Mục lục
Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hứa Thanh chưa từng nghe nói về Thanh Trần đan, nhưng lời nói của Lôi đội nói rất rõ ràng, viên đan được này có hiệu quả càng tốt hơn Bạch đan.

“Nếu các ngươi đã đồng ý thì chuẩn bị một chút đi. Lần này đến cấm khu, tiểu hài cũng đi theo.” Lôi đội chậm rãi nói.

“Hắn?” Ba người Man Quỷ nhìn về phía Hứa Thanh.

Thập Tự khẽ chau mày lại.

“Thủ lĩnh, Ngưng Khí tầng hai quá yếu rồi, sau khi bọn ta hoàn thành nhiệm vụ, còn phải chăm sóc cho hắn thì không ổn lắm.”

“Ai cũng có lần đầu tiên.” Lôi đội nhìn Thập Tự, sau đó lại nhìn về phía Hứa Thanh.

“Tiểu hài, ngươi tự quyết định.”

“Ta có thể.” Hứa Thanh gật đầu.

Trong túi hắn còn có năm viên Bạch đan, nhu cầu đối với Thanh Trần đan không phải quá lớn. Nhưng hắn hiểu rằng sống trong doanh địa của người nhặt rác, sớm muộn gì cũng chắc chắn phải đi cấm khu. Nếu đã như vậy thì… đi cùng với một tiểu đội có kinh nghiệm phong phú, đương nhiên có thể học được càng nhiều hơn.

Thập Tự im lặng, không nói thêm gì cả.

“Các ngươi ăn xong thì giải tán đi, sáng sớm ngày mai tập hợp ở nơi này, chúng ta xuất phát!” Lôi đội nói xong thì đứng dậy trở vào trong nhà.

Hứa Thanh cũng xiên một khối thịt lớn, sau khi nuốt xong thì liếc nhìn ba người, nhanh chân trở về phòng. Hắn không muốn ở lại nơi đó. Đối với người lạ, tính cảnh giác của Hứa Thanh vẫn luôn tồn tại.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra, công tác chuẩn bị của Hứa Thanh không quá nhiều, bởi vì thói quen của hắn khiến hắn dù ở bất cứ nơi nào và lúc nào đều ở trong trạng thái có thể ra tay nhanh chóng như sét đánh.

Cho nên sáng sớm ngày hôm sau, dưới dẫn dắt của Lôi đội, nhóm năm người bọn họ đi ra từ trong doanh địa.

Bầu trời xanh thẳm, ánh nắng tươi sáng.

Giữa không trung có một con chim ưng đang bay lượn trên bầu trời doanh địa, dường như đang ngắm nhìn. Còn bóng dáng của bọn họ cũng gây ra sự chú ý cho người nhặt rác ở xung quanh.

Hình như là bởi vì thân hình của Man Quỷ cao lớn lạ thường, cộng thêm vóc dáng nổi bật của Loan Nha, cho nên ngay cả trong đoàn xe ngừng ở nơi này mấy ngày trước cũng có người nhìn về phía bọn họ.

Nơi đoàn xe, người nhặt rác càng nhiều hơn. Bọn họ rất hiếm khi xếp thành hàng ngũ ở nơi đó, dường như đang chờ đợi.

Cả ngày hôm qua Hứa Thanh không đi ra ngoài, không biết được ở đó đã xảy ra chuyện gì. Giờ phút này lúc liếc mắt nhìn qua thì Loan Nha ở bên cạnh đã cười rồi lên tiếng.

“Tối hôm qua ta nghe người ta nói đoàn xe này đến từ Tử Thổ. Trong đó có một lang trung hình như có y thuật rất cao minh. Hôm qua đã chữa khỏi cái chân bị thương của lão sắc quỷ què kia, thế là rất nhiều người đã xếp hàng để trị thương.”

“Lang trung này nhất định kiếm được không ít.” Man Quỷ ở bên cạnh nghe xong, giọng nói vừa ngưỡng mộ vừa buồn bực.

Hứa Thanh cũng ngưỡng mộ, liếc nhìn xa xa. Trong khoảnh khắc thu hồi ánh mắt thì mắt của hắn bỗng nhiên ngưng lại.

Không chỉ có hắn, ánh mắt của Man Quỷ và Loan Nha cũng lập tức trở nên sắc bén. Duy chỉ có Thập Tự và Lôi đội vẫn có vẻ mặt như bình thường, nhưng nếu như kỹ thì có thể nhìn thấy được trong ánh mắt của bọn họ đều có hàn ý.

Bởi vì ở phía trước của đoàn người bọn họ, một nhánh tiểu đội khác đang tập hợp thành viên ở đó.

Tiểu đội này khoảng chừng bảy tám người, có nam có nữ, trên thân mỗi người đều mang sự hung tàn.

Đặc biệt là lão già giống như Lôi đội trong số đó, được mọi người vây lại.

Tóc tai hắn bù xù, trong đôi mắt mang vẻ khát máu, lúc này hắn ngồi trên thi thể của một con chó hoang, trong lúc ăn sống chân chó thì phát ra những lời lẽ lạnh lùng.

“Đi tìm hai tên tạp chủng Mã Tứ và Bàn Sơn này ra cho ta. Đến giờ xuất phát lại đến trễ, bọn họ là chán sống rồi à.”

Chính là tiểu đội Huyết Ảnh!

Lão già ăn thịt sống kia rõ ràng chính là đội trưởng của tiểu đội Huyết Ảnh.

Dao động linh năng toàn thân, không chút kiêng kỵ phóng ra ngoài, khiến cho Hứa Thanh nghe xong lời nói đó bèn khẽ híp mắt lại, che đậy tia sáng trong mắt.

Còn Loan Nha sau khi nhìn thấy thịt trong tay cùng thi thể con chó dưới người của đội trưởng Huyết Ảnh, trong ánh mắt lập tức tràn ngập sự phẫn nộ cùng sát khí mãnh liệt. Đó là chó của nàng.

Cùng lúc đó, tiểu đội Huyết Ảnh cũng nhìn thấy một đoàn người của Long Đội. Lão già ngồi trên thi thể chó nhếch miệng cười, liếm đầu lưỡi về phía Loan Nha.

“Đồ đĩ nhỏ, chất lượng thịt của chó ngươi nuôi không tệ, không biết thịt trên người của ngươi có mùi vị như thế nào.”

Đối mặt với sự khiêu khích của Huyết Ảnh, sát khí trong mắt Loan Nha càng mạnh hơn. Nàng nhìn về phía Lôi đội.

Vẻ mặt Lôi đội vẫn như cũ, hắn thản nhiên lên tiếng.

“Thập Tự.”

Thập Tự nghe xong không nói gì cả, trực tiếp cầm cung lên, lập tức kéo ra bắn một mũi tên hướng lên bầu trời.

Tốc độ cực nhanh, âm thanh gào thét sắc bén vang lên. Mũi tên kia như một tia chớp, trong phút chốc xuyên qua con chim ưng đang bay lượn trên bầu trời.

Trên trời xanh hoa máu nở rộ, con chim ưng này phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, rồi rơi xuống, ầm một tiếng, rơi trên mặt đất ở chính giữa hai tiểu đội.

Cùng lúc đó, một người trong tiểu đội Huyết Ảnh toàn thân chấn động mãnh liệt, phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt lập tức tái nhợt.

Đó là chim ưng của hắn. Không giống như chó mà Loan Nha nuôi, con chim ưng này là hắn dung nhập linh năng của bản thân vào để thao túng. Giờ phút này bị phản phệ lại, cả người đều bị trọng thương.

Những người khác của tiểu đội Huyết Ảnh cũng dồn dập tràn ngập sát khí, nhưng đều bị đội trưởng Huyết Ảnh ngăn cản. Hắn chậm rãi đứng lên từ thi thể con chó, không nhìn về phía Loan Nha mà nhìn chằm chằm vào Lôi đội.

Lôi đội cũng lạnh lùng nhìn hắn.

Hai người nhìn nhau hồi lâu rồi đều hừ lạnh.

“Chúng ta đi.” Lôi đội bình tĩnh lên tiếng, đi về phía trước. Đám người Loan Nha đi theo phía sau, Hứa Thanh cũng ở trong đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang