, ai mà không tức giận cơ chứ?”

Nói xong, tôi còn thêm vào một câu ẩn ý: “Nếu không có cô ấy, nói không chừng cậu đã là bà Tống rồi. Nhưng không được đâu ý, hình như cô ấy đang cố ý chọc tức cậu thì phải. Nếu có cách nào có thể khiến cho cô ấy biết khó mà lui thì tốt quá.”

Nghe tôi nói xong, Lý Trinh Trinh trầm ngâm suy nghĩ nhìn Vu Tình.

Tôi tiếp tục thêm dầu vào lửa: “Trinh Trinh à, tớ nói thật, cậu và Tống Dự Thừa là một cặp trời sinh. Nhưng cậu cũng không được lơ là cảnh giác, nhất định không được để cho bất cứ ai có cơ hội lợi dụng mình.”

Lý Trinh Trinh im lặng, cúi đầu thấp giọng nói: “Bất kể là ai, cũng đừng hòng cướp đi những thứ thuộc về tôi.”

Nhìn tình cảnh này, tôi mỉm cười hiểu ý, không quấy rầy Lý Trinh Trinh đang lơ đãng nữa.

Tôi lại nhìn Vu Tình, cô ấy đang cố tỏ ra thân mật cười cười nói nói với Tống Dự Thừa, vô tình còn ném cho Lý Trinh Trinh một ánh mắt khiêu khích.

Giờ phút này cô ấy đang cực kỳ đắc ý, nhưng không biết tiếp theo mình sẽ phải đối mặt với cơn ác mộng nào đâu.

08.

Lý Trinh Trinh tuy không còn trong trắng nhưng vẫn nhớ tới tôi, mơ tưởng muốn đẩy tôi lên giường của bố cô ấy để giải thoát cho chính mình.

Cho nên tối nay vốn dĩ cô ấy muốn dùng lại chiêu cũ, hạ thuốc tôi.

Về phần Lý Giang Hải, ông ta cũng không đi công tác mà là phối hợp với Lý Trinh Trinh giả vờ đi ra ngoài, chờ tôi bị hạ thuốc thành công sẽ quay trở về.

Đối với Lý Giang Hải mà nói, cô gái nào càng xinh đẹp càng tốt, cho nên khi nghe ý tưởng của Lý Trinh Trinh, ông ta thấy vô cùng vui mừng. Dù sao ông ta cũng không cần tốn công bận tâm, con gái ngoan sẽ đem người đến tận giường.

Tuy nhiên, sự xuất hiện của Vu Tình đã làm cho Lý Trinh Trinh đột nhiên thay đổi ý định.

So với tôi, hạ thuốc Vu Tình chẳng khác nào một mũi tên trúng hai đích.

Không chỉ có thể dời hướng “hỏa lực” của Lý Giang Hải mà còn có thể nắm chắc nhược điểm của Vu Tình, từ đó khống chế được cô ta.

Đến lúc đó, liệu cô ta còn có thể mơ mộng hão huyền tranh giành với mình cướp đi người đàn ông đó hay không?

Hạ quyết tâm, Lý Trinh Trinh kiếm cớ để tôi và Tống Dự Thừa cùng nhau đi mua sắm.

Đầu óc Vu Tình nhạy bén, hiểu ngay Lý Trinh Trinh đang cố ý đuổi khéo tôi và Tống Dự Thừa đi.

Tuy nhiên cô ấy đã đánh giá thấp sự tàn độc của Lý Trinh Trinh, chỉ cho rằng cô ta muốn đối đầu với mình nên thản nhiên để Tống Dự Thừa rời đi.

Sự tự tin xuất phát từ tiểu thư nhà giàu khiến cho cô cảm thấy kiêu hãnh và cao ngạo, đầy khinh thường với Lý Trinh Trinh. Có lẽ cô ấy cũng muốn nhân cơ hội tốt này làm cho Lý Trinh Trinh nhục nhã một phen.

Một bên thì chế nhạo Lý Trinh Trinh, một bên thì say sưa uống rượu.

Không lâu sau, Lý Trinh Trinh gọi điện cho Tống Dự Thừa, nói rằng bố cô ấy đang về nhà, Vu Tình cũng chuẩn bị rời đi, bảo chúng tôi về nhà luôn, không cần tới đây nữa.

Tống Dự Thừa cũng không nghĩ ngợi nhiều, dù sao Lý Trinh Trinh ở trong mắt anh ấy cũng là một bông hoa trắng nhỏ bé ngây thơ, cô ấy nói gì anh cũng tin.

Về đến nhà, tôi nóng lòng bật camera giám sát lên.

Quả nhiên, thần trí Vu Tình mơ mơ hồ hồ đã rơi vào nanh vuốt của Lý Giang Hải.
09.

Tôi thừa nhận lòng dạ mình độc ác, nhưng tôi không phải kẻ điên tìm cách trả thù xã hội.

Sở dĩ Vu Tình bị liên lụy là vì cô ấy đáng bị trừng phạt.

Vu Tình là thiên kim nhà giàu, trước mặt người lớn cô ấy tỏ vẻ hào phóng, thanh lịch, đoan trang. Nhưng ở chỗ riêng tư, cô ấy lại không coi ai ra gì, làm xằng làm bậy.

Tôi và cô ấy là bạn học cấp ba, đơn giản là bởi vì người khác nói tôi xinh đẹp hơn cô ấy, nên cô ấy đã bắt đầu bắt nạt tôi.

Khoảng thời gian đó thật u ám, tôi không bao giờ quên được nó.

Đến tận bây giờ tôi vẫn không quên việc trả thù, chỉ là kiếp trước chưa có thời gian mà thôi.

Kiếp này tôi có rất nhiều thời gian, chắc chắn sẽ không buông tha cho bất kỳ kẻ nào.

Sau khi Vu Tình tỉnh lại thiếu chút nữa là phát điên rồi. Cô ấy gào thét ầm ĩ, gần như muốn phá hủy nhà Lý Trinh Trinh.

Cuối cùng, bị Lý Giang Hải cho một bạt tai khiến cô ấy bất tỉnh.

Lý Trinh Trinh còn lấy ra đoạn video cô ấy quay lại được cho Vu Tình xem:

“Chậc chậc, không ngờ cô thiên kim tiểu thư đây sau lưng lại chơi đùa vui vẻ như vậy, đến cả bố tôi cũng mà cũng không tha. Cô nói xem, nếu để mọi người biết được dáng vẻ dâm đãng này của cô thì họ sẽ phản ứng như thế nào đây?”

Vu Tình sụp đổ hét lên: “Lý Trinh Trinh, sao cô dám hãm hại tôi, tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu! Cứ đợi đấy, tôi sẽ khiến cô phải hối hận!”

Lý Trinh Trinh cười lạnh một tiếng, đầy chế nhạo: “Tôi hãm hại cô? Rõ ràng là cô thông đồng với ba tôi. Chỉ cần video này được tung ra, ai quan tâm đến việc rốt cuộc cô có bị hãm hại hay không chứ?”

“Cô cũng có thể đi báo cảnh sát, nhưng nếu cô báo cảnh sát, tôi sẽ ngay lập tức chiếu đoạn video này lên. Thiên kim tiểu thư hống hách kiêu ngạo không ngờ ở trên giường lại phóng đãng như vậy, cái này so với phim điện ảnh còn hay hơn nhiều. Đại tiểu thư Vu à, cô nhất định sẽ nổi tiếng.”

Vu Tình bị dọa sợ, cho dù thường ngày cô ấy tự cao tự đại nhưng chuyện này lại liên quan đến thanh danh trong sạch của cô ấy. Mặc dù cô bị Lý Trinh Trinh hãm hại nhưng nếu đoạn video này bị tuồn ra ngoài, cuộc đời của cô sẽ hoàn toàn bị hủy hoại.

Lý Trinh Trinh vô cùng đắc ý, với tính trả thù tàn nhẫn, lại tát Vu Tình hai cái:

“Lúc trước ở mọi nơi mày đều đối đầu với tao, không nghĩ tới sẽ có một ngày như vậy phải không? Còn muốn cướp Tống Dự Thừa khỏi tay tao á, mày xứng à? Tao nói cho mày biết, từ nay về sau mày tốt nhất nên ngoan ngoãn nghe lời tao như một con chó, bằng không thì cứ chờ thanh danh của mày bị hủy hoại đi nhé.”

10.

Sau sự việc đó, tinh thần Vu Tình bị sa sút một thời gian dài, cũng không quấn lấy Tống Dự Thừa nữa.

Tuy nhiên vào ngày sinh nhật của mẹ Tống Dự Thừa, Tống gia mở tiệc chiêu đãi khách, tổ chức vô cùng long trọng.

Mẹ của Tống Dự Thừa muốn nhân cơ hội này giới thiệu bạn gái của Tống Dự Thừa đến với mọi người – Vu Tình.

Làm như vậy đơn giản chính là vì muốn chia rẽ triệt để Tống Dự Thừa và Lý Trinh Trinh mà thôi.

Thế nhưng Tống Dự Thừa một lòng một dạ với Lý Trinh Trinh cho nên nghe được chuyện này, anh đương nhiên từ chối.

Tình yêu mù quáng cộng thêm tâm lý phản nghịch khiến cho anh ta có lần muốn cắt đứt quan hệ với gia đình vì Lý Trinh Trinh.

Lý Trinh Trinh bên ngoài lại thể hiện mình là cô gái vô cùng tâm lý, hiểu chuyện. Cô cố gắng hết sức khuyên nhủ Tống Dự Thừa, trước hết hãy tuân theo sự sắp đặt của người nhà, đừng để cho người ngoài nhìn vào chê cười.

Tống Dự Thừa vô cùng cảm động, càng yêu Lý Trinh Trinh hơn. Anh nói thẳng ra rằng mình có phúc ba đời mới tìm được một người vợ hiền lành tốt bụng như vậy.

Nhưng mà anh ta lại không biết tất cả đây đều là âm mưu của Lý Trinh Trinh.

Hiện giờ Vu Tình đang bị đoạn video đó uy hiếp, hoàn toàn trở thành con rối trong tay Lý Trinh Trinh.

Quả nhiên, ngày hôm sau mẹ của Tống Dự Thừa vẻ mặt trìu mến giới thiệu Vu Tình trước mặt tất cả khách khứa.

Không ngờ người đầu tiên đứng lên phản đối không phải là Tống Dự Thừa mà là Vu Tình:

“Dì à, có lẽ dì hiểu lầm rồi. Con chỉ coi anh Tống Dự Thừa như là anh trai mà thôi.”

Nói xong, Vu Tình hai mắt đỏ hoe chạy ra ngoài.

Bỏ lại phía sau những vị khách đang nhìn nhau, bố mẹ Tống đỏ mặt tới tận mang tai.

Đây quả thực đúng là tự chuốc nhục vào thân, trong một ngày trọng đại như vậy lại tự đánh vào mặt mình, chủ động bày ra trò hề cho mọi người xem.

Sau khi xảy ra chuyện mất mặt đáng xấu hổ như thế, cha mẹ Tống đương nhiên nổi giận đùng đùng, cho rằng Vu Tình cố ý khiến bọn họ mất hết thể diện trước mặt tất cả mọi người.

Dù sao Vu Tình cũng là người nảy ra ý tưởng công bố mình là bạn gái của Tống Dự Thừa trong bữa tiệc sinh nhật.

Không ngờ Vu Tình lại lừa gạt bọn họ một phen như vậy.

Sự náo loạn này khiến cho mối quan hệ giữa hai gia đình trở nên lạnh nhạt.

Đối với biến động này, Tống Dự Thừa cũng rất bối rối.

Anh nghĩ mãi không ra, Vu Tình rõ ràng vẫn luôn đeo bám anh, nhưng vào thời khắc quan trọng lại trở mặt khiến bố mẹ anh vô cùng mất mặt.

Thế nhưng anh cũng không quan tâm vì sao Vu Tình lại làm như vậy, anh ta vui mừng khôn xiết chỉ lo đi tìm Lý Trinh Trinh để ăn mừng.

Nhân tiện cười hả hê trên nỗi buồn của cha mẹ mình.

11.

Sau sự việc nhầm lẫn đáng xấu hổ này, cha mẹ Tống Dự Thừa không còn phản đối tình yêu của con trai mình với Lý Trinh Trinh nữa.

Thái độ rõ ràng đã bắt đầu dịu đi.

Có thể thấy việc Lý Trinh Trinh và Tống Dự Thừa yêu nhau rồi kết hôn chỉ còn là vấn đề thời gian.

Con đường tương lai của Lý Trinh Trinh hoàn toàn rộng mở, thế nhưng Vu Tình chắc chắn hận cô ấy đến tận xương tủy.

Sau khi giải quyết xong vấn đề lớn này, Lý Trinh Trinh lại bắt đầu thấy chướng mắt với tôi.

Bởi dù sao Lý Giang Hải vẫn thường xuyên tìm đến cô ấy để “thảo luận nhân sinh”.

Vì vậy nên cô ấy sốt ruột tìm một người thích hợp để thay cô “hiếu thuận” với bố.

Một ứng cử viên như vậy, không ai thích hợp hơn tôi.

Trong mắt cô ấy, tôi chỉ là một kẻ cô đơn không quyền không thế mà thôi.

Nghĩ đi nghĩ lại, cô ấy vẫn muốn xài lại chiêu cũ, hạ thuốc tôi, cái này sẽ không tốn nhiều công sức. Dù sao Vu Tình chính là một ví dụ thành công rõ ràng đấy thôi.

Nhưng tôi hết lần này đến lần khác từ chối lời mời của cô ấy.

Lý Trinh Trinh cũng không sốt ruột về việc này. Lúc này cô dồn hết công sức vào việc giả vờ ngoan ngoãn đối xử tốt với người nhà họ Tống, tính toán tất cả để được gả vào Nhà họ.

Có lẽ cô cảm thấy mình có thể ngay lập tức trở thành bà Tống nên có hơi kiêu ngạo. Cho nên thái độ với Lý Giang Hải bắt đầu xa cách, thậm chí còn cố ý tránh mặt ông ta.

Hôm đó Lý Giang Hải đang đi dạo, tôi “tình cờ” đi ngang qua lập tức chủ động chào hỏi. Ánh mắt Lý Giang Hải nhìn tôi vô cùng nhớp nháp, tràn ngập mùi dung tục khiến người ta ghê tởm.

“Chú Lý, gần đây Trinh Trinh bận việc gì vậy ạ? Cháu đều không gặp mặt cô ấy đàng hoàng được.”

Nghe tôi hỏi như vậy, sắc mặt Lý Giang Hải trở nên khó coi, hừ lạnh nói: “Con bé còn có thể làm gì nữa? Đương nhiên là lo yêu đương rồi.”

Tôi gật đầu nói tiếp: “Vậy chuyện tốt của hai người bọn họ sắp đến rồi đúng không? Trinh Trinh cuối cùng cũng đạt được điều mong muốn, cháu thật sự mừng thay cho cô ấy.”

Lý Giang Hải lạnh mặt không nói lời nào.

“Chú ơi, có phải chú có mâu thuẫn với Trinh Trinh không? Trinh Trinh nói cô ấy chán ghét chú, nói sau khi kết hôn sẽ cắt đứt quan hệ với chú. Cô ấy còn nói chú... A, những lời lẽ đó cháu không thể nói ra được. Cháu nghĩ mãi cũng không hiểu tại sao cô ấy lại có thể mắng ba mình như vậy được nữa.”

“Chú à, nếu chú có thời gian thì nên nói chuyện, tâm sự với Lý Trinh Trinh nhiều hơn nữa đi. Có thể cô ấy đã hiểu lầm chú cái gì đó, chú đầu tắt mặt tối nuôi cô ấy khôn lớn, cuối cùng lại chia tay trong sự lạnh nhạt cũng không tốt. Đương nhiên, có lẽ là cô ấy nói những lời không hay trong lúc tức giận. Hai người dù gì cũng là cha con, sao có thể thật sự cắt đứt quan hệ được? Chú thấy có phải không?”

Lý Giang Hải nổi giận, đằng đằng sát khí lập tức đi tìm Lý Trinh Trinh.

Vì thế khi Lý Trinh Trinh đang hẹn hò ngọt ngào với Tống Dự Thừa, Lý Giang Hải xông tới như trâu, giơ tay tát Lý Trinh Trinh một cái, không kìm được tức giận mắng Lý Trinh Trinh là đồ con gái bất hiếu, lòng lang dạ sói, không biết xấu hổ.

Sự cố bất chợt này khiến Tống Dự Thừa choáng váng.

Lý Giang Hải đang tức giận đến mức không quan tâm đến cái gì, túm lấy tóc Lý Trinh Trinh vừa đánh vừa chửi, lời nói rất khó nghe khiến cho người đi đường lần lượt dừng lại xem.

Nhìn thấy bạn gái bị nghiêm khắc dạy dỗ một trận, anh vừa đau lòng vừa tức giận. Nhưng người đó lại là bố của cô, anh chỉ có thể kiên nhẫn khuyên nhủ.

Lý Giang Hải lại chỉ thẳng vào mũi của Tống Dự Thừa mắng to: “Đồ chó chết, mày cút đi cho khuất mắt tao!”

Đây là lần đầu tiên con cưng của trời như Tống Dự Thừa bị người khác chỉ thẳng vào mũi mắng như vậy. Anh ta vừa tức giận vừa xấu hổ, không còn chút mặt mũi nào.

Lý Trinh Trinh nhìn thấy ông chồng giàu có của mình bị đối xử như vậy thì bắt đầu muốn thoát khỏi sự cưỡng chế của Lý Giang Hải: “Bố, bố phát điên cái gì vậy? Thả con ra.”

Lý Giang Hải càng dùng lực mạnh hơn: “Nếu mày không muốn để thằng công tử bột này biết những chuyện kia thì mau ngoan ngoãn đi về! Mày thật sự nghĩ rằng mình có thể một cước đá tao đi khi bắt tay với tên đại gia nào đó sao? Nằm mơ! Hôm nay tao sẽ dạy cho mày cách ngoan ngoãn nghe lời!”

Nói xong, ông ta không nói một lời túm tóc Lý Trinh Trinh, thô bạo kéo cô rời đi.

Mà Lý Trinh Trinh sợ Lý Giang Hải ở trước mặt Tống Dự Thừa sẽ nói những gì không nên nói, vậy nên cô không dám phản kháng.

Vừa vào nhà, Lý Giang Hải đã đẩy Lý Trinh Trinh ngã xuống đất, hung hăng nắm lấy cằm của cô giận dữ mắng: “Đúng là cái đồ vô liêm sỉ! Tao đã có lòng tốt cho mày yêu đương mà mày còn dám trở mặt quay lưng lại với tao à? Tao có nên cho bạn trai mày xem dáng vẻ đê hèn của mày bây giờ không? Như vậy mày mới có thể trở nên thành thật hơn một chút?”

Lý Trinh Trinh không nói nên lời, trong miệng chỉ có thể không ngừng phát ra âm thanh rên rỉ, cầu xin sự thương xót.

Thoạt nhìn cô ấy chật vật không chịu nổi.

Lý Giang Hải cũng không có lòng thương hoa tiếc ngọc, vừa sờ mó vừa nhục mạ, thề phải để cho Lý Trinh Trinh nhớ rõ sự lợi hại của ông ta để cô không dám có bất kỳ ý nghĩ linh tinh nào nữa.

Đêm nay đối với Lý Trinh Trinh tương đối dài, đến khi trời hửng sáng, cô ấy đã kiệt sức, vết thương đầy mình.

Sau khi chịu nhiều thương tổn, cô cũng không dám đi gặp Tống Dự Thừa nên đành dùng điện thoại vắt óc dỗ dành anh.

Nhưng mà tình huống đêm đó đối với Tống Dự Thừa, người đã quen với việc được mọi người bao quanh mà nói, quả thực là một “bóng ma ám ảnh”, sao có thể đơn giản bỏ qua như vậy được?”

Thế nên trong khoảng thời gian này, Lý Trinh Trinh có thể nói là rơi vào tình trạng nước sôi lửa bỏng, kiệt quệ về cả thể chất lẫn tinh thần.

12.

Trải qua một khoảng thời gian như vậy, Lý Trinh Trinh mới hiểu được bố cô quả là một kẻ súc sinh vô lương tâm.

Những ý nghĩ xấu xa của ông tất cả được bộc lộ ra, Lý Trinh Trinh ở trong mắt ông ta đã hoàn toàn trở thành một thứ đồ chơi mặc cho ông ta chi phối.

Sau khi kịp thời phản ứng lại, Lý Trinh Trinh bắt đầu nghĩ đến việc chuyển dời trọng tâm bằng cách tìm kiếm một người phụ nữ cho Lý Giang Hải.

Tuy nhiên, Lý Giang Hải không muốn cô đạt được ý nguyện.

Vì để cho Lý Trinh Trinh nhớ kỹ lời dạy dỗ của mình, Lý Giang Hải không chỉ từ chối đề xuất của Lý Trinh Trinh mà hơn nữa còn trừng phạt Lý Trinh Trinh bằng nhiều cách khác nhau vào mỗi đêm.

Cuối cùng, bụng của Lý Trinh Trinh càng ngày càng to.

Lý Giang Hải rất hứng khởi, dù sao cũng không phải con gái ruột của ông ta, nếu sinh đứa bé ra, ông ta nuôi lớn Lý Trinh Trinh cũng không phải là phí công vô ích.

Cho nên ông ta không cho phép Lý Trinh Trinh đi đến bệnh viện phá thai.

Thậm chí còn nhớ đến kế hoạch lúc trước của mình, để Lý Trinh Trinh mang theo giống nòi của ông ta gả vào Tống gia.

Lý Trinh Trinh bất đắc dĩ đành phải đồng ý với ý tưởng hoang đường này.

Sau khi biết chuyện Lý Trinh Trinh có thai, Tống Dự Thừa ngược lại rất vui mừng, thẳng tay ném tờ xét nghiệm tới trước mặt cha mẹ Tống gia:

“Bố, mẹ, con đã nói với hai người rất nhiều lần là con sẽ không cưới ai khác ngoài Trinh Trinh. Coi như là con cầu xin bố mẹ, hãy tác thành cho chúng con đi. Cô ấy là người tốt bụng và trong sáng nhất trên thế gian này. Tuy rằng gia cảnh cô ấy bình thường nhưng lại có tâm hồn cao đẹp nhất. Đời này con chỉ thừa nhận cô ấy là người duy nhất trong cuộc đời con thôi.”

“Cho dù hai người không thương hại con thì ít nhất cũng sẽ thương hại cháu trai của mình phải không? Dù sao con cũng chỉ nói một câu này, hoặc là bố mẹ muốn con cháu của mình ở bên nhau, tất cả đều hạnh phúc. Hoặc là cả con cả cháu đều không cần, đều mất cả chì lẫn chài!”

Những lời này khiến cha mẹ Tống vô cùng tức giận, nghiêm khắc dạy dỗ Tống Dự Thừa một trận.

Cuối cùng bọn họ không có cách nào khác đành phải thỏa hiệp.

Vốn dĩ bọn họ coi trọng Vu Tình là bởi vì môn đăng hộ đối, một người nhỏ bé như Lý Trinh Trinh bọn họ vốn dĩ không thèm để vào mắt.

Kết quả là Vu Tình ngược lại đem thể diện của Tống gia vứt xuống mặt đất chà đạp, giẫm nát khiến cho đối thủ kinh doanh đến bây giờ vẫn đem chuyện này ra cười nhạo họ.

Có lẽ điều này cũng khiến bọn họ hiểu rằng dưa hái sớm thì sẽ không ngọt. Hơn nữa con trai của mình thật sự rất thích Lý Trinh Trinh, thậm chí làm náo loạn nhà cửa vì cô, gà bay chó sủa. Bây giờ cô ấy đang mang thai, nếu cứ tiếp tục phản đối, lỡ như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn với đứa bé, chỉ sợ nhà họ Tống bọn họ lại một lần nữa biến thành trò cười.

Quan trọng nhất là con trai sẽ hoàn toàn xa rời bọn họ.

Với mọi lý do như vậy, cha mẹ Tống đành miễn cưỡng đồng ý cuộc hôn này.
13.

Bởi vì Lý Trinh Trinh đang mang thai cho nên ngày kết hôn được ấn định rất chặt chẽ. Bụng bầu mà mặc váy cưới thì trông không đẹp chút nào.

Tuy nhiên nhà họ Tống dù sao cũng là gia đình có điều kiện, dù hôn lễ chuẩn bị vội vàng nhưng vẫn dành cho Lý Trinh Trinh sự tôn trọng rất lớn, sính lễ kếch xù, nhà lầu xe hơi khiến cho không ít người ghen tỵ đến đỏ cả mắt.

Giấc mộng bao lâu nay rốt cuộc cũng thành hiện thực nhưng Lý Trinh Trinh không dám đắc ý vênh váo.

Dù sao dưới vẻ ngoài xinh đẹp gọn gàng này thì cuộc sống riêng tư của cô thối nát không chịu nổi.

Cùng với bố mình phát sinh quan hệ bất chính, một khi cái thứ quan hệ loạn luân này bị bại lộ, vinh hoa phú quý hiện giờ cô sắp có được chắc chắn sẽ tan thành mây khói. Cô cũng sẽ biến thành một con chuột chạy cùng sào, bị mọi người chửi bới đánh đập.

Điều này luôn khiến cô thấp thỏm bất an, nhất là Lý Giang Hải càng ngày càng trở nên biến thái, ông ta biết cô đang mang thai mà vẫn không kiêng nể gì, chiếm hữu cô một cách vô lối.

Đêm trước ngày cưới, Lý Giang Hải còn mò vào phòng cô ấy.

Sau đó, Lý Giang Hải ung dung tự đắc châm một điếu thuốc, vừa nhả khói vừa nói: “Con gái cưng, con nói xem sau khi con kết hôn, nếu bố nhớ con thì phải làm sao bây giờ?”

Sắc mặt Lý Trinh Trinh tối sầm lại, gượng cười nói: “Bố, vì đứa bé trong bụng con, bố trước hết kiên nhẫn một chút đi. Nếu không cẩn thận để cho người nhà họ Tống phát hiện ra cái gì thì chúng ta sẽ thất bại trong gang tấc đó. Không phải bố nói muốn để cho đứa bé kế thừa nhà họ Tống sao?”

Lý Giang Hải đắc ý cười: “Cái này nói không sai, nhưng chỉ có một mình bố khó tránh khỏi cảm giác trống trải.”

Vẻ mặt Lý Trinh Trinh chợt thay đổi, hỏi thử: “Bố à, bố cảm thấy thế nào về Lâm Nhược Vi?”

Lý Giang Hải rít một hơi thuốc dài, sau đó cười một cách mê muội: “Dáng người với ngoại hình con bé đó trông cũng được, có lẽ hương vị không tệ đâu.”

Lý Trinh Trinh như nhìn thấy tia hy vọng, thề thốt cam đoan: “Bố ơi, bố yên tâm, sau khi hai ngày bận rộn này kết thúc, con nhất định sẽ đưa cô ta lên giường của bố.”

Tôi xem tất cả qua camera giám sát, cười khinh.

Vẫn muốn đánh chủ ý lên người tôi? Hãy sẵn sàng đón nhận “bất ngờ” của ngày mai đi.

14.

Hôn lễ của Tống Dự Thừa và Lý Trinh Trinh được tổ chức rất long trọng, đông đảo khách khứa.

Chờ được đến ngày hôm nay quả thực là không dễ dàng với Lý Trinh Trinh, cô hận không thể để cả thế giới chứng kiến thời khắc hạnh phúc của mình.

Vì vậy nên tôi có ý tốt đề nghị: “Hay là mời một số blogger nổi tiếng trên mạng đến tham dự hôn lễ đi? Bọn họ có một lượng lớn fan truy cập, để họ quay video và đăng lên mạng. Hôn lễ thế kỷ của một gia đình giàu có, lại còn lãng mạn và long trọng như vậy, nói không chừng còn có thể leo lên hot search nữa đấy. Đến lúc đó không biết có bao nhiêu người hâm mộ cậu đây?”

Lý Trinh Trinh động lòng trước lời đề nghị này, sau đó không ngừng năn nỉ Tống Dự Thừa nhờ bạn bè mời một số người nổi tiếng trên mạng đến.

Có tiền thì muốn sai khiến ma quỷ thế nào cũng được. Không lâu sau, rất nhiều người nổi tiếng trên mạng đã đổ xô tới.

Lý Trinh Trinh lúc này mới cảm thấy mỹ mãn, khoác lên mình bộ váy cưới lộng lẫy, đoan trang, thanh lịch xuất hiện trên sân khấu.

Một trong những nghi thức của hôn lễ là phát đoạn video cô dâu chú rể tỏ tình với nhau.

Lúc này tôi đang ngồi trong góc, hưng phấn chờ xem video.

Mà ống kính của những người nổi tiếng trên mạng cũng nhao nhao nhắm ngay vào màn hình lớn.

Họ đang phát sóng trực tiếp.

Lý Trinh Trinh đứng thẳng người, cổ vươn dài ra thể hiện một tư thế hoàn mỹ, nghênh đón chờ đợi sự chúc phúc từ mọi người.

Video phát sóng một cách suôn sẻ nhưng mà hình ảnh vượt xa dự liệu của mọi người.

Màn hình video được chia làm hai, lần lượt chiếu những cảnh tượng cay mắt của Lý Trinh Trinh, Vu Tình cùng với Lý Giang Hải quan hệ tình dục.

Những khách mời dưới khán đài trố mắt xem video, kinh ngạc gần như muốn rớt hàm.

Lý Trinh Trinh sửng sốt, không thể tin được nhìn đoạn video, toàn thân không ngừng run rẩy, điên cuồng hét lên: “Tắt nó đi! Đừng xem nữa! Tắt ngay cho tôi!”

Cô vừa thét lên chói tai vừa cầm đồ trong tay đập mạnh vào màn hình lớn.

Tống Dự Thừa đơ người trừng mắt xem video, trên mặt đủ loại biểu cảm, khiếp sợ, tức giận, nhục nhã, giống như một cái bảng pha màu.

Bố của Tống Dự Thừa vội vàng yêu cầu nhân viên công tác nhanh chóng tắt video, nhằm ngăn chặn vụ bê bối kinh thiên động địa này.

Tuy nhiên, trợ lý của một người nổi tiếng trên mạng nhanh tay nhanh mắt vọt tới chặn thiết bị lại, cố gắng để video phát thêm một lúc nữa.

Có mấy người nổi tiếng trên mạng cũng rất nỗ lực, nhân cơ hội quay trên màn hình lớn.

Lưu lượng truy cập lớn như này cần phải biết nắm bắt.

Mặc kệ số lượng người xem trong phòng phát sóng trực tiếp của bọn họ như thế nào, cách đó không xa, Vu Tình bị bố mẹ kiên quyết kéo đến tham dự hôn lễ chịu không nổi đả kích này, ôm mặt bỏ chạy khỏi hiện trường.

Mà bố mẹ cô cũng không khá hơn là bao, cả hai đều chết lặng.

Vốn dĩ cả nhà bọn họ động viên nhau đến để chúc phúc là vì muốn xoa dịu mối quan hệ với nhà họ Tống. Dù sao bọn họ cũng đang làm ăn buôn bán, không chừng một ngày nào đó sẽ cần đến nhà họ Tống, sao có thể thực sự cạch mặt không qua lại với nhau nữa chứ?

Không ngờ mối quan hệ còn chưa tiến triển tốt, danh tiếng của gia đình mình đã tan thành mây khói.

Trong lúc hỗn loạn, màn hình lớn đã bắt đầu chiếu đoạn video Lý Giang Hải ôm Lý Trinh Trinh, không biết xấu hổ nói để cho Lý Trinh Trinh mang đứa bé của mình gả vào nhà họ Tống, về sau để cho con trai ông ta kế thừa nhà họ.

Tất cả những vị khách phía dưới đều sốc nặng, nhưng họ không thể kiềm chế được bản tính hóng hớt của mình.

Liệu một kịch bản ly kỳ máu chó như vậy thật sự tồn tại trong thế giới thực sao?

Cô dâu mang thai nhưng đứa bé không phải là của chú rể mà là của bố vợ, còn định lợi dụng đứa bé này để âm mưu chiếm đoạt tài sản nhà chồng.

Đây có phải là điều mà một sinh vật bình thường có thể làm được?

Quả thực nghe rợn cả người, rồi lại khiến người ta muốn ngừng mà không được.

Mà cha mẹ Tống Dự Thừa thật sự không chịu nổi đả kích này, đều ngất đi.

Lại nhìn Lý Giang Hải, cũng không biết từ khi nào đã nhân lúc hỗn loạn mà chạy trốn.

Một chuyện vui đang yên đang lành lại biến thành một trò hề như vậy, quả thực vô cùng hấp dẫn.

Giờ đây nhà họ Tống chính thức trở thành trò cười cho toàn thành phố.

Tôi nhìn Tống Dự Thừa ngây ngốc không biết phải xử lý như nào, mỉm cười rời khỏi đại sảnh ồn ào.

Là do Tống Dự Thừa xui xẻo sao? Đúng là rất xui xẻo, đụng phải Lý Trinh Trinh đê tiện, độc ác, còn có tôi được sống lại.

Nhưng anh ta cũng không vô tội.

Kiếp trước tôi rơi vào kết cục như vậy, Tống Dự Thừa cũng góp một phần công lao.

Anh ta giúp Lý Trinh Trinh giam hãm tôi, còn kiêu ngạo, khinh miệt mắng tôi từ nhỏ đã là một đứa ti tiện, khuôn mặt này tôi chưa bao giờ quên.

Tất nhiên là tôi cũng muốn quay lại trả thù.

Ý nghĩa của sự trọng sinh của tôi là trả thù.

15.

Lý Trinh Trinh thành công thoát khỏi một mớ hỗn loạn.

Lý Giang Hải cũng trở nên nổi tiếng. Không chỉ mất việc mà người thân, bạn bè cũng tránh như tránh tà.

Mọi người dường như nhanh chóng cắt đứt quan hệ với ông ta, hơn nữa ngày nào cũng có người chặn ở cửa và nói kháy, chửi bới ông ta còn không bằng một con lợn, con chó.

Nhà họ Tống oán hận ngút trời đã lấy lại toàn bộ sính lễ và những thứ khác mà họ đem tặng trước đó.

Tống Dự Thừa còn đánh Lý Giang Hải suýt chết, thuê người đến tìm Lý Giang Hải gây rắc rối cả ngày. Dù sao anh ta chính là muốn tra tấn ông ta, khiên ông ta sống không bằng chết.

Cuộc sống sau này của Lý Giang Hải e là sẽ gặp nhiều phiền toái.

Còn Lý Trinh Trinh thì sao?

Cô ấy đương nhiên không dám về nhà chứ đừng nói là xuất đầu lộ diện. Vậy nên cô ấy tìm tới tôi.

Cầu xin tôi nể tình xưa cũ cho ở nhờ một thời gian, để cô tránh khỏi sóng gió này.

Tôi mỉm cười đáp: “Không được, loại rác rưởi như cậu thì nên ở trong thùng rác còn hơn.”

Nghe xong mấy lời này, cô ấy nhe nanh múa vuốt muốn mắng tôi nhưng tôi không để cho cô ấy có cơ hội, nhanh chóng đóng cửa, chặn lại những ngôn từ tục tĩu của cô ấy.

Lý Trinh Trinh cùng đường không dám đi lang thang trên đường, núp vào trong góc tiểu khu chúng tôi như một con chó nhà có tang.

Thấy tình cảnh như vậy, tôi chụp một tấm ảnh “tình xưa cũ” đăng lên vòng bạn bè, thở dài than vãn cuộc đời giống như một vở kịch vậy.

Trong vòng bạn bè này, tôi rất muốn để Vu Tình xem được.

Vu Tình vốn không phải loại người lương thiện gì cả, mà Lý Trinh Trinh lại chính là thủ phạm khiến cho thanh danh của cô bị hủy hoại, chắc hẳn là lúc nào cũng nhớ đến Lý Trinh Trinh.

Quả nhiên, vào buổi tối, có hai người đàn ông cao to vạm vỡ xuất hiện, kéo Lý Trinh Trinh đi.

Rơi vào tay Vu Tình, cô ấy có thể gặp phải thứ gì tốt đẹp chứ?

Tất nhiên là phải chịu đựng nhiều đau khổ rồi.

16.

Khi nghe tin tức về Lý Trinh Trinh một lần nữa, cô đã phát điên.

Sau khi Vu Tình bắt cô ấy, cô giở thủ đoạn ăn miếng trả miếng, cho đủ loại đàn ông ngày đêm tiếp đón Lý Trinh Trinh.

Rơi vào cảnh ngộ như này, Lý Trinh Trinh rất nhanh đã sảy thai. Thế nhưng Vu Tình cũng mặc kệ cô ấy, để cho cô tự sinh tự diệt.

Lý Trinh Trinh tính tình cứng rắn, cố gắng vượt qua.

Nhưng Vu Tình làm sao có thể dừng lại ở đây được?

Mỗi khi bị kích động, cô ấy sẽ chạy đến tra tấn và làm nhục Lý Trinh Trinh. Thủ đoạn càng ngày càng cực đoan.

Cuối cùng cô lấy dao rạch vào khuôn mặt như hoa như ngọc của Lý Trinh Trinh.

Lý Trinh Trinh vốn đã bị tra tấn đến mức mất trí, bây giờ lại bị hủy dung, cô ấy thật sự đã phát điên.

Một người điên làm gì còn lý trí mà nói đến? Cô đột nhiên có sức mạnh ghê gớm thoát khỏi sự trói buộc, cướp lấy con dao trong tay Vu Tình, bắt đầu phản công lật ngược tình thế.

Trong lúc giằng co, con dao đâm vào mắt phải của Vu Tình, sau đó cô ấy bỏ chạy.

Cuối cùng, kẻ điên hoàn toàn thay đổi đã vào bệnh viện tâm thần. Còn người mù danh tiếng bị hủy hoại không dám gặp ai.

Kẻ xấu bị trừng phạt thích đáng, kết cục không thể mãn nguyện hơn.

Không uổng công tôi được sống lại một đời.

-Hết-

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang