"Anh nói linh tinh cái gì vậy?"
"Cô dám cắm sừng tôi"
"Anh điên à , đây là ân nhân của bà tôi , tôi với anh ta không có quan hệ gì là quá mức , mà tôi với anh có là cái gì đâu mà tôi cắm sừng , Huy Hoàng , anh bị ảo tưởng à?"
Huy Hoàng chạy đến hôn cô ngay trước mặt Song Đức , hôn sâu , hai chiếc lưỡi như q.u.y.ệ.n vào nhau , Song Đức xấu hổ quay mặt đi.
"Nụ hôn này là tôi cảnh cáo cô , tối nay cô sẽ biết hình phạt của cô là gì ? cô liệu hồn với tôi , lên xe và trở về ngay !"
Hoàng Vy kéo anh ta ra sân vườn , bắt đầu nói
"Anh nổi điên gì vậy?"
"Làm sao , không phục ?"
"Tôi về thăm bà mới được 1 hôm , anh để tôi ở lâu với bà hơn chút nữa, có được không ?"
"Không !" Huy Hoàng quả quyết
Hoàng Vy cắn răng suy nghĩ , nghĩ cách để thu phục được hắn nghe theo mình , vì giờ đuổi với chửi hắn cũng không phải là cách.
"Nếu giờ tôi chấp nhận chịu anh phạt, anh sẽ đồng ý chứ?"
"Đằng nào cô chẳng bị phạt " Huy Hoàng cười khinh
"Vậy..vậy nếu tôi đồng ý làm người phụ nữ của anh , anh sẽ cho tôi ở lại chứ"
Huy Hoàng quay ngược lại , nắm lấy cố tay cô , cô không kìm được mà kêu đau
"Cô chắc chắn không?"
"Chắ..c...cc, an..hhh bỏ..o ra , đau quá"
Huy Hoàng bỏ cổ tay của cô ra
"Nhớ lấy lời ngày hôm nay của cô , tôi cho cô 2 ngày"
Hoàng Vy như trút được áp lực , thở phào nhẹ nhõm
"Vậy Tống tiên sinh có thể đi về giúp tôi được không ạ ? tí nữa gia đình tôi còn đi chơi"
"Cô chưa gì đã đuổi tôi ? không đời nào ! để cô đi chơi với cái tên trong kia ý hả"
"Anh nói ai là tên kia thế Tống Huy Hoàng"
Song Đức từ tốn bước ra , nhìn vào mắt anh
"Tôi mới ở ẩn có một thời gian mà có vẻ anh quên tôi rồi"
Huy Hoàng quay lại , trợn mắt
"Hóa ra là Phạm Song Đức sao"
Huy Hoàng bất giác cảm thấy chuyện này thật thú vị
"Hai người quen nhau ?" Hoàng Vy thắc mắc
"Đúng , anh và Huy Hoàng biết nhau , trước kia anh ta với anh là bạn thân , nhưng do bất đồng quan điểm nên trở thành đối thủ trên thương trường của nhau lúc nào không hay"
Hoàng Vy bỗng chợt thấy trái đất này thật tròn.
Chuyện kì quái này lại có thể diễn ra
"Cậu thích cạnh tranh trên thương trường , giờ lại muốn cạnh tranh dành phụ nữ với tôi nữa sao" Huy Hoàng cao cao tại thượng vênh mặt
"Cô ấy là người , không phải nói tranh dành là tranh dành , sao cậu với tôi không cạnh tranh một cách công bằng và song phẳng để đoạt được trái tim cô ấy đi"
Huy Hoàng tối sầm mặt , đi đến phía Song Đức , túm cổ anh ta
"Vốn dĩ cậu không có đủ tư cách để cạnh tranh với tôi dành cô ấy"
"Cậu thiếu tự tin đến vậy sao? Huy Hoàng"
Hai người như sắp đánh nhau đến nơi ,may lúc đó bà cô ra ngăn
" Hai cái thằng này , lớn đầu cả rồi , sao lại cãi nhau ở nhà ta , nếu hai đứa thích có thể ra ngoài , đừng làm um sùm nhà ta lên"
Huy Hoàng và Song Đức bất giác cúi đầu xin lỗi
"Thế có đi không Hoàng Vy?"
" Có chứ ạ, bà chuẩn bị đồ đi , cháu lên dắt 2 đứa trẻ xuống"
Huy Hoàng lúc này chỉ lườm , không dám đả động gì , anh không muốn lưu lại ấn tượng xấu trong mắt bà của Hoàng Vy
Sau khi cô dắt hai đứa trẻ xuống , Huy Hoàng tiến lại hỏi cô
"Chúng ta sẽ đi đâu?"
"Lễ hội với chợ"
"Lễ hội gì?"
"Tôi chịu , anh hỏi Song Đức đi"
"Tại sao tôi phải hỏi hắn?"
"Vì chỉ có anh ta mới biết , tôi có biết đâu "
Bà chuẩn bị đồ xong , liền yêu cầu tất cả mọi người đi theo sự hướng dẫn của Song Đức đến lễ hội.
Danh Sách Chương: