Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ trước đến nay trộm đi theo anh, cô không dám cách gần đến như vậy.

Ven đường có máy bán hàng tự động, Nguyễn Nguyệt dừng lại bước chân, mua hai bình thủy tinh Coca Cola, đuổi theo Dương Tấn Vũ, đưa cho anh một lọ.

“Mua khi nào vậy? Cảm ơn, mình rất thích uống cái này.” Dương Tấn Vũ tiếp nhận cắn mở cái nắp, uống mấy ngụm liền uống hết Coca, tùy tay ném vào thùng rác.

Vừa rồi một đường đi anh thất thần, căn bản không có chú ý tới Nguyễn Nguyệt đi rửa mặt, mới chạy xuống đuổi theo anh.

Nguyễn Nguyệt yên lặng suy nghĩ ở trong lòng, đương nhiên biết anh thích nhất uống cái này.

Trước đây từng có vô số lần nhìn anh ở trên sân thể dục chơi bóng rổ, muốn tiến lên đưa cho anh một lọ.

Nhưng khiếp đảm làm cô thu hồi đem Coca Cola lạnh lẽo che trở về trong lòng ngực, che đến nóng lên cũng không dám đi đến trước mặt anh đưa qua đi.

“Mở không ra sao?” Thấy cô không uống, Dương Tấn Vũ từ trong tay cô lấy Coca qua, cắn mở cái nắp, rồi đưa cho cô.

“Cảm ơn.” Nguyễn Nguyệt nhấp một ngụm nhỏ liền không uống nữa, dạ dày cô không tốt, thường xuyên bị bệnh bao tử, vừa uống đồ uống có ga liền đau dạ dày.

Sau khi kết thúc tiết học buổi chiều, Nguyễn Nguyệt vẫn ngủ ở phòng trọ thuê ngoài trường.

Vu Phỉ Phỉ vội vàng trở lại một chuyến, ném xuống mấy túi bánh quy nhỏ, lại có việc sốt ruột đi rồi.

Nguyễn Nguyệt cầm chai Coca Cola chỉ uống một ngụm nhỏ vào phòng tắm, mở ra vòi sen, điều chỉnh độ ấm thích hợp, ở dưới dòng nước trong chốc lát.

Cô sợ dạ dày lại đau, không dám lại uống Coca, đem đổ toàn bộ.

Chai pha lê này cô rất thích, muốn giữ lại dùng để cắm hoa, lúc đang giơ cái chai suy nghĩ nên cắm hoa gì ở bên trong, di động vang lên hai tiếng.

Vẫy vẫy bọt nước trên tay, Nguyễn Nguyệt click mở di động, là tin nhắn Dương Tấn Vũ gửi tới: “Đang làm cái gì?”

Ngón tay Nguyễn Nguyệt ướt dầm dề ở trên màn hình di động để lại vệt nước, cảm ứng cũng không quá linh hoạt. Cô do dự vài giây, lấy khăn lông lau khô ngón tay cùng màn hình, trả lời: “Tắm rửa, muốn xem sao?”

WeChat video Dương Tấn Vũ trực tiếp gọi lại đây, Nguyễn Nguyệt đem điện thoại đặt ở cái giá trên vách tường phòng tắm, điều chỉnh góc độ có thể nhìn đến toàn thân chính mình, tiếp nhận video.

Bên kia Dương Tấn Vũ trong bóng tối lúc ẩn lúc hiện, Nguyễn Nguyệt nhìn đến muốn hôn mê, cũng không nhìn ra anh đang ở nơi nào.

Cô không có nhìn chằm chằm vào di động, lo chiết ra sữa tắm, ở lòng bàn tay xoa xoa, sau đó xoa khắp toàn thân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK