#BooMew
Đỗ Dương Xuân Hy đang chăm chú nghe những giám đốc của công ty khác đang nói về dự án của mình.
Thì chuông điện thoại vang lên, mày cô nhíu lại đang định tắt thì chuông lại vang lên tiếp.
Những cái nhíu mày của những người xung quanh, Đỗ Dương Xuân Hy nói ' xin lỗi ' một cái mới ra ngoài nghe máy.
" Alo? " giọng nói khó chịu của Đỗ Dương Xuân Hy vang lên.
Long Điền Quân nuốt một ngụm nước miếng mới nói.
" Chị Hy Hy. . . "
Đỗ Dương Xuân Hy nhíu chặt mày hỏi.
" Có chuyện gì? "
Long Điền Quân nhìn nhìn thang máy, mới nói.
" Chị Hy Hy. . . không. . .không thấy bốn. . . bốn đứa bé đâu cả! "
Đỗ Dương Xuân Hy không tin, thầm nghĩ chắc bọn nhỏ lại chơi trò trốn tìm nữa rồi đây mới để Long Điền Quân hoảng lên như vậy.
" Thôi đừng giỡn nữa, cậu và bốn đứa nó cứ chơi trốn tìm suốt như vậy, không lẽ bây giờ còn có tâm trạng đùa? Không nói nữa tôi còn phải họp gấp, ai nấy đều hoàn thành quá xuất sắc. . . " Đỗ Dương Xuân Hy còn chưa nói xong thì Long Điền Quân liền nói ngang.
" Không phải đâu Hy Hy. . . bốn đứa nó đi đâu chính anh cũng không biết! "
Bình thường, anh và bốn cục thịt hay gặp nhau ở Đỗ Thị, và cũng thường xuyên giữ bốn đứa giúp Đỗ Dương Xuân Hy, bốn cục thịt và anh hay chơi trốn tìm, và lúc nào anh cũng hoảng vì không tìm thấy bốn cục thịt, cũng vì thế mà Đỗ Dương Xuân Hy lại nghĩ như vậy.
Đỗ Dương Xuân Hy nghe câu nói cắt ngang đầy nghiêm túc của Long Điền Quân mày cô nhíu lại dò hỏi.
" Thật sự không chơi? "
" Vâng. . . Mèo đòi đi vệ sinh, khi đấy em định đưa đi nhưng có người đến hỏi đường nên em dừng lại khi trả lời xong cũng là lúc không nhìn thấy bốn cục thịt đâu cả. "
Đỗ Dương Xuân Hy nghe xong tay run lên, chiếc điện thoại trên tay rơi xuống, cô cũng không nhặt lên mà chạy vội vào phòng lấy túi xách, một câu cũng không nói, mà đi thẳng ra khỏi phòng họp.
Bốn cục thịt. . . bốn cục thịt của cô rốt cuộc đang ở đâu?
Cảm giác lo lắng đến không thể nào hình dung được. Làm Đỗ Dương Xuân Hy dù có là người bình tĩnh ra sao cũng run lên bối rối. . .
---------
Bão 2/7 chương.