Bác Khuất Nguyên nói: “Thế gian đều đục, mỗi ta trong; Thế gian say cả, mình ta tỉnh.” (1)
(1) Trích “Sở từ”.
Sau đó bác phẫn uất nhảy xuống sông...
Câu chuyện này nói với chúng ta rằng: dù rất nhiều lúc chúng ta mơ ước được nổi bật hơn người, nhưng chúng ta vẫn luôn khát vọng có một nơi, một quần thể đặc biệt thuộc về mình, làm một con người trong một nhóm có nhãn mác.
Bởi vì con người là động vật quần cư.
Mười Lăm Năm
Quảng Cáo
Danh sách chương Mười Lăm Năm
Chương 0
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49