Mục lục
Bánh Bao Mai Mối: PaPa Tổng Tài Theo Đuổi Lại MaMi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 100: Kể Chuyện Xưa (2)




" Lúc đấy cả bốn như hạt đậu vậy! Cứ ở trong bụng của mami dần dần lớn lên, mami vừa nôn vừa khóc, khó chịu đến nổi mami phải ngủ từ sáng cho đến tối. Tối tối chân mami bị chuột rút, đau lắm nhức lắm nhưng mami phải chịu đựng. Đến khi cả bốn lớn lớn dần, mami không còn nôn cũng không khó chịu như trước nữa mà lại mỏi lưng. Cái bụng nhỏ của mami căng ra cái lưng nhỏ của mami phải chịu bốn đứa nên rất mỏi. Đêm ngủ, bốn đứa từ khi biết xoay người thì chẳng bao giờ năm yên. Mami sắp buồn ngủ thì lại đá bụng mami, hết thèm ăn cái này đến thèm ăn cái kia. Mami ăn xong lại buồn ngủ nhưng không hề ngủ được. " nhìn bốn cục thịt đang chăm chú nghe cô kể, môi Đỗ Dương Xuân Hy nhếch lên hỏi.



" Biết vì sao không? "



Bốn cục thịt lắc đầu.



Đỗ Dương Xuân Hy lại nói.



" Các con bắt mami kể chuyện, vì thế trong nhà chúng ta có rất nhiều sách truyện đấy! Một đêm kể hai ba truyện bốn đứa mới để mami ngủ, mấy ngày đầu mami không biết đâu mãi cho đến khi mami thử mới biết bốn đứa muốn nghe kể chuyện, còn ngày nào mưa to đấy... thì thôi rồi, bốn đứa đạp mãi đạp mãi, mami có xoa có dỗ dành ra sao cũng vô dụng.



Lần nghiêm trọng nhất chính là ở tháng thứ tám, bốn đứa đá quá mạnh làm mami đau đến khóc cũng may mắn bốn đứa không đòi ra ngoài sớm đấy chứ. "



Bốn cục thịt hai mắt trừng to ra nhìn chằm chằm Đỗ Dương Xuân Hy. Đỗ Dương Xuân Hy lại nói.



" Đến khi sinh bốn đứa, vì mami thiếu sữa mà bốn đứa lại không thèm bú sữa hộp nên mami phải uống rất nhiều thuốc để kích ra sữa. Bú no nê bốn đứa chơi lại ngủ rồi lại khóc rống cho đến tận bây giờ. "



" Mami... " Bốn cục thịt hai mắt đỏ ửng nhìn Đỗ Dương Xuân Hy.



Đỗ Dương Xuân Hy xoa nhẹ đầu bốn đứa nói tiếp.



" Cho dù có khó khăn có vất vả ra sao thì không ngày nào mami không thương nhớ hay mong đợi bốn đứa con hết cả. Mami yêu bốn đứa... rất rất yêu luôn là đằng khác. "



Bốn cục thịt bĩu môi.



" ô Ô ô ô... "



Cả bốn đồng thành khóc một hơi to, Đỗ Dương Xuân Hy ôm bốn đứa vào lòng vỗ về. Mãi cho đếnkhi cả bốn ngưng khóc mà ngáp lên ngáp xuống Đỗ Dương Xuân Hy mới để bốn bé vào chăn mà ngủ.



Con nít không khó dạy... chỉ là có đúng cách hay không thôi.



Bốn bé nhà cô cũng nghịch lắm chứ đùa, chỉ là bốn bé nhà cô đều rất nghe lời và hiểu chuyện. Một câu chuyện tẻ nhạt như ban nãy, những đứa bé khác sẽ không hiểu nhưng bốn bé nhà cô hiểu...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK