- Diễn biến nối tiếp vẫn là đoạn hồi tưởng quá khứ khi Hoàng Đan gặp Ôn Tình:
- Mắt thấy song thủ của Băng Liên sắp đánh đến, hắn liền đứng im thì một bàn tay chặt lại công kích nói: Ta nể tình ngươi là tiên môn băng cung nên không có ra tay hạ sát ngươi, nhưng ngược lại ngươi lại muốn tiêu diệt hóa thân của ta. Xem ra không dạy cho nữ nhân lạnh lùng này một phen thì không biết trời cao là như thế nào, Nam Tử triển hiện phía sau vậy mà y hệt với Hoàng Đan đứng trước khuân mặt y phục mặc đều không sai biệt chỉ có điều tóc màu trắng xõa ngang vai rất gọn gàng, hắn liền thi pháp thu lấy lại hóa thân của mình biền mất trở lại thành cái bóng. Quyền kình đánh ra về phía trước có thể nhìn thấy bằng mắt thường nhưng khi đứng khự lại tỏa ra phong bạo đánh bay nữ nhân Băng Liên bay vào trong đại điện.
- Băng Liên tuy không bị thương tổn bởi vì có pháp bảo hộ thân '' Huyền Khải Tháp '' Thườn phẩm tiên khí chặn công kích nếu như những tiên khí bình thường dưới quyền ảnh của hắn không chỉ đỡ không nổi mà còn có thể một kích đánh chết đối phương, cô ta đứng lên nói: Ngươi là tiên giả thuộc Tiên Môn vực cung nào tại sao ta chưa từng nghe nói một kẻ tu Đan thuật lại còn có thể sử dụng quyền thuật pháp lợi hại như vậy chứ.
- Hoàng Đan đi từng bước vào bên trong nói: Là ai không quan trọng, ta nghe nói rằng Tiên Môn Băng cung chúng tiên tử khi gia nhập đều che khăn giấu đi khuân mặt hôm nay ta cũng muốn thử xem khuân mặt của đệ tử băng cung xinh đẹp tới mức nào. ( Hoàng Đan lúc này Đang ở Cảnh giới Tôn giả Cảnh cao hơn Băng Liên Một Tầng Cảnh cũng như đạo niên tu vị hắn cũng đã hai nghìn bảy tuổi, tuy là tiên giả nhưng khi hắn tức giận bản thân trở xa đọa thú tính trêu đùa nhất là đối phương còn yếu hơn hắn ).
- Băng Liên trừng mắt không khỏi tức giận nói: Làm càn,.. Tôn giả cảnh mà cũng có kẻ đê tiện bì ổi như vậy sao ! Nếu đã là như vậy hôm nay ta sẽ dạy cho ngươi một bài học. Trong tay xuất bảo tháp tỏa ra hàn quang đóng băng toàn bộ di chỉ không khí trở nên lạnh lẽo, nàng khé phẩy tay một cái mưa tuyết trên cao đánh xuống, hắn không làm gì cả để mặc công kích của nữ nhân này chỉ khoát tay chịu đòn thế nhưng mưa tuyết khi đến gần thì lại biến mất như chưa hề có chuyện gì sảy ra cả, một giọng nói vừa ở phía trước đột nhiên lại ở ngay phía bên phải nàng ta nói ( vậy ra đây chính thực lực của Băng Cung ), Băng Liên giật mình tránh ra chỗ khác có chút nghi ngờ rõ ràng công kích của mình kết hớp với bảo tháp nếu không có pháp bảo hộ thân và nhục thể cường hãn thì dưới công kích vừa rồi hắn đã bị xé ra thành mảnh vụn rồi nhưng hắn chỉ đứng im mà không làm gì cả.
- Hoàng Đan lên tiếng cắt ngang suy nghĩ của nữ nhân kia nói: Đang giao thủ mà lại suy nghĩ lung tung là sẽ bị đối phương hạ thủ đó. Hắn thuấn di ngay trước mặt giật phăng khăn che mặt của nàng ra để lộ khuân mặt có khuân xinh đẹp toát ra vẻ băng lãnh, một màn này khiến cho nàng ta không kịp chuyển bị khẽ cắt môi tức giẫn sử dụng pháp tướng bảo tháp trong nháy mắt biến lớn một trận phong báo muốn thu hắn nhốt lại vào bên trong nhưng lại một lần nữa hắn biến mất rồi lại đứng ở ngay bên cạnh khiến cho nàng thu lại bảo tháp ngã lùi về sau thấy vấy tay hắn như con rắng thoắt cái đã đỡn vào eo thon của nàng, vẻ mặt ngượng ngùng Băng Liên một chưởng đẩy hắn ra.
- Băn Liên quát lớn nói: Ngươi.. tên tôn giả cảnh đê tiện, ta sau khi trở về sẽ bẩm báo sự phụ ta Băng Chủ Tiêu Cung sẽ tìm đến ngươi tính sổ, Nghe thấy hai từ Băng Chủ hắn trong lòng có chút dậy sóng cảnh giới không phải còn cao hơn cả sư phụ của hắn một hai cảnh sao, nếu để chuyện này tới tai sư phụ không chừng ông ấy cho mình vào lo luyện hóa thành đan luôn mất. Phải tìm cách làm hòa với nữ nhân này nhanh chóng mới được. Chợt nhớ ra nử nhân Băng liên này chưa biết tên cũng như thân phận của mình cứ trả lại khăn che mặt rồi xin lỗi là song a. Ây ra,.. ta chỉ đùa một chút, hắn liền cầm lấy tay nàng ta trả lại khăn đặt một bình đan dược tỏ thiện ý rồi nhanh chóng li khai thuấn di biến mất, để lại nàng dập chân tức giận không nói được gì.
- Vừa rời khỏi thì đám thuộc hạ cũng đi đến xem có chuyện gì sảy ra không, nàng chỉ tùy tiện nói nơi này tàn tích không ổn định ta vừa đến đã sụp đổ rồi ra lệnh tìm kiếp sung quanh thu hết tài nguyên dược bảo, trong tay cầm bình ngọc đựng đan dược của Hoàng Đan liền nhìn thấy '' Hồng Thủy Đan '' khẽ mở ra thì phát hiện đây là Thượng phẩm tiên đan có hơn mười viên trong lòng liền nghĩ đến hắn, bất giác hai tay chạm lên khuân mặt đã đỏ ửng nhưng bị che bởi khăn nên không ai biết.
- Hoàng Đan trong lúc này liền nhanh chóng tìm đến chỗ tiểu sư muội và nữ thiên ma, Ba người tìm thấy Cổ trận truyền Tống trận lập tức rời khỏi " Trảm Long Quật Địa '', ở một địa phương không rõ một cột sáng hiện lên chính là ba người vừa được truyền tống đến chợt lên tiếng nói: Ta nhớ ra rồi tên của ta là Ôn Tình đến từ tiểu hạ Giới Quang Dương, đã tạ hai vị tiên giả đã giúp đỡ ta có được lại kí ức, đây là toàn bộ những tài nguyên ta thu được từ di chỉ mong hai vị nhận cho, hai người cùng nói thứ cô thu được là của cô bọn ta cũng có cơ duyên vận may của mình không nên tranh đoạt vật người khác tự mình kiếp được rồi hai người ngự không rời đi để lại một ngọc giản khắc nghi chữ bên trong viết '' Lời Nói Của Ta Là Ngàn vàng, một khi đã nói ra thì không bao giờ rút lại ''. Ma nữ Ôn tình khẽ cúi đầu sau khi đọc song hướng hai người vừa li khai rời đi. Cũng từ đây một đoạn nhân duyên không chỉ với Hoàng Đan Và Lam lam bọn họ cũng sinh ra một loại liên kết vượt cả mức bằng hữu chi kỉ, nàng với số tài nguyên thu được từ di chỉ tìm đến phía đông Tiên vực không người lai vãng phá bỏ tu vi thiên ma của mình chính thức tu đạo trở lại thành tiên giả sau hơn ba nghìn năm sau. Cho đến khi nàng cùng với Hoàng Đan bị vây công đuổi giết ở Hồng Hoang, để có thể để nàng không liên lụy hắn sử dụng hóa thân tiên thiên của mình phá vỡ vết rách hư không đưa nàng chạy trước còn mình sẽ theo sau nhưng không ngờ đến là vết rách hư không hồi phục nhanh khiến cho hắn phải tử bạo nổ hủy nhục thân tiên thiên của mình hủy Vạn trụ qua, Nhân duyện lại cho hắn gặp lại Ôn Tình ở đại vân tiểu thế giới.