Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm hài tử đó còn đang hoảng loạn chết lặng đứng ở đó, khi nghe nàng quát liền hoàn hồn chạy nhanh đến đỡ lấy đồng bọn nằm trên mặt đất rồi bỏ chạy, chỉ còn dư lại mỗi cái nam hài ban đầu kêu người tới đánh Giản Ly.

Hắn thấy đồng bọn chạy hết liền thấy sợ rồi, nhưng miệng vẫn rất cứng rắn hung ác nhìn Giản Ly, uy hiếp nói:

“ Ngươi chờ đó, bổn thiếu gia lần sao nhất định không bỏ qua cho ngươi! ”

Nam hài trừng mắt oán hận nói xong thì nhanh chóng quay lưng bỏ chạy.

Giản Ly chẳng thèm để ý đến mấy lời ngu xuẩn đó, kiên trì đến lúc hắn đã chạy mất nàng liền không chịu được ngã xuống trên đất che miệng không ngừng ho khan.

“ Khụ...khụ...khụ... ”

Vừa mới động tác đã hao hết nàng sở hữu sức lực, hiện tại muốn đi cũng không nổi.

May mắn doạ được cái đám đó chạy mất, nếu không hôm nay bị đánh một trận cái mạng nhỏ này của nàng liền giữ không nổi nữa!

Chết tiệt!

Lúc nãy nàng lẽ ra nên đi hướng ngược lại mới đúng!

Bản thân tại sao có thể xui xẻo như thế a!

Trong lúc nàng còn đang bận tức giận, không để ý thiếu niên lúc nãy vẫn còn nằm trên mặt đất đã đi lại gần nàng, trên mặt mang theo rạn rỡ tươi cười như ánh mặt trời:

“ Đa tạ tiểu muội muội giúp đỡ ta ”

Giản Ly nghe thấy giọng nói dễ nghe ấy vang lên trên đỉnh đầu thì ngước mắt lên nhìn thử.

Đập vào mắt là một tiểu ca ca dung mạo cực kỳ tuấn mỹ, tuy còn mang theo nét trẻ con nhưng lại vô cùng đẹp mắt, lại lớn một chút chắc chắn sẽ là một cái yêu nghiệt!

Chỉ là cái này không quan trọng lắm.

Cái nàng để ý là... hắn vừa gọi nàng là gì thế?

Tiểu muội muội?

Hả ha!

Tuy bất mãn vì bị gọi như vậy nhưng Giản Ly vẫn giữ im lặng không nói lời nào, lại cúi đầu không nhìn đến hắn nữa, dựa lưng vào bức tường phía sau nhắm mắt lại dưỡng sức.

“ Cái đó.....tiểu muội muội muốn cùng ta đi về nhà không? ”

Thiếu niên vẫn luôn nhìn thẳng vào nàng, thấy nàng không trả lời lại không biết tự giác, hắn vẻ mặt ngượng ngùng vành tai ửng đỏ, nhìn Giản Ly tiếp tục nhỏ giọng nói:

Giản Ly:????

Giản Ly bị hắn làm chấn kinh một hồi, sau đó bắt đầu phát cáu lên.

Như thế ồn ào làm gì chứ!

Không phiền à!

Trong giây phút bệnh tật này Giản Ly rất nóng tính, nàng đỡ tường đứng dậy đi qua người tiểu thiếu niên muốn nhanh nhanh đi khỏi chỗ này.

Chỉ là vừa đi được vài bước thì Giản Ly liền choáng váng trước mắt biến thành màu đen ngã về phía sau.

Thiếu niên vẫn luôn đứng yên nhanh chóng bước lên tiếp được nàng, mềm mềm đáng yêu tiểu cô nương nằm trong lòng, thân thể hắn hơi cứng lại.

Hắn nhìn tiểu cô nương trong lòng, nàng mang một gương mặt có chút đáng yêu nhưng lại gầy gò đến đáng thương, thân thể cũng gầy yếu không có chút thịt nào, cả người đều xanh xao, nha đầu này rốt cuộc là như thế nào lớn lên đây?

Trông yếu ớt như vậy mà sức lực cũng lớn ghê, vừa nãy lại có thể bẻ khớp tay người khác, thật là rất hung hăng nha.

Thiếu niên ôm con nhà người ta trong lòng rồi đưa ra như thế đánh giá, nếu Giản Ly lúc này mà nghe được tiếng lòng của hắn nhất định sẽ nhào đến cắn chết hắn!

Mộc Ly từ nhỏ đã bắt đầu làm việc vặt để kiếm miếng ăn, lớn hơn một chút thì mấy việc như là gánh nước, chẻ củi, giặc đồ đều bị bắt đi làm, lại còn phải chịu người khác đánh chửi, có thể sống đến bây giờ đã là kì tích rồi!

Giản Ly ngất đi mày vẫn nhíu lại, cảm thấy rất khó chịu, mà trên người thiếu niên lại toát ra hơi lành lạnh làm nàng thấy thoải mái nhịn không được mà dựa sát vào.

Động tác của nàng làm thiếu niên ngơ ngẩn, hắn đứng ngơ ngác nhìn xem cô bé trong lòng, không để ý một người khác bổng nhiên xuất hiện bên cạnh hắn.

Người kia gọi hắn vài lần đều không thấy hắn trả lời, thế là ngước mặt lên nhìn, ngay sau đó liền trông thấy lòng thiếu niên có một tiểu cô nương, chuyện hiếm lạ như vậy làm nam tử cả kinh trừng lớn mắt nhịn không được cao giọng nói:

“ Gia à.... người... người như thế nào... mới ra ngoài một lát liền bắt cóc nhà người ta nữ nhi về thế!? ”

Hắn đột nhiên lên tiếng làm thiếu niên giật mình, bị làm phiền thiếu niên trở nên không kiên nhẫn lạnh nhạt nhìn qua người kia một cái cảnh cáo nói:

“ Câm miệng! ”

“ Ặc.. ta câm miệng, câm miệng....”

“ Chính là gia à tiểu cô nương kia... hình như đang phát sốt đó ”

Nam tử tuy bịt chặt miệng mình nhưng vẫn không nhịn được nhắc nhở.

Giản Ly lúc này gương mặt ửng đỏ, trên người cũng càng nhiệt, tiểu thiếu niên ôm nàng cũng cảm giác được trên người nàng thiêu đốt, mày khẽ nhíu.

“ Trở về ”

Thiếu niên nói xong cũng không đợi người kia phản ứng bế Giản Ly phi thân rời đi.

“ Ách, chờ ta, chờ ta với ”

Nam tử ngây người trong giây lát, không ngờ gia nhà mình nói đi là đi luôn, lấy lại tinh thần hắn hướng về phía thiếu niên kêu lên rồi nhanh chóng đuổi theo hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK