Không nói hai lời, Trình Uyên xông lên, tát thẳng lên mặt người đàn ông kia.
Một cái tát này rất vang dội, khiến tất cả mọi người đều sợ hãi, giống như một đám người đang đứng xem biểu diễn xiếc, đột nhiên có người ngã khỏi dây thép vậy, toàn bộ thế giới cũng chấn động theo.
Mục răn CN n ì ên lại ra tay, hơn nữa còn không p đi à đánh Tóc Xoăn. Không khí dường như đông cứng lại.
Người đàn ông đầu hói ôm mặt cũng bối rối.
Lúc này, Trình Uyên lại lên tiếng, anh chỉ vào mặt người đàn ông đầu hói nói: “Mẹ nó là ông định đùa giỡn Như Trăn nhà chúng tôi đấy à?”
Nhà các anh…? Mục Như Trăn đột nhiên nhìn về phía Trình Uyên.
Cả đám quần chúng hóng chuyện đều mở to hai mắt, dường như cũng không ngờ được ngoài bộ phim này ra vẫn còn có kịch vui để xem.
Người đàn ông đầu hói nhìn bộ dạng hung hăng dữ tợn của Trình Uyên, sợ hãi đến mức toàn thân run rẩy, ôm mặt lộ ra vẻ sợ hãi phủ nhận nói: “Tôi không có… Không có, đều là hiểu lầm… Hiểu lầm!”
“Hiểu lầm chó má!” Trình Uyên phẫn nộ nắm chặt cổ áo ông ta, nói: “Ngay cả vợ ông cũng thừa nhận rồi, ông còn
dám nói là hiểu lâm sao? Người của Trần Thiên Bá của tôi mà ông cũng dám trêu chọc sao, mẹ nó ông không còn muốn sống nữa à?”
Người đàn ông đầu hói vừa nhìn đã biết là loại người nhát gan sợ phiền phức, bị Trình Uyên gào rống, sợ hãi đến mức hai chân cũng mềm nhữn, ông ta vội vàng xin tha thứ: “Đại ca đừng nóng giận đừng nóng giận, thật sự chỉ là hiểu lầm, vừa… Vừa nãy là do vợ tôi nói linh tinh thôi”
Tóc Xoăn cũng không phản ứng lại được, thấy trên tay Trình Uyên vẫn còn quấn băng vải, vừa nhìn đã biết là loại người xấu thường xuyên đánh nhau.
Hơn nữa cái tên Trần Thiên Bá gì đó này, cô ta nghe thôi cũng đã sợ rồi.
“Đại ca… Đại ca anh bớt giận, thật ra tôi cũng chỉ nói linh tinh thôi, thật sự chỉ nói linh tinh thôi, anh xem, anh nhìn người đàn ông của tôi đi, đã nhát gan, ngoại hình còn… Phải không, bạn gái của anh xinh đẹp như vậy, sao có thể để ý chồng tôi được chứ?” Tóc Xoăn cũng uyển chuyển cẩn thận nói.
“Không đúng thì phải?” Trình Uyên cười lạnh lùng: “Sao tôi lại nghe thấy Như Trăn nhà tôi nói, cô đã chạy đến công ty bọn họ gây chuyện, còn đánh Như Trăn nữa?”
“Chuyện này..” Sắc mặt Tóc Xoăn lập tức trảng bệch.
Vừa nãy người đàn ông ngăn Tóc Xoăn lại cũng đã phản ứng lại, nghi ngờ liếc mắt nhìn Trình Uyên.
“Không phải chứ, mẹ nó anh là ai?” Người đàn ông cao lớn cường tráng nghiêng đầu, vẻ rất bất cần đời. Nói xong hắn ta còn xắn tay áo mình lên.
Trình Uyên âm thầm ước lượng một lát về trình độ người đàn ông này, cảm thấy mình không phải đối thủ của hắn ta, sau đó trong đầu điên cuồng tìm kiến những bí quyết mà Bạch Long đã từng nói với anh.
“Cái gì ấy nhỉ? Chỗ nào với chỗ nào?” Đầu óc trống rỗng.
“Không phải tôi vừa mới nói rồi sao? Tôi là bạn trai của Mục Trăn!” Tuy rằng không nhớ được bí quyết, nhưng về khí thế Trình Uyên cũng không thể thua được, anh to gan mở miệng nói: “Mẹ nó anh là ai vậy?”
“Chị, anh rể, hai người đừng sợi” Người đàn ông cao to vô cánh tay Tóc Xoăn, cười lạnh lùng: “Em hoàn toàn chưa từng nghe đến nhân vật tên là Trần Thiên Bá trong xã hội đen bao giờ, có lẽ chỉ là một tên côn đồ không có tên tuổi thôi”
Xã hội đen?
Nghe đến từ này, Trình Uyên không vững dạ lắm, nhưng mà anh cũng không sợ hãi chút nào, vì anh thật sự có người trên đường phố.
Lúc này Tóc Xoăn mới tỉnh táo lại, mình có lực lượng hùng hậu, lại có em trai có máu mặt trong xã hội đen ở đây, mình sợ cái quái gì chứ.
Vì vậy cô ta đột nhiên trở mặt, giận dữ nói: “Sao, thả con hồ ly lắng lơ nhà anh ra ngoài dụ dỗ đàn ông của người
†a mà các anh còn lý sự à?” “Còn định đánh chúng tôi? Còn có đạo lý gì nữa không?”
Cô ta vừa nói một câu, lập tức kích động đám động đang đứng xem, mọi người đều nhao nhao tỏ ra ghét bỏ và khinh thường Trình Uyên và Mục Như Trăn, miệng cũng bắt đầu lải nhải mắng chửi.
“Đúng vậy, thật không biết xấu hổi”
“Tại sao lại có thể có loại người như vậy chứ? Dụ dỗ chồng người ta mà bọn họ còn lý sự?”
“Phải đấy, anh xem người ta bị bát nạt kìa”
“Dám bắt nạt chị tôi, mẹ nó tôi giết chết anh!” Người đàn ông cao to bị nhiễm cảm xúc của quần chúng, máu nóng bốc lên đầu, giận sôi gan, vung nắm đấm đánh về phía Trình Uyên.
Trình Uyên thấy thế, sắc mặt thay đổi, trong đầu đột nhiên xuất hiện một từ “đũng quần!”
Khi nắm đấm của người đàn ông cao to sắp nện lên mặt Trình Uyên, Trình Uyên nhấc chân quất thẳng vào đũng quần hắn ta!
“AI” Người đàn ông cao to lập tức đau đến mức thu lại nắm đấm bụm đũng quần mình, thân thể cũng cong xuống như con tôm.
“Mẹ nó anh chơi bẩn…”
Đúng lúc này, lại một từ nữa nhảy vọt lên trong đầu Trình Uyên “gáy!”
Người đàn ông cao to vừa khom người xuống, vừa giơ tay chỉ Trình Uyên toan mảng anh không tuân theo quy tắc, kết quả, đằng gáy lại ăn trọn một cú khuỷu tay mạnh mẽ của Trình Uyên.
Huych!” Ngã xuống đất, lập tức ngất xỉu.
Cảnh tượng này xuất hiện quá nhanh, cũng kết thúc quá nhanh, mà tuy rằng Trình Uyên rất căng thắng, nhưng một loạt những đòn đánh này trong mắt người khác lại Vô cùng gọn gàng, trôi chảy thuần thục.
Lần này tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.
Tóc Xoăn cũng há hốc miệng rất lâu không nói nên lời. Hai chân người đàn ông đầu hói cũng bắt đầu run rẩy. Mục Như Trăn lại càng kinh ngạc nhìn Trình Uyên.
Tuy rằng Trình Uyên rất căng thẳng, nhưng giờ phút này lại giả vờ làm bộ rất bình tĩnh, lạnh lùng nói với Tóc Xoăn: “Tự cô muốn nói thật, hay để tôi đánh đến lúc cô nói thật?”
Tóc Xoăn nhũữn cả chân, lập tức ngồi bệt xuống đất, cầu xin: “Đại ca đừng tức giận, tôi nói tôi nói”
Hóa ra Tóc Xoăn rất thích chơi mạt chược, nhưng không biết tại sao gần đây cứ thua suốt, thua đến lúc không còn đồng nào nên đi tìm chồng cô ta đòi tiền.
Nhưng mà mỗi lần đến đòi tiền chồng, chồng cô ta cũng không hào phóng cho lắm, vì vậy Tóc Xoăn mới gây chuyện với chồng cô ta.
Khoan hãy nói, mỗi lần gây ầm ï, chồng cô ta thật sự ra tay rộng rãi hơn nhiều.
Vì vậy, lần này Tóc Xoăn thay đổi phương pháp gây chuyện với chồng cô ta, đúng lúc này lời đồn liên quan đến chồng cô ta và Mục Như Trăn cũng truyên đến tai cô ta.
Tóc Xoăn nói xong thì cầu xin: “Đại ca, đều là lỗi của tôi, tôi xin lỗi các anh, cầu xin các anh tha thứ cho tôi lần
này đi, các anh cần bao nhiêu tiền bồi thường xin cứ nói”
Đừng nói Trình Uyên, ngay cả quần chúng hóng chuyện cũng hiểu hết rồi.
“Mẹ nó, hóa ra kẻ không biết xấu hổ chính là cô!”
“Thế giới rộng lớn loại chim nào cũng có mà”
“Ai cưới được người vợ như cô, coi như người đó gặp vận đen tám đời!”
Quần chúng hóng chuyện bắt đầu nói ngược lại theo số lượng lớn.
Trình Uyên lắc đầu: “Chúng tôi không thiếu tiền!”
“Hả?” Tóc Xoăn và người đàn ông đầu hói nghe nói như vậy, hai người quay sang nhìn nhau.
Trình Uyên tiếp tục nói: “Ngày mai đến công ty của chồng cô lặp lại những gì mà cô vừa mới nói, cũng xin lỗi Như Trăn trước mặt tất cả mọi người, có thể làm được không?”
“Chuyện này..” Tóc Xoăn tỏ vẻ mặt khó xử.
Trình Uyên thờ ơ nói: “Không làm được, chúng ta cứ xử lý theo quy tắc xã hội đen thôi!”
“Không không không… Có thể, chúng tôi có thể làm được!” Tóc Xoăn vội vàng nói.
Trình Uyên gật đầu, sau đó võ gương mặt người đàn ông đầu hói nói: “Thật ra ông cũng biết rõ chuyện gì xảy ra, nhưng ông không nói, là cảm thấy gây ra chuyện tai tiếng với một đồng nghiệp nữ xinh đẹp có thể thỏa mãn được lòng hư vinh của ông đúng không?”
“Hoặc là, ông không dám nói, ông sợ phiền toái, sợ đồng nghiệp chê cười?”
Người đàn ông cố gắng cúi đầu không dám thốt ra tiếng nào.
Trình Uyên thở dài: “Gương mặt xấu xí, lại không có chút trách nhiệm nào, vì sự nhu nhược của ông mà làm hại một cô gái trong sạch bị người ta cười nhạo, lương tâm của ông không cản rứt sao?”
Người đàn ông đầu hói liên tục gật đầu.
Đúng lúc này, cơ thể người đàn ông cao to co giật một cái, sau đó đột nhiên ngồi dậy.