#BooMew
Khổng Bắc Trình từ đầu đến cuối đều không được một cái liếc nhìn của Đỗ Dương Xuân Hy, anh không tự chủ mà mày nhíu chặt, trong lòng anh tự nhủ.
Tính ra thì anh cũng đẹp trai, không những thế cao ráo, khí chất hay nhân phẩm đều hơn người khác gấp mấy lần. Đứng hay ngồi trong đám đông, anh thường được những so sánh với những con hạc, thế mà một cái liếc nhìn thôi, cô cũng lười trao cho anh là làm sao?
Càng nghĩ Khổng Bắc Trình càng khó chịu, hai mắt anh từ nóng rực nhìn Đỗ Dương Xuân Hy liền chuyển thành đùng đùng lửa giận.
Bốn cục thịt cảm nhận được, mày bốn bé nhíu mày quay đầu nhìn về hướng Khổng Bắc Trình.
Đỗ Dương Xuân Hy dù có yêu thương hay chăm chú quan sát bốn cục thịt bão bối ra sao thì lúc này cũng cảm giác có người nhìn cô hừng hực.
Khổng Bắc Trình mím môi một cái, anh ho khan ' khụ ' một cái rồi mới nói.
" Chào cô. " thôi, dù sao tiểu bảo bối cũng là mẹ của bốn cục thịt, còn có là vợ của anh, anh vẫn nên chủ động thu phục.
Nghe giọng nói trầm thấp của Khổng Bắc Trình, Đỗ Dương Xuân Hy lúc này mới giật mình kinh ngạc, nãy giờ bên cạnh bốn cục thịt có người hay sao?
Đỗ Dương Xuân Hy nhíu chặt mày, nhìn về hướng Khổng Bắc Trình trong lòng không khỏi lo lắng.
Nếu như không phải cô đến kịp có phải hay không bốn cục thịt của cô bị bắt cóc. . .
Trong đầu Đỗ Dương Xuân Hy nghĩ như vậy, thì cô càng nhìn Khổng Bắc Trình không vừa mắt, Đỗ Dương Xuân Hy nho nhắn ôm bốn cục thịt từ ghế cao xuống, lại như gà mẹ che chở cho các con, đứng đối diện với Khổng Bắc Trình dò hỏi.
" Anh là ai? "
Cách ăn mặc quá đắt đỏ, tính sơ qua cũng gần cả tỷ. . . không lẽ thời buổi giờ ăn cướp, bắt cóc đều chịu chi đến như vậy???
OMG. . . Đỗ Dương Xuân Hy trong lòng kêu lên.
Thật biết diễn xuất mà. . .
Khổng Bắc Trình nhìn thấy ánh mắt chán ghét, đề phòng của Đỗ Dương Xuân Hy với mình, chẳng hiểu sao anh không thấy khó chịu, thay vào đó là thích thú.
Nhìn xem. . . tiểu bảo bối của anh cũng quá mức đề phòng đi a, ngay cả chồng tương lai của mình cũng đề phong a.
" Tôi là người đưa bọn trẻ đến đây. " Khổng Bắc Trình đứng dậy, cao hơn cả Đỗ Dương Xuân Hy một cái đầu, anh đưa tay ra để bắt tay.
Chính là đáp trả lại anh là cái ánh mắt hờ hững khó chịu của cô, Đỗ Dương Xuân Hy nhìn chằm chằm Khổng Bắc Trình một lúc mới nói.
" Thế thì tôi cảm ơn anh nhé! " dừng một chút cô lại nói.
" Anh muốn bao nhiêu? "
Ở những năm này, việc hỏi người giúp mình cần bao nhiêu tiền quá mức bình thường, vì cuộc sống ngày một hiện đại, dân nghèo tuy ít hơn nhưng vẫn có, cho dù có muốn hay không muốn thì có tiền mới có thể sống . . .
----------------------
Chỉ còn 1k9 phiếu nữa thôi là đủ 15k phiếu đó các tình yêu ơi
Bỏ phiếu đi ạ! Đừng đọc chùa híc!