An Tình rất lo lắng cho nữ chính nhưng tình huống trước mắt khiến nàng nhất thời không thể chạy loạn. Tâm tư Đoạn Diệc khó dò, tính tình lại hỉ nộ vô thường, lần trước mới chỉ bước qua cửa đã bị đối phương nháo đến thiếu nữa thì to chuyện.
Nhưng khiến nàng nhẹ nhõm chính là hệ thống cũng không nhắc nhở nữ chính xảy ra chuyện. Như vậy chứng minh, hiện tại Đoạn Diệc vẫn chưa xuống tay với nữ chính.
Dù vậy, tình huống của thân thể này hiện tại đặc biệt không tốt.
Tiết xuân se lạnh, khí xuân đầu mùa cũng rét mướt khiến nàng nhiều ngày nay đều bị ho liên tục.
Điều đáng sợ chính là, hắn tuy không trói buộc nàng nhưng chỉ cần nàng mở cửa phòng, hắn sẽ lặng yên không một tiếng động xuất hiện, hơi thở rét lạnh ẩm thấp bao quanh cùng với giọng nói trầm khàn tràn ngập uy hiếp.
Nàng nhịn không được thở dài.
Tất nhiên, nói như vậy hẳn cũng không quá đúng. Giống như hôm nào hắn có vẻ thoải mái thì sẽ đến nhìn nàng một cái, tuy rằng vẫn là ánh mắt cá chết âm trầm nhưng cũng rất nhanh rời đi, dáng vẻ muốn nói lại thôi khiến An Tình khó nắm bắt. May mắn là hắn vẫn biết, người bị giam cầm vẫn phải được ăn cơm.
Thật tốt, nàng nhớ khi nuôi sủng vật cũng giống như này thì phải...
Đọc nhanh tại Vietwriter.com