Nguyễn Nguyệt rên rỉ, tránh không thoát người đàn ông cơ bắp kiện thạc phía sau.
Lúc này cô đang quỳ bò trên giường, thắt lưng áo ngủ đã bị cởi ra, chảy xuống phần eo, lộ ra hai vú đầy đặn lay động.
Miệng bị Dương Tấn Vũ dùng một bàn tay che lại, mặt chôn sâu ở gối đầu, đôi tay vòng ở sau lưng bị dây lưng chặt chẽ cột vào nhau, mông cao cao kiều, quần lót bị kéo xuống dưới tận tận đầu gối, một cây đại dương vật thô dài đang ra sức thao làm trong huyệt nhỏ của cô.
Nếu không phải vì trong phòng quá tối, còn có thể nhìn thấy chỗ hạ thể hai người đang kết hợp chảy ra vài sợi nhàn nhạt tơ máu.
“Hư…… Đừng kêu…… Phỉ Phỉ…… Đừng để bạn cùng phòng Nguyễn Nguyệt của em bị đánh thức……” cả người Dương Tấn Vũ tản ra mùi rượu, gương mặt soái khí tuấn lãng nhiễm đỏ ửng, thu hồi tay đang che lại miệng Nguyễn Nguyệt, xoa mông cô, mang theo hơi men nói, “Phỉ Phỉ, hôm nay làm em…… Sao lại sướng như thế? Vừa ướt vừa chặt, mông cũng vừa cong vừa tròn lại còn co dãn……”
“Mình…… Mình không phải……” Nước mắt Nguyễn Nguyệt đều do đau mà chảy ra, cô yêu thầm Dương Tấn Vũ suốt mười năm, từ năm mười tuổi đến năm hai mươi tuổi, cô vẫn luôn âm thầm thích hắn, chú ý đến anh.
Nguyễn Nguyệt cũng từng ảo tưởng rằng mình sẽ cùng anh tiếp xúc thân mật, nhưng từ khi bạn cùng phòng Vu Phỉ Phỉ và Dương Tấn Vũ công khai yêu nhau, cô không thể chậm trễ chặt đứt ý niệm này, đem tình yêu chôn giấu càng sâu dưới đáy lòng.
Trăm triệu cũng không nghĩ tới, tối hôm nay Dương Tấn Vũ tham gia tiệc chúc mừng sau khi đạt giải quán quân thi đấu bóng rổ, là đội viên chủ lực để đội thắng giải, đương nhiên anh bị rất nhiều người rót rượu, sau khi tàn tiệc nghiêng ngả lảo đảo chạy tới phòng trọ của bạn gái nghỉ ngơi, cầm chìa khóa dự phòng mà bạn gái đưa cho mở cửa.
Hai ngày nay Vu Phỉ Phỉ trở về nhà, căn bản không ở đây, tối nay chỉ có Nguyễn Nguyệt ngủ ở phòng.
Khi Nguyễn Nguyệt ngủ đến mơ mơ màng màng, nghe có tiếng người mở cửa tiến vào, cô tưởng Vu Phỉ Phỉ trở lại, nên không để ý.
Dương Tấn Vũ nương theo rèm cửa xuyên thấu qua ánh đèn ngủ ảm đạm, trong mông lung nhìn đến thân ảnh nằm trên giường chỉ mặc áo ngủ có dây lưng, lộ ra hai chân thon dài trắng nõn.
Anh say đến lợi hại, cho rằng đây là Phỉ Phỉ - bạn gái anh.
Vì thế đá giày, lên giường, đè lên người Nguyễn Nguyệt thoát đi quần áo cô.
Nguyễn Nguyệt lập tức thanh tỉnh, giãy giụa đẩy anh ra, lại bị Dương Tấn Vũ rút ra dây lưng nhẹ nhàng đánh vào mông không thành thật của cô vài cái, còn trói hai tay cô từ sau lưng.
Từ đó về sau động tác liền mạch lạc lưu loát, rất nhanh Nguyễn Nguyệt bị biến thành tư thế quỳ bò, Dương Tấn Vũ từ phía sau lưng cô đỡ đại dương vật cắm xuống.Đêm đầu tiên của Nguyễn Nguyệt, cứ như vậy bị người say rượu phía sau đánh bậy đánh bạ hưởng dụng.
Dương Tấn Vũ chuyên tâm bóp eo nhỏ ở sau lưng thao làm hết sức, đại dương vật thô dài ra ra vào vào, thao đến Nguyễn Nguyệt dâm thủy giàn giụa, nhỏ giọng khóc thút thít cũng biến thành tiếng rên rỉ rầm rì lãn tính.
Dương Tấn Vũ rút ra đại dương vật từ trong huyệt thịt ẩm ướt chặt chẽ, vỗ vỗ mông cô, nói: “Em yêu, anh uống rượu đau đầu quá, muốn dừng trong chốc lát, em ngồi ở phía trên tự động nhé……”
Nguyễn Nguyệt bị anh kéo lên, ngồi ở giữa háng anh, nhục huyệt nước chảy mây trôi nuốt trọn đại dương vật, sảng đến Dương Tấn Vũ xoa hai vú trước ngực cô, thở hổn hển khen tặng: “Em yêu, em thật là lợi hại, thiếu chút nữa bị em ngồi bắn ra rồi…… Anh rất thích em……”
Nguyễn Nguyệt mất đi lý trí trong từng tiếng “Em yêu” cùng “Thích em” của anh, nhục huyệt bọc đại dương vật, trúc trắc hoạt động.
Cô sướng đến kêu rên, Dương Tấn Vũ cũng thở dốc rên rỉ, cơ bụng nổi lên, thân hình gợi cảm ngày thường cô chưa bao giờ gặp qua.
Nguyễn Nguyệt cúi người xuống dán bên tai anh, thanh âm kiều mị dễ nghe: “Cởi dây lưng trên tay cho em……”
“Được…… Phỉ Phỉ……” Dương Tấn Vũ duỗi tay cởi bỏ dây lưng trên cổ tay cô.
Danh Sách Chương: