• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đến ban đêm từ sảnh hiên ban công gian phòng Mạc cung đi ra ngoài ghế gỗ nhìn lên kết giới đang che phủ thủy tộc, chợt một giọng nói truyền âm bên tai nói: Đạo hữu đây là đang tương tư gì vậy? nãy giờ người ngồi đó vài canh giờ rồi. Nghe thấy vậy hắn liền đáp: Đúng vậy ta là đang nhớ đến một người ( Là ai Nam hay Nữ ), Là Nữ. Tuy bây giờ Tịnh Nguyệt chỉ duy trì ở tình trạng bổn mạng linh hồn nhưng khi thấy hắn nói là nữ liền trêu trọc nói: Ngươi là đang nhớ đến đạo lữ của mình a, đúng là không thể thoát khỏi cám dỗ của thế tục. Không: Nữ nhân đó không phải đạo lữ của ta, đó là vị tiểu sư mội năm xưa cùng ta tu luyện ở tiên môn chắc giờ nàng ta cũng đã đạt đến tiên thiên đi đến thượng giới rồi cũng nên.

- Tịnh Nguyệt liền đoán ra nói: Không phải trong lời nói của ngươi ý muốn sau này muốn tìm đến gặp nàng ta sao, vậy còn không nhanh chóng tu luyện đề cao tu vi thực lực gánh chịu lôi kiếm mở cổng phi thăng tiên giới thế là liền có thể phi thăng.

- Mạc cung lắc đầu ngao ngán nói: Tu luyện đắc đạo mà dễ dàng như ăn tiên đan, uống tiên tử rồi hít linh tiên khí thì ta đã sớm không phải vất vả như vậy. Cô sinh ra vốn đã là Công chúa ở thượng giới vốn không biết từ một phàm nhân để đến được con đường tu chân phải chịu cực khổ vạn phần, từ xưa khi ở một vị diện tiểu thể giới khác ta đã một lòng truy cầu lực lượng không muốn bản thân " Lại " phải già chết đi hay vì bất cứ lí do gì. Con đường mà ta đi lúc trước đó vốn là vô cùng Tà Đào nếu ta không giết chết đối phương thì cũng sẽ bị những người khác ra tay giết chết, cũng vì vậy khi phi thăng bị lôi kiếp đánh cộng với tâm ma khi vừa đặt chân lên trên tiên giới không lâu Ma tính bộc phát đánh chết vài đồng đạo tiên nhân, cho đến khi được một vị tiên giả dùng tiên thuật pháp giải trừ mới có thể tỉnh táo trở lại được nhận vào Tiên Môn trở thành một vị đan tu, vị đó không nhận ta làm môn đồ đệ tử chỉ nói với ta rằng sau này khi ta đi đến thượng giới ngươi phải chăm sóc cho tiểu sư mội cũng là con gái của y, nàng tên Phụng Y Nhiên. đạo hiệu " Lam Lam'' ( Cũng chỉ có hai người chúng ta biết thôi. KK ).

- Vậy Chắc hẳn trong lòng ngươi cô ấy chiếm một vị trí rất quan trọng, dù sao thì không ngươi nói nàng ta chắc hắn giờ đã đến Cảnh giới Tiên Thiên Cảnh sao. với thực lực như vậy nàng ta khác biết tự chăm sóc bản thân cần gì một kẻ đã chết, dù sao việc quan trong trước mắt không phải vẫn là đề thăng tu vi sao nếu ngươi không vội thì cứ từ từ.

- Sẽ rất lâu đó, với thế cục của tiên giới không thể nhìn rõ khi phi thăng liệu cổng thiên môn có mở ra hay không vẫn chưa biết, nếu bị kẹt ở đó sẽ bị cường hoành truyền tống đến Ma - Yêu giới đến lúc đó nguy hiểm thập phần nếu có thể sống sót ở đó tìm đường trở về tiên giới phải mất cả vạn năm có khi còn không thể trở về nữa.

- Tịnh Nguyệt ngạc nhiên nói: Tại Cổng thiên môn lại đóng lại, vì nguyên cớ do đâu chuyện hoang đường như vậy lại sảy ra. Như vậy chẳng lẽ một số lượng tu sĩ sẽ phải bị truyền tống đến giới vực khác sao?. ( Chính xác cô suy đoán không sai.)

- Hồi tưởng Lại Chuyện cũ : ( Khoảng tám nghìn năm trước, lúc đó ta mới chỉ là một chân tiên nho nhoi không ai biết thông giới vực đạo phía tây tiên giới xa xôi có một cổ địa di tích không biết đã tồn tại bao lâu nhưng nơi này vô cùng quỷ dị nơi đó có tất bảy tầng trận pháp nhưng với vốn tu vi kiến thức mà ta biết mới chỉ đi được hai tầng kết giới xâm nhập đi bên trong hai tầng ngoài. ở đó có trên bức tường đá có điêu khắc những thiên chữ kí tự cổ, tổng hai tầng là mà ta còn nhớ là một nhìn không trăm lẻ tám chữ trong suốt tám năm ở đó đọc đi đọc lại mới chỉ học thuộn được mười hai thiên chữ trong đó vì vậy pháp lực tu vi ta tiến xa hơn tiên nhân đồnh dai vài phần, nhưng khi thoát được ra bên ngoài lại đã là tám trăm năm sau.) _ ( Nói đến đây: Một tình tiến câu chuyện đã được Mạc cung che đây về khối ngọc giản ghi chép về " Thượng Giới Chi Nguyên '' ngay cả lí do biết về một phần câu chuyện tiên tộc Công chúa Tịnh Nguyệt hắn cũng che đậy không nói gì cả, dù Cho Cô ấy có hỏi dò hắn chỉ nói mình tìm thấy một mảnh di tích ở tiên giới có ghi chép. )

- Sắc trời ánh nắng hồng sáng dần dần lộ ra ánh mặt trời chiếu sáng thủy tộc, phía xa Mạc cung vốn đã nhìn thấy một bóng hình nữ tử tuổi tầm mười năm mười sáu thân mặc áo lụa trắng xanh dương cảnh giới Trúc Cơ Sơ kì, có thể thấy cô ấy đang ngước nhìn tay vươn hướng về ánh nắng mặt trời đón nhận,... nhưng không phải. Giường như người bình thường có thể nhìn ra rằng cô ấy đang bị bệnh nặng khí sắc ảm đạm tùy thời một cơn gió cũng có thể thổi ngã bất cứ lúc nào, chợt ánh mắt nhìn về phía hiên gian phòng của Mạc cung cùi chào hành lễ. Nhoáng cái bóng ngẩng đầu lên đã không thấy hắn đâu cô gái có chút ngạc nhiên nhfin sung quanh thì chợt giọng nói đã ở phía sau truyền đến:

- Tiểu thư trời còn sớm ra ngoài sẽ rất lạnh đó, tại hạ khuyên cô nên đi vào trong thì hơn. Vẻ mặt run sợ lùi lại nhìn hắn: Tại hạ Mộc Ngư, đến đến thủy tộc tham thí luyện đan sư. Đã làm cho tiểu thư sợ rồi, xin lỗi vì đã thất lễ a.

- Tiến bối đã quá lời rồi, tiểu nữ tên " Yên Chi "thân con gái của Tộc trưởng hôm qua đã không ra tiếp đón chư vị..., nói song cô liền ho vài tiếng rồi ngồi xuống ghế nghỉ ngơi. Như Đoán được chuyện gì đó Mạc cung liền đi đến mạn phép cầm vào cổ tay ngọc trắng bắt mạch xem thử, hắn ngạc nhiên liền thu tay về: Nữ nhân này vậy mà bên trong cơ thể lại sở hữu dị thể linh căn hàn băng trả trách chân khí trong cơ thể không đủ nuôi dưỡng nó.

- Chợt một hồi lâu không thấy Mạc cung lên tiếng mà chỉ chầm ngâm suy nghĩ thì nữ tử lại lên tiếng nói: Bệnh của tiểu nữ thật là đáng sợ có phải không?, khi tiểu nữ lên tám đã thì căn bệnh quái ác này liền xuất hiện cũng kể từ ngày đó đến này cha và đồng tộc đều ra truy tìm thiên tài dược bảo chữa trị nhưng không cách nào khỏi, có một lần tiểu nữ vô tình nghe được cuộc trò chuyện của các vị thúc bá trưởng lão nói năm xưa mẫu thân của tiểu nữ sau sinh cũng mắc phải căn bệnh này rồi qua đời. ( Nói Đến đây nước mắt của nữ nhân này không ngừng rơi xuống, người nhìn thấy cũng không khỏi chua sót.)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK