• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Dưới sự vậy công của hơn trục tu sĩ đồng môn cùng giai Hồng Cơ Diễm đã phải tháo chạy trốn, nữ tử áo gấm lụa trắng đã thấm màu máu phi thân bay trong rừng. Mẹ kiếp nó tiểu nha đầu đó nó chạy trốn hướng nào rồi, nếu để nó thoát khỏi bí cảnh thì phiền phức lắm đây, các huynh đệ chia nhau ra tìm kiếm đi.

- Khoé miệng rỉ máu ngồi xuống đặt dựa lưng sát một vách đá, tay Ngọc thon nhỏ gọn cầm khăn lụa lau những vết thương, không ai nghĩ một nữ tử như vậy lại là Kiếm tu. lấy từ trong túi chữ vật ra một bình Đan dược uống một viên rồi vận khí điều tức chữa trị thương thế.

- Bên này, Mạc Cung đội một chiếc nón khăn che mặt thì đứng từ xa ẩn nấp quan sát Hồng Cơ Diễm. Thật không ngờ nữ tử Cơ Diễm này lại có thể thoát khỏi sự vây công của hơn trục tu sĩ cùng giai, Mạc đạo hữu ta nghĩ ngươi nên giúp nàng ta đi dù gì cũng là đồng môn. - Haha, Tịnh Nguyệt Đạo Hữu cứ đùa ta, mắc mớ gì ta lại phải giây dưa vào nghiệp vận kia chứ. - Thế thì không phải ngươi đã tương trợ nàng ta tránh một kích tất sát sao, nếu không có ngươi nàng ta ấy ắt hẳn đã nội ngoại thương nghiêm trọng rồi. Lời nói chưa dứt thì đám người kia tiếp tới.

- Một thân nữ nhân cầm hỏa hồng kiếm xuất kích chống đỡ của hơn chục tu sĩ bị dồn ép ngoại nội thương nặng nề, thân hình áo lụa trắng ngấm máu dựa lưng vào một gốc cây. Tiểu nha đầu còn không chịu buông vũ khí đầu hàng. - Ta đầu hàng các ngươi đừng có nằm mơ, cho dù có chết thì cũng quyết ''Cá chết lưới rách''. Thần hình tỏa ra quang mang sử dụng toàn bộ khí lực thi triển thần thông cho một kích chí mạng này thì từ đâu bỗng xuất hiện một nam tử khôi ngô lên tiếng nói.

- Đúng là không biết xấu hổ, cả trục tu sĩ lại cùng là đồng môn lại đi ức hiếp một nữ nhân yếu đuối... mất mặt quá đi. - Người đến là ai khai báo danh tính, quỳ dưới chân lão tử ta sẽ tha mạng cho ngươi. - Ta là Mộc Ngư, bình thường ta không hay ra mặt quản chuyện bao đồng làm gì nhưng để ta đếm xem nào một hai.... tổng cộng là mười bốn tên, bây giờ giao nộp toàn bộ tài nguyên trên người các ngươi ra đây, không thì đừng trách ta ác. - Hắc hắc Mộc ngư sao? cái tên khó coi quá, là cây gỗ mục chỉ dựa vào một mình tên tiểu tốt vô danh nhà ngươi mà cũng muốn chơi trò anh hùng cứu mỹ nhân, ngươi có bổn sự gì mà đòi ngăn căn chúng ta?.

- Mộc Ngư liên thi triển thần thông " Hỗn nguyên canh ti trận '' chặn toàn bộ những người bên trong trận, đám người đang ngự không bay bằng pháp lực liền rơi xuống mặt đất. - Ngươi rốt cuộc là kẻ nào? với thực lực này Sao trong Bài danh xếp hạng đệ tử trúc cơ có đạo hạnh tu vi lại không thấy có tên ngươi. - Haha, cái bài danh đó tất nhiên là các ngươi không thấy tên ta rồi, ta vốn chỉ truy cầu tu luyện đạo hạnh cao vốn không màng đến cái thứ xếp hạng bài danh đó, giờ thì giao nộp toàn bộ túi chữ vật đựng tài nguyên của các ngươi ra đây ta sẽ nể tình là đồng môn tha cho các ngươi một mạng hahaha.

- Thấy đối phương cùng giai lại có đạo hạnh cao hơn tất cả đám ngươi bọn chúng, một mình có thể vây khốn sử dụng thần thông khiến cho không thể sự dụng khí lực đành phải giao nộp túi chữ vật. Mộc Ngư tu lấy toàn bộ rồi cất đi đắc ý nói. - Ta đổi ý rồi, ta muốn giết hết các ngươi,... Dưới uy áp từ đại trận đè nén xuống đám người đó không thể thở nổi cầu mạng xin tha. - Sư,... sư huynh tha mạng, Tiểu đệ là Chí Kính Đệ tử của Bích Hạc Lão sư Nguyên anh cảnh mong sư huynh nể tình tha cho chúng đệ một mạng. bên ngoài đại trận Hồng cơ Diễm thấy người cứu mạng mình thấy đám người Chí Kính tội nghiệp bèn truyền âm cho Mộc Ngư.

- Sư Huynh Mộc ngư, Tiểu muội là Hồng Cơ Diễm thỉnh cầu sư huynh tha cho đám người đó một mạng. Nghe Thấy Truyền âm khẩn thiết từ Hồng Cơ Diễm hắn có chút do dự liền thôi diễn đại trận nói. - Được rồi đám người các ngươi cút cho ta, trong vòng mười hai ngày tới nếu còn để ta chạm mặt các ngươi nữa thì cho dù các ngươi có là đệ tử của ai thì cũng phải chết. Thấy Mộc Ngư dừng thi pháp rời đi cùng Hồng cơ diễm đám người Chí Kính rối rít quỳ lạy cảm tạ nhưng trong lòng đỡ sớm truyền linh lực vào một tấm phù triện cầu cứu đến '' Cao Kiên'' tên này Trúc Cơ hậu kì đỉnh phong xếp bài danh thứ mười trong bảng Trúc cơ đạo hạnh cao nhất.

- Tại một địa phương không rõ tên trong bí cảnh '' Loạn Tinh Nguyên''. Cơ Diễm đa tạ sư huynh Mộc Ngư ra tay ứng cứu, muội đây có hai đóa '' Kim Ngân Hoa '' vạn năm xin kính huynh một phần. Thấy đối phương cảm tạ mình dược vật bổ trợ luyện đan khó tìm, Mộc ngư cũng chỉ đành miễn cưỡng nhận rồi lại nói. - Ta Đây cũng chỉ là tiện đi ngang qua thôi thấy chuyện bất bình nên giúp, cũng không thể lấy không dược bảo " Kim Ngân Hoa '' của ngươi được, đay ta có '' Đẳng Sâm'' Vạn năm coi như là trao đổi. - Không,... không sư huynh muội nào giám trao đổi chứ, mong sư huynh thu lại.

- Ta bảo ngươi cầm thì cứ cầm nhiều lời vậy. Mắt thấy Mộc Ngư lời nói đanh thép như vậy Cơ Diễm cũng đành phải nhận thu lại vào trong túi chữ vật, rồi không buộc miệng hỏi hắn. - Mộc sư Huynh, tiểu muội trước đây sáu năm trước đã có nghe nói đến bốn người tự mình tu luyện mà không có sự chỉ dạy từ các tiền bối kết đan, nguyên anh trong tông mà thực lực đạo hạnh lại cao thâm hơn tu si cùng giai muội đây muốn xin một chút chỉ điểm từ huynh a.

- Thì ra là chuyện này? ta còn tưởng ngươi có yêu cầu gì chứ, Tu luyện một mình không có sự chỉ điểm vốn rất có thể để cao thực lực tu vi và đạo hạnh vốn rất khó ngươi chỉ cần tìm ra mục đích ngươi truy cầu hướng tới, quả quyết trong mọi ý định đưa ra là có thể gia tăng đạo hạnh tu vi còn về chuyện cảnh giới, lực lượng cũng quan trọng nhưng nó vẫn chỉ có thể xếp sau tu vi mà thôi ( Ý nói năm tu luyện càng lâu, càng nắm vững nhiều yêu tố cốt lõi trong việc tìm hiểu về tu vi đạo hạnh càng cao việc đề thăng thực lực chỉ là một sớm một chiều ). Nói song hắn liền biến thành một đạo lam quang bay vút đi trước tầm mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK