• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Cô buông thỏng đầu thuốc xuống sàn, bàn tay thon xinh đẹp vòng lên cổ hắn. Châu Huệ Mẫn áp môi mình lên môi hắn, cô hôn một cái, sau đó buông hắn ra, cô nhỏ giọng nói:"Ng** cô ta không to bằng tôi đúng chứ?"

"Em nói đúng."

Câu trả lời này thật sự chọc đến ngọn lửa trong lòng cô, hắn xác nhận đồng nghĩa với việc hắn đã chạm qua cô gái kia rồi.

Cô kìm nén sự giận dữ trong lòng mình, đưa tay sờ xuống bộ phận đàn ông của hắn, cô nhìn hắn ngọt ngào hỏi tiếp:"Cô ta có sờ cho anh không? Có cưỡi lên anh không?"

"Huệ Mẫn, muốn anh."

Hắn nói xong liền áp môi mình lên môi cô, cô cũng ôm cổ hắn đón nhận nụ hôn của hắn. Ghen luôn là nhược điểm chí mạng của người phụ nữ, cô đang ghen, ghen với người phụ nữ đang ở bên cạnh Hán ca. Hắn đẩy cô đi để đón cô ta về, cô ta có cái gì hơn cô?

Nụ hôn kéo dài triền miên, tiếng va chạm của môi lưỡi đủ khiến người ta đỏ mặt. Hắn ôm cô ngồi lên người hắn, bàn tay to lớn của người đàn ông luồn vào áo cô thuần thục đẩy áo con của cô lên mà xoa bóp phần thịt no đủ, tay còn lại hắn đặt ở trên đùi cô vuốt ve lên xuống.

"Ưm... còn không cởi... ông xã..."

Hắn cảm giác được bụng dưới của mình vì cô rên rỉ mà trướng đau, cô rời khỏi môi hắn hôn lên cần cổ của hắn. Tay thuần thục cởi áo sơ mi, kéo dây lưng của hắn, từng thứ vứt xuống sàn nhà. Hắn nằm dài trên ghế sofa cỡ đại, nữ nhân không một mãnh vãi ngồi trên người hắn. Miệng cô đang liếm m** hai *** *** *** ở trước ngực Hán ca, bàn tay nhỏ nhắn đang vuốt ve gậy th** nóng bỏng. Hắn ngửa cổ, gầm nhẹ trong cuống họng.

"Cô ta có biết chiều anh thế này không?"

"Huệ Mẫn, ngồi lên anh đi."

"Thích tôi cưỡi anh sao, cô ta không cưỡi anh đúng không?"

"Muốn anh..."

Hắn nâng cả người cô dậy, đôi mắt hắn đục ngầu nhuộm màu d** vọng phóng trên người cô. Châu Huệ Mẫn cười ngọt ngào, cô đem gậy th** đặt ở trước cửa huy** ẩm ướt, nhích mông mấy cái rồi để nó trượt vào hoàn toàn. Cả cơ thể cô được lấp đầy, của hắn vừa to vừa thô nếu cô không phải là quá quen thuộc chỉ sợ không thể chịu nổi sự khít chặt này mất.

Cô hít thở, chậm rãi nâng mô** lên xuống theo nhịp, cô nhìn hắn đang hưởng thụ. Tự nhiên lại rất cao hứng hỏi tiếp:"Anh thích phụ nữ chơi anh đúng không?"

"Huệ Mẫn em còn dám nói nữa thì đừng có trách anh không khách sáo." Giọng hắn khàn khàn.

Cô tăng tốc độ, ở trên người hắn càng lúc càng mãnh liệt. Hai tay cô xoa nắn hai bầu ng** no đủ của mình, cổ hơi ngứa lên, miệng không ngừng rên rỉ.

Cảnh tượng d** mỹ này như muốn bức điên Trạch Vũ, hắn không chịu nổi nữa, hắn muốn cô từ từ chậm rãi tiếp nhận hắn nhưng hắn không nhịn nổi nữa. Cô quá đẹp, quá quyến rũ lại còn d** đãng ở trên hắn làm càng.

"Ưm ông xã, ông xã tới đi... Cho em... cho em..."

Trạch Vũ nắm eo thon của cô siết chặt, hắn lật người đem cô đặt dưới thân hắn. Không chờ thêm một giây nào hắn lập tức động thân, tốc độ ra vào liên tục. Tiếng bạch... bạch phát ra giữa nơi giao hợp làm hắn như muốn nổ tung, hắn lại dùng thêm lực mà nhấp vào sâu tận cùng.

"Ưm, ông xã... ông xã... cho em... nhanh lên chút... nhanh... ưm...ư..."

Cô kêu rất lớn, như muốn đòi mạng của hắn vậy. Trạch Vũ điên cuồng ra vào mấy chục cái rồi mới vùi sâu vào trong cơ thể cô, bắn ra thứ chất lỏng ấm nóng, cả người hắn run rẩy, khoái cảm chưa từng có bao phủ lên con người hắn.

"Thích không?"

"Thích."

"Vậy tiếp tục."

Cô không cho hắn nói đã hôn hắn, Trạch Vũ không từ chối hắn cũng đáp lại nụ hôn của cô. Hắn mang cô đặt lên giường lớn, nơi nhạy cảm của bọn họ vẫn chưa tách ra. Châu Huệ Mẫn vòng đôi chân thon dài trắng mút qua thắt lưng của hắn, cô dùng mắt cá chân cọ cọ lên lưng của hắn. Gậy th** ở trong tiểu huy** vừa mới mềm đi lại cứng rắn lên vì hành động quá mức khiêu khích này.

"Cứng nhanh như vậy sao, xem ra là rất đói bụng. Cô ta có làm anh cứng nhanh như vậy không?"

"Không, chỉ có em mới có khả năng đó thôi." Hắn nói khẽ vào lỗ tai cô làm cô giận đến run người.

Châu Huệ Mẫn mặc dù giận vẫn cười rất ngọt ngào với hắn, cô vuốt ve chân mày của hắn nhẹ nhàng hỏi:"Cảm giác chơi người phụ nữ của người khác như thế nào, sướng không...ưm..."

"Sướng đến phát điên."

"Anh đúng là mặt dày hạ lưu, tốt. Vậy tôi cũng nói cho anh biết tôi chơi người đàn ông của người khác cũng rất sảng khoái, chúng ta vừa vặn hạ lưu như nhau, quá xứng đôi... ư... chậm... chậm lại Hán ca... anh điên rồi..."

Hắn nghe cô nói xong dường như cũng đã tức giận, hắn không nói lời này lật úp cô lại mãnh mé đâm từ phía sau. Mỗi lần tiến vào hắn gần như nhồi nhét cả một gậy th** thô dài vào trong cô, hắn lớn quá cô không chịu nổi. Tốc độ hắn vẫn rất kinh khủng, cô hét đến khàn cả giọng, ngay cả thời gian để mỉa mai hắn cũng không có nữa. Suốt một trận mây mưa, cô chỉ có rên rỉ, khóc lóc và hét lớn với hắn. Rõ ràng do hắn không muốn nghe mấy lời mỉa mai đó mới cố tình chơi tư thế đó, hắn biết cô sẽ chịu không nổi.

Châu Huệ Mẫn cuộn trong chăn, hai chân cô run rẩy, chỗ đó cũng sưng có chút đau đớn. Hán ca hắn đi tắm rồi, thể lực của hắn quả thật rất tốt cô chơi không nổi.

Hắn tắm xong, đứng ở đầu giường nhìn cô. Châu Huệ Mẫn cũng trừng mắt cau mày với hắn, cô cắn môi tức giận nói:"Tôi nghĩ anh nên đi học một khoá kiềm chế bản thân đi, anh chơi kiểu này sẽ chơi chết mạng người đấy."

"Còn sức nói nhảm nữa không?"

"Còn, tôi vẫn còn nhiều sức nói cho anh nghe." Cô cứng đầu nói. Thật ra cô chưa từng tỏ thái độ này với bất cứ ai, chỉ duy nhất một lần đầu tiên này là với Hán ca. Chỉ cần nghĩ tới hắn chơi người phụ nữ kia, đừng nói là mắng người ngay cả giết người cô cũng muốn làm.

"Ồ, còn nhiều sức lực lắm cơ à. Vậy anh không cần khách khí với em nữa."

"Cút... cút... anh còn dám làm thêm một lần nào nữa tôi sẽ báo cảnh sát anh hiếp d** đấy."

"Dậy đi, anh đưa em về."

"Cút về nhà của anh đi, tôi có chân tôi tự về." Hắn nói nghe dễ thế dậy đi, cô dậy nổi mới là lạ đây.

Hắn đi tới sofa, nhắt túi xách của cô lên tìm điện thoại. Hắn cầm điện thoại đi tới đầu giường đưa cho cô điện thoại ra lệnh:"Gọi về cho Trạch phu nhân đi, báo em qua nhà bạn ôn bài."

"Sao tôi phải gọi?"

"Vậy thì đi về, em có hai lựa chọn. Một là anh đưa em về, hai là em gọi điện thoại báo một tiếng đêm nay chúng ta ngủ lại đây."

Châu Huệ Mẫn nghe xong đột nhiên im lặng một lúc, thật ra cô đang quan tâm câu nói sau của hắn. Chúng ngủ lại đây? Hắn sẽ ngủ lại với cô?

Người ta thường nói ái tình khó thoát ra quả là không sai, cô vẫn luôn khao khát vòng tay của hắn, lồng ngực ấm áp của hắn chỉ là cô tự lừa mình lừa người mà thôi.

"Phu nhân hôm nay con đi ôn tập ở nhà bạn, chắc con sẽ ngủ lại luôn một đêm có được không ạ?"

"..."

"Con biết rồi ạ, vậy con cúp máy đây. Phu nhân ngon giấc."

Cô tắt điện thoại vùi đầu vào trong chăn bông, chưa được ba giây cả cơ thể cô bị nhấc lên. Châu Huệ Mẫn hét toán lên, Hán ca bế cô lên đi về phía phòng tắm, hắn hôn lên môi cô khoé môi cong lên nói:"Anh tắm cho em, em bẩn quá."

Hắn mới bẩn, tại ai mà cô ra nông nổi này hả?



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK