Sau khi hài nữ được sinh ra đều đồng dạng thân thể nữ nhi nên Vân Nguyệt Quốc còn có thêm một tập tục chính là sau khi những đứa trẻ đó đầy tháng chúng sẽ được phân thân phận là 'phu' hay 'phụ'.
Hài nữ đầy tháng sẽ được đặt ở một chỗ, phía trước một bên đặt vải vóc, lụa là, bên kia là đao, kiếm, thương, dao.
Nếu hài nữ chọn vải vóc sẽ được phân là 'phụ', chính là nữ nhi bình thường.
Còn nếu chọn vũ khí gươm đao sẽ được phân là 'phu', bối phận chẳng khác nào nam nhân. Đứa trẻ khi đó sẽ được uống một loại dược lạ nuôi dưỡng thân thể. Đợi đến khi trưởng thành bộ dáng của nữ nhân đó so với nam nhân bình thường sẽ có nhiều điểm tương đồng với nhau.
Nghe qua có vẻ vô nhân đạo nhưng nữ nhân ở đây lại đặc biệt yêu thích điều này. Bởi nơi đây rất bình đẳng giữa 'phu' và 'phụ', tất cả đều có thể làm điều mình muốn. Lựa chọn ở nhà xử lý sự vụ hay mặc giáp sắt xông pha chiến trường ai làm cũng được. Bọn họ cũng là người tu tiên, tuổi thọ đương nhiên dài hơn thường nhân nên họ luôn tôn trọng cảm xúc của bản thân hơn. Vậy nên chỉ cần bản thân yêu thích, đối phương đồng tình cứ thế họ liền ở bên nhau.
Chính vì thế suốt 2000 năm Vân Nguyệt Quốc vẫn bỏ mặc tất thảy, đi trái với Thiên Đạo mà tồn tại.
Nhưng nam nhân ở đây lại chịu không ít khổ bởi nữ nhân Vân Nguyệt vốn mang trong mình thể chất thuần âm lại kết hợp với nhau. Nam hài Vân Nguyệt Quốc khi sinh ra ít nhiều cũng sẽ bị ảnh hưởng, tất cả khi sinh ra đều là Thuần Âm Chi Thể - là thân thể tuyệt thế lô đỉnh trong Tu Chân giới.
Đối với Vân Nguyệt Quốc nam tử còn chẳng đáng bằng một cân gạo nhưng với mấy tên tu sĩ ham tu luyện ở các đế quốc khác đây lại là tuyệt phẩm khó tìm. Thế nên nam tử Vân Nguyệt Quốc sau khi được sinh ra đều được đưa tới Sinh Dưỡng Các, tùy theo phẩm chất cùng gia thế mà số phận khác nhau.
Ví như một số người sinh ra trong gia đình tầng lớp trung lưu, chỉ có thể uất ức mà chịu đựng bị người đem đi phục vụ nhu cầu của đám nữ nhân quyền quý. Một số người là thiếu gia, công tử sẽ được người trong hoàng thất để ý tới. Còn những người thuộc tông thất sẽ được đặc cách lựa chọn tương lai của bản thân nhưng đôi khi họ cũng là món hàng để kéo lại quan hệ ngoại giao giữa hai nước.
Chính vì thế nam tử Vân Nguyệt Quốc thà rằng cô độc tới già còn hơn là trở thành món đồ người đưa người đẩy.
Cơ thể mà Vân Hưởng trọng sinh cũng vốn là Tam tiểu quân của Phủ Tướng Quốc. Mẫu thân y là nữ chiến tướng của Vân Nguyệt Quốc - Vân Sinh Hoà, cô mang trong mình dòng máu hoàng thất ngay cả nữ đế cũng phải nể tới 7 phần. Thậm chí Vân Sinh Hoà còn được ban danh là Tướng Quốc vì mang trong mình một thân tu vi cao cường cũng như những chiến công hiển hách mà cô đạt được. Vì vậy mà thế lực của Vân Sinh Hoà không chỉ sánh ngang với nữ đế mà nhi tử, nhi nữ của cô thân phận cũng khác biệt.
Nhi nữ của cô khi sinh ra sẽ được ban một chữ 'Tước', đặc biệt đích nữ sẽ được gọi tên Đại Thiên Tước. Thân phận khi sinh ra không chỉ cao quý mà đãi ngộ nhận được cũng đặc biệt hơn người khác, thậm chí tương lai còn có thể cùng Thái nữ - con gái của nữ đế tranh giành ngôi vị.
Nếu sinh ra là nam nhi sẽ được ban một chữ 'Quân', đích tử gọi tên Đại Bạch Quân, thân phận sánh ngang tông thất nhưng vẫn sẽ bị đưa tới Sinh Dưỡng Các để được nuôi dưỡng.
Riêng Vân Hưởng lại khác biệt với các anh trai của mình, trên danh nghĩa mẫu thân y chính là nữ nhân dịu dàng kia. Nàng tên thật là Hoa Thy Thy - trước cũng từng là phó tướng quân, ở trên sa trường gặp được Vân Sinh Hoà liền đem lòng ái mộ. Nhưng mẫu thân ruột của Vân Hưởng thân phận không rõ ràng, vì bảo hộ y Hoa Thy Thy đã yêu cầu Vân Sinh Hoà truyền tin ra ngoài nàng ta 1 tháng trước đã sinh ra một đôi song bào thai song phụng. Muốn ngụy tạo thân phận Vân Hưởng là nữ hài để không bị người Sinh Dưỡng Các đưa đi, cũng có thể đặt y bên cạnh để bảo hộ.
Vân Hưởng cảm thấy Hoa Thy Thy thật sự quá rộng lượng, rộng lượng tới mức bất thường. Theo thông tin mà Lam ( tên của bà cô Thần) đem tới thì y nhận ra nàng ta đã từng là một nữ tướng chinh chiến sa trường, tính cách ngạo mạn, kiêu căng. Một người như vậy lại chấp nhận một người như Vân Sinh Hoà?
Vân Sinh Hoà nổi tiếng là người đào hoa, trong nhà có mấy chục thê thiếp, nhi tử, nhi nữ cũng có không ít. Năm đó Vân Sinh Hoà ở nơi sa trường ôm eo nàng, miệng không ngừng nói những lời tình nàng ý thiếp nhưng ở nhà lại đem sính lễ tới rước tỷ tỷ nàng ta là Hoa Mộng Anh - Thần nữ Vân Nguyệt Quốc về làm chính thất. Hoa Thy Thy khi đó không những không tức giận mà còn chấp thuận trở thành thiếp thân trong Tướng phủ.
Hiện tại lại xuất hiện thêm Vân Hưởng, xem phản ứng của Hoa Thy Thy khi nhắc đến mẫu thân của y có vẻ nàng rất kích động, rất vui mừng (?)
'Dejavu à' - Vân Hưởng không khỏi nghi ngờ nhân sinh, âm thầm cảm thán.
Nhưng rất nhanh chuyện này đã bị y ném ra sau đầu vì nhiệm vụ đầu tiên của Vân Hưởng là thực hiện nguyện vọng của Vân Sinh Hoà.
Không biết thì thôi đến khi y nhận nhiệm vụ lại hận không thể đánh cái bà cô Thần kia một trận. Thử hỏi một đứa nhóc sơ sinh như Vân Hưởng phải làm sao để lật đổ cả một đại đế quốc đang trên đà hưng thịnh như Vân Nguyệt Quốc đây?
Lam lại bình thản nói Vân Hưởng không cần phải lo xa, cứ hưởng thụ mọi chuyện rồi sẽ đâu vào đấy.
"Vậy cái nhiệm vụ cô giao cho tôi chỉ để làm màu thôi à? "
Vân Hưởng khó hiểu nhíu mày, cả mặt đều hiện rõ vẻ tức tối còn Lam thì mệt mỏi ngáp một tiếng, không nhanh không chậm giải thích:
[Nói là làm màu cũng không phải tại việc ngươi tồn tại ở đây đã thúc đẩy thế giới này đi trên con đường vốn có của nó rồi]
"Ý của cô là sao chứ? "
Vân Hưởng càng rơi vào mụ mị, Lam thì bình tĩnh nói ra những lời không đầu không đuôi:
[Haiz! Tất cả đều là báo ứng của Vân Sinh Hoà! Diệt Vân Nguyệt Quốc cũng chính là nghiệp mà nàng ta phải gánh]
Vân Sinh Hoà - tướng mẫu của Vân Hưởng kiếp trước là Thiên Diện thần nữ là nhi nữ duy nhất của Thiên Đế. Sau khi Thiên Đế khai chiến với Thiên Đạo, Thiên Cung vẫn luôn rơi vào hỗn loạn, trong lúc đó Thiên Diện thần nữ nghe theo kẻ gian xúi dục đánh cắp Huyễn Băng Sương từ tộc Hắc Sắc Tam Vỹ Tiên Hồ không chỉ khiến cho tộc Hắc Sắc Tam Vỹ gánh chịu tội nghiệt làm mất bảo vật mà còn giúp Thiên Đạo một tay chống lại phe cánh Thiên Đế.
Huyễn Băng Sương là giọt nước tinh khiết nhất Tam Giới được ngưng tụ ra từ tinh hoa của đất trời, mang trong mình nguồn linh khí dồi dào nuôi dưỡng tất cả sinh mệnh ở Thiên Cung. Từ thuở hồng hoang khai thiên lập địa tới nay đây là giọt nước duy nhất được hình thành. Mà tộc Hắc Sắc Tam Vỹ Tiên Hồ vốn là sủng vật của Thiên Đế được người giao chức trách trông coi Huyễn Băng Sương tránh người tới làm loạn. Không ngờ tới Thiên Diện thần nữ lại bị yêu vật mê muội phản bội lại thần giới dẫn đến kết cục không thể vãn hồi.
Thiên Đế biết chuyện đương nhiên tức giận nhưng cả đời ông chỉ có một nhi nữ là Thiên Diện cho dù có trách phạt cũng chẳng dám nặng tay. Cuối cùng cũng chỉ có thể chính bản thân tới tìm Thiên Đạo đòi lại Huyễn Băng Sương trở về. Thiên Đạo đương nhiên không đồng ý, ngược lại còn cho rằng Huyễn Băng Sương đã rơi vào tay gã thì bảo vật đã thuộc quyền sở hữu của gã. Thiên Đế bước chân vào cấm địa của gã cũng chính là đang cướp đồ, cứ thế gã thuận lợi cho mình một cái cớ để gây chiến với Thiên Cung.
Lần đó Thiên Đế cùng Thiên Đạo đại chiến tới long trời nở đất, trận chiến cuồng loạn khiến cho chúng sinh Tam Giới điên đảo. Nhân tộc rơi vào màn đêm đen tựa như báo trước một hiểm hoạ khôn lường sẽ giáng xuống trong tương lai.
Ma tộc lại khác biệt, trước đó 10000 năm ma tộc đại bại dưới tay tiên tộc còn bị Thiên Đế giăng kết giới giam giữ tại chốn ma vực lục địa cằn cỗi. Hiện tại Thiên Đế cùng Thiên Đạo đại chiến sức lực dần cạn kiệt kết giới theo đó dần mỏng manh, nhân cơ hội đó ma tộc thoát ra khỏi lồng giam, lại thấy cơ hội đã tới chúng liền tiến công xông lên đánh thần giới hòng phục thù. Trước sau đều bị người vây bắt Thiên Đế rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, không còn cách nào khác ông chỉ có thể tự bạo nguyên thần đem chúng địch nhân cùng mình đồng qui vu tận.
Sau trận chiến đó Thiên Đạo trọng thương lui về ở ẩn, ma tộc đại bại tổn thất nặng nề chỉ đành im lặng quay trở lại ma vực. Còn thần giới đã gần như sụp đổ, Huyễn Băng Sương cũng bị thất lạc không thấy tăm tích.
Thiên Diện thần nữ thân là tôn nữ duy nhất đã được định trước sẽ thay thế vị trí Thiên Đế nhưng do tội lỗi trước kia cô gây ra quá nặng không thể dung thứ nên các vị Thượng Thần vẫn luôn không chấp nhận cô, ngược lại còn để Thiên Mẫu thay cô nhiếp chính.
Phải tới khi thông tin Huyễn Băng Sương trở lại tới tai các vị Thượng Thần mới quyết định cho Thiên Diện thêm một cơ hội, để cô đưa Huyễn Băng Sương trở lại Thiên Cung như vậy chức vị Thiên Đế liền thuận lợi giao lại cho cô.
Nhưng vạn nhất bọn họ cũng không ngờ tới Huyễn Băng Sương tồn tại từ thời hồng hoang tới nay đã sớm khai mở linh trí, trong trận chiến sinh tử kia bị đánh bay xuống nhân giới, theo lời nguyện ước của một nữ nhân mà hoá thành dòng thác Mẫu Tử Lệ. Thời gian giữa thần giới và nhân giới khác biệt, tới khi Thiên Diện thần nữ đầu thai xuống nhân giới thực hiện nhiệm vụ thời gian đã trôi qua gần 2000 năm, cốt lõi Huyễn Sương Băng đã thấm nhuần vào đất, gắn liền với sinh mệnh người dân Vân Nguyệt Quốc nếu muốn đưa bảo vật trở về vậy chỉ còn một cách là Vân Nguyệt Quốc toàn diệt.
Sau khi đầu thai, Thiên Diện thần nữ lấy tên Vân Sinh Hoà, sinh ra là con gái của Huyên Du công chúa - em gái nữ đế cùng với một nam nhân ngoại quốc. Dù cho Vân Sinh Hoà từ khi sinh ra đã mang trong mình một thân thể chất nghịch thiên nhưng vì Huyên Du công chúa làm trái lại với luật lệ đế quốc nên mẫu tử hai người vẫn luôn bị người người thoá mạ, sỉ nhục, thân phận hoàng tộc cũng bị rũ bỏ, bị đày ra nơi biên cương khô cằn làm khổ sai. Từ nhỏ đã sống trong khổ cực Vân Sinh Hoà nội tâm cứng rắn kiên cường sống dậy trong nghịch cảnh. Cả đời người lấy tu đạo làm trọng không chỉ mang một thân tu vi cường hãn mà còn ở nơi chiến trường xa trận ghi được không ít chiến danh hiển hách. Nhờ đó thân phận được khôi phục, còn danh danh đỉnh trấn nhận được danh hiệu Tướng Quốc chiến thần.
Nhưng từ khi đầu thai thành phàm nhân ký ức kiếp trước của Vân Sinh Hoà đã hoàn toàn bị xoá sạch, ngay cả nhiệm vụ ban đầu cũng quên mất. Thế nên vì để đi theo con đường mà thế giới đã vạch ra từ trước cần phải có một điểm xúc tác kích phát Vân Sinh Hoà để cô nhớ lại tiền kiếp. Và Vân Hưởng đã được chọn để làm điều đó.
Nhìn hình ảnh phản chiếu của bản thân qua dòng nước linh lưu Vân Hưởng cũng không biết nói gì hơn. Y hiện tại chỉ là hài tử sơ sinh nhưng làn da lại đặc biệt trắng hồng, ngũ quan nhìn ra đường nét tinh xảo có vài điểm tương đồng với y của kiếp trước. Vẫn là đôi mắt xanh ngọc như thủy lưu ly chỉ là điểm khác biệt là mái tóc vàng óng ả chói mắt, lông mi cũng là một màu sắc tương đồng. Điểm khiến Vân Hưởng không chấp nhận được chính là đôi tai của y không giống với người bình thường, nó nhọn giống như tai yêu tinh vậy. Giữa trán y còn điểm một dấu ấn hình thoi màu xanh tái nhợt. Bộ dạng y như này khó trách từ lúc y trọng sinh sang thế giới này lại biểu cảm của Vân Sinh Hoà thiên biến vạn hoá đa dạng như vậy.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Vân Hưởng là con của phàm nhân vì sao lại mang bộ dáng người không ra người yêu không ra yêu như vậy chứ? Lẽ nào phía sau còn có uẩn khúc?
[Không đâu]
Lam như đọc được suy nghĩ của Vân Hưởng, lạnh nhạt đáp lời:
[Ngươi chính là con của Vân Sinh Hoà! Không! Nói đúng hơn ngươi chính là con của Thiên Diện thần nữ. Bộ dáng này của ngươi là bộ dạng mà tiên tộc nên có, đây cũng chính là điểm kích phát giúp Vân Sinh Hoà lấy lại ký ức tiền kiếp bởi ngươi của hiện tại giống nàng ta kiếp trước tới 8 phần]
Nghe những lời này Vân Hưởng gật gù như đã hiểu song lại cảm thấy có gì đó không đúng. Thiên Diện thần nữ là nhi nữ của Thiên Đế mà Thiên Đế là người sinh ra cùng thiên địa, ông vốn chẳng thuộc tộc nhân nào cả vì sao Thiên Diện lại mang dáng vẻ tiên tộc?
[Là vì mẫu thân của nàng ta là tiên tộc]
[Xí! Có vậy mà cũng không nghĩ ra được]
Giọng Lam vang lên trong đại não mang 10 phần khinh thường trí tuệ của Vân Hưởng.
Còn Vân Hưởng đối với việc người thấu suy nghĩ ta ta không thấu suy nghĩ người như thế này có chút không thoải mái. Chưa kể cái thái độ dè bỉu y kia Lam còn không thèm giấu diếm khiến Vân Hưởng càng thêm tức giận. Nhưng y có muốn mắng cũng chẳng mắng được đối phương nên chỉ đành nuốt nước mắt vào trong nhẫn nhịn nỗi ấm ức này.
[Hiện tại nhiệm vụ của ngươi xong rồi! Chỉ cần ngồi đợi Vân Nguyệt Quốc diệt vong nhiệm vụ tiếp theo của ngươi cũng sẽ tới]
"Vậy... từ bây giờ tới lúc đó... phải mất bao lâu? "
Vân Hưởng vừa suy nghĩ vừa dè dặt hỏi người trong đại não, Lam cũng hùa theo như suy nghĩ rất lâu rồi nói ra một con số:
[3]
"3? "
"3 ngày? "
Vân Hưởng có chút giật mình, nhanh vậy đã diệt quốc rồi sao? Vân Sinh Hoà cũng giỏi quá rồi đấy!
[Ngươi mơ sao?]
Lam thở dài, chán ghét trả lời nhưng vẫn không nói ra thời gian cụ thể vì thế Vân Hưởng chỉ đành đoán tiếp.
"3 tuần? "
[Không phải]
Không phải? Còn lâu hơn sao?
"3 tháng? "
[Ta đã nói là không phải mà! Là 3 năm! 3 năm đó biết chưa!] - Lam ngại phiền hét lớn.
Vân Hưởng kinh ngạc, không kìm được mà thốt lên:
"Lâu vậy sao? "
[Chứ ngươi còn muốn sao? Vân Sinh Hoà tuy tu vi đã gần tới thời điểm phi thăng thành Thần nhưng cốt lõi là tướng sĩ trong tay nàng ta quá ít, đa số đều là người của nữ đế. Nếu thực sự muốn Vân Nguyệt Quốc diệt vong nàng ta cần phải cố gắng thêm]
Nghe thấy lời giải thích của Lam, Vân Hưởng càng thêm thắc mắc:
"Hỏi chấm? Không phải nói đất nước này lấy kẻ mạnh làm trọng sao? Vì sao Vân Sinh Hoà tu vi cao thâm như vậy mà vẫn không có tướng sĩ dưới chướng thủ vệ chứ? "
[Ngươi cũng biết ở đây lấy kẻ mạnh làm trọng sao? ] - Lam bất lực lên tiếng - [Luật ở Vân Nguyệt Quốc rất rõ ràng, chỉ cần có người đánh bại được nữ đế đang tại vị thì có thể thay thế nàng ta trở thành nữ đế đương nhiệm đời tiếp theo. Ngay cả Thái nữ cũng tương tự, muốn được truyền ngôi vậy phải đánh thắng đế mẫu của mình trước. Vậy ngươi nghĩ nữ đế trên ngai vàng kia chỉ là bù nhìn thôi sao? Nàng ta so với Vân Sinh Hoà cũng chính là một chín một mười đấy ngươi có biết không! Chưa kể nàng ta tới nay đã 500 tuổi so với đứa cháu gái mới gần 200 tuổi như Vân Sinh Hoà thì bản lĩnh có thừa. Thủ đoạn để níu giữ toàn quân binh phải nói là không ít]
Vân Hưởng rơi vào mơ hồ, nếu sự thật như Lam nói vậy suốt bao nhiêu năm qua Vân Sinh Hoà lấy thứ gì đấu lại nữ đế. Cũng không thể chỉ nhờ vào sức mạnh bởi dẫu sao cả hai cũng ngang cơ nhau, nữ đế cũng đâu có lý do gì mà tha cho Vân Sinh Hoà một mạng chứ?
Vân Hưởng như nhớ tới điều gì, y đột nhiên hét lên đầy hoảng hốt:
"Nếu thế... Lẽ nào Vân Sinh Hoà cưới nhiều vợ như thế là để tìm kiếm thế lực cho bản thân sao? "
Vân Sinh Hoà nhìn qua tưởng chừng là kẻ suồng sã, ham mê sắc dục nhưng nếu là kẻ thông tuệ sẽ nhìn ra bảy người vợ mà cô chọn chỉ nghe tên thôi cũng đã khiến người tròn mắt ngưỡng mộ.
Chính thê Hoa Mộng Anh - Thánh nữ hiền lương thục đức là người vợ đức độ trong lòng biết bao nữ nhân Vân Nguyệt Quốc. Nhị di nương Hoa Thy Thy không chỉ là phó tướng hiếu chiến từng dưới chướng Vân Sinh Hoà mà còn là nhi nữ của tể tướng, một trong số đại công thần có thế lực cực lớn trong triều đình. Tam di nương Vân Khuê Ngọc là con gái Trữ Vương, so ra là em gái Vân Sinh Hoà nhưng Vân Nguyệt Quốc trừ mối quan hệ mẫu tử ra thì không còn khái niệm rào cản thân phận nào khác nên việc họ thành đôi cũng chẳng phải chuyện lạ gì. Còn thế lực Trữ Vương dù không quá nổi trội nhưng cũng được coi như thuyền bè cứu cánh. Tứ di nương Hoàng Doanh Doanh là đích nữ Hoàng gia, gia tài cùng tên tuổi trong kinh thành không hề nhỏ. Ngũ di nương Khương Đình là phế đế, tu vi cao thâm, thế lực dù mỏng manh nhưng lại cực kỳ chất lượng. Lục di nương Ngạo Huyên là nhi nữ duy nhất của Thái sư Ngạo Tuyết Quyền, không nói tới thế lực của nàng riêng thân phận ngay cả nữ đế cũng phải xưng tỷ gọi muội.
Khó trách Vân Sinh Hoà không có tướng sĩ trong tay mà vẫn có thể cùng nữ đế đôi co qua lại được. Chỉ sợ cô vừa ngã xuống cả kinh thành này sẽ loạn tao bát nháo ngay lập tức, cho dù có là nữ đế trên cao cũng phải rớt đài theo.
Vân Hưởng khẽ rùng mình, không khỏi cảm thấy sợ hãi âm thầm cảm thán:
Chậc! Chậc! Không hổ là nữ nhân! Ai cũng thâm hiểm như nhau.
_________
13:22_31/3/2022
Danh Sách Chương: