Mục lục
Cuộc Đời Ngọt Ngào Khi Có Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 211: Bộ dạng an tĩnh rất đáng sợ




Edit: Er (⊃。•́‿•̀。)⊃



Beta: Byun



"Hai người đoán xem là bạn trai trong scandal tình ái nào của chị dâu đã chọc tới lão đại? Là Tiểu Thiên Vương của giới ca hát Vệ Từ Phong, hay là Thẩm Triều Mộ, Đường Gia Nghiệp..."



Chàng thanh niên miệng ngậm kẹo mút, nghiêng đầu liếc anh ta, đoạn mở miệng nói: "Scandal tình cảm của chị dâu trải rộng toàn bộ giới giải trí, tôi làm sao mà biết được. Cũng may hai năm nay lão đại chẳng quan tâm tới, nếu không thì thế giới đã sớm bị hủy diệt rồi.



Nếu lão đại tiếp tục giống như hai năm trước, mặc kệ không hỏi han, hoàn toàn rời khỏi chị ấy thì hiện tại lại đột nhiên hẹn hò. Những chuyện này chắc chắn là thật, làm sao có thể nhịn được. Đến bây giờ mới chỉ làm vỡ một cái cái cốc và một tủ sách, như vậy đã cảm ơn trời đất lắm rồi..."



Cậu ta sờ cằm, khuôn mặt mang vẻ khó hiểu nói tiếp: "Còn nữa, lão đại không phải quyết tâm thả chị ấy tự do sao? Sao đột nhiên lại đổi ý chứ?"



Người đàn ông kia nhún vai: "Ai biết được... Có thể là không quên được chăng? Lúc đầu lão đại thả người đi tôi đã cảm thấy không thực tế rồi..."



Người phụ nữ áo đen đứng bên cạnh nghiêm mặt lạnh lùng nói, trên mặt đầy vẻ chán ghét: "Nhất định là cô ta đã làm cái gì đó rồi. Nếu không thì tại sao anh Duật lại hèn hò với cô ta được?"



Chàng trai chớp chớp mắt, chần chừ nói: "Chị Lan, chị không thể nói như vậy được. Người phụ nữ kia không nhớ gì hết, cũng không biết lão đại là ai. Với thân phận và địa vị của chị ấy bây giờ chắc chắn là không có cơ hội tiếp cận lão đại. Vậy thì chị ấy có thể làm gì được chứ?"



Người đàn ông trẻ tuổi khẽ cười một tiếng: "Chắc chắn là lão đại chủ động đào hố đó. Bây giờ, chị dâu không biết cái gì hết. Với IQ của lão đại, muốn lừa chị ấy không phải rất dễ dàng sao?"



Chàng trai kia lườm anh ta một cái: "Anh đừng nói linh tinh. Gương mặt lão đại của chúng ta còn cần lừa gạt sao?"



Sắc mặt người phụ nữ kia trở nên âm trầm, liếc xéo bọn họ: "Đến bây giờ hai người còn nói đỡ cho cô ta? Tinh Lan, cậu quên cái tay của cậu tại sao lại tàn phế rồi sao? Còn có cậu, Tần Hoan, lúc trước là ai nằm liệt giường ba tháng?"



Chàng trai tên Tinh Lan xoay xoay cổ tay trái một chút, phát ra một loạt tiếng kim loại "kẹt kẹt", trên mặt còn đầy vẻ sợ hãi, thở dài một hơi rồi nói: "Haizz, cũng không thể trách lão đại được. Ai bảo tôi không chú ý cơ chứ, biết rõ lão đại sẽ không khống chế được bản thân. Bệnh đa nghi còn rất nặng lại còn dám tới gần cô gái kia trong vòng ba bước, dám nói chuyện với chị ấy vượt quá mười chữ. Đây chẳng phải là chán sống sao?..."



Người đàn ông tên Tần Hoan lẩm bẩm nói: "Tôi mới là thiệt thòi đây này. Cô ấy đột nhiên ngất xỉu, tôi không thể để cô ấy ngã xuống đất mà không đỡ được. Đỡ cũng bị đánh mà không đỡ chắc chắn cũng bị đánh. Tôi thật sự rất khó khăn..."



Không biết anh ta nghĩ đến cái gì, lấy hoa Uất Kim Hương màu trắng trong túi ra, lấy tay nghịch nghịch, nói tiếp: "Haizz, nói đến đây thì người tôi bái phục nhất chính là bạn trai cũ của Lâm Yên, gọi là cái gì nhỉ? Đúng rồi, Hàn Dật Hiên...



Người đàn ông họ Hàn kia mạng thật là lớn! Lão đại vừa thả chị dâu đi, chị dâu lập tức qua lại với tên Hàn Dật Hiên kia. Tuy hai năm đó lão đại không biết, nhưng bây giờ dù sao cũng đã biết rồi, bị cắm sừng lớn như vậy mà bây giờ người đàn ông đó vẫn còn sống rất tốt.



Hai năm nay tính tình lão đại rất tốt, thật sự giống một mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song*. Đôi khi tôi còn nghi ngờ có phải lão đại đã khôi phục lại bình thường không."



(*) Câu "Mạch thượng nhân như ngọc, công tử thế vô song" (chữ Hán: 陌上人如玉, 公子世无双) nghĩa là người ở trên đường đẹp như ngọc, các công tử trên đời không ai sánh bằng. Đây là một câu thơ khuyết danh ở trên mạng, dùng để miêu tả người đàn ông thanh lịch, ôn hoà. - Nguồn tham khảo của nhà Chengduchengdu trên wordpress. Bản edit được cập nhật hoàn thiện nhanh nhất trên Wattpad Meow_team và
https://meowteam.home.blog/)



Tinh Lan miệng vẫn còn ngậm kẹo mút, nhìn chằm chằm bóng lưng Bùi Duật Thành cuối hành lang, tự dưng thấy sợ run người: "Nói thật, tôi cảm thấy bộ dạng bình tĩnh này của lão đại trong hai năm nay càng đáng sợ hơn nhiều..."



- --



Ờm, hết hai chương hôm nay rồi ạ.-.



Vote và cmt mạnh mẽ lên nào các tình yêu <3

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK