Văn án:
Gần trường học có cửa hàng trà sữa mới mở, ai cũng nói ông chủ đẹp trai chết người.
Có một ngày, Giang Nhiễm may mắn được thấy mặt mũi của người này.
Giang Nhiễm: “…”
Đây chả là đại thần đua xe nhà bên, suốt ngày trèo cửa sổ sang phòng cô còn gì?
Ừm, mà đây cũng là tên khốn đã cưỡng hôn cô từ mấy ngày trước.
Dương Kế Trầm gác hai chân lên bàn nhỏ, lười biếng dựa vào sofa. Anh gảy nhẹ đầu thuốc lá và cười tới vô lại: “Ồ bà chủ đến à, muốn uống gì không? Ca cao nóng nhé?”
Tai Giang Nhiễm đỏ lên.
Đêm đó, anh trèo cửa sổ vào với hai cốc ca cao, rồi vừa uống được mấy ngụm đã chợt hôn cô.
Hôn xong còn cà lơ phất phơ hỏi: “Uống ngon không?”
***
Cô gái đứng sau ô cửa thủy tinh, em có biết trên xương bướm của mình có vết bớt hình bông tuyết không?
Trùng hợp thật, tuyết bắt đầu rơi rồi.
Dương Kế Trầm nghĩ có lẽ đây chính là tiếp tục tồn tại, tiếp tục tồn tại để được gặp em.