Edit: Er
Beta: Nấm
Cũng vì Lâm Yên ở nhà nên cậu ta mới dám lẻn vào, nếu không có đánh chết cậu ta cũng không dám trở về đâu!
Hai ngày nay, Bùi Vũ Đường kiếm cớ đủ thứ để đến biệt thự, Lâm Yên đã thành thói quen, cũng không hề vạch trần: "Tin tức gì?"
"Haizz, được rồi, tự chị xem đi." Lúc này, Bùi Vũ Đường đưa điện thoại cho Lâm Yên.
Sau khi xem xong nội dung trong điện thoại của Bùi Vũ Đường, vẻ mặt Lâm Yên lãnh đạm, chỉ là thông báo trước đó của giải trí Khải Tinh mà thôi
"Ba ba, không thể không nói chị đúng là rất nổi tiếng!"
Bùi Vũ Đường nhìn chằm chằm Lâm Yên: "Bài viết này mới đăng lên không được bao lâu, mà đã có hơn mười vạn bình luận, sáu vạn lượt chia sẻ... Rất nhanh chị sẽ trở thành diễn viên hạng A thôi."
Không thể không nói, bị toàn dân mạng chỉ trích, cũng là một loại có năng lực.
Bởi vì Lâm Yên tồn tại thì tình hình trên mạng xã hội sẽ không hòa bình chút nào, chỉ cần bạn mắng chửi Lâm Yên thì bạn chính là anh chị em của tôi, chúng ta là gia đình.
"Tôi không mù, thấy bài viết này lâu rồi, cảm ơn." Lâm Yên lặng lẽ nói.
Bùi Vũ Đường cười ha ha, làm vẻ thần bí mở miệng nói: "Chuyện đó... Còn có một tin nữa, chắc chắn là chị không biết!"
"Tin tức gì mà tôi không biết?" Lâm Yên hỏi.
"Nghe nói hiện tại đoàn làm phim 《 Kỳ Phùng Địch Thủ 》 kia đang rất hỗn loạn, là vì không biết có nên cắt bỏ cảnh quay của chị không. Cuối cùng Khương Nhất Minh tự mình chịu trách nhiệm, ngăn cản xóa bỏ cảnh quay của chị trong nội dung phim, quyết định đến đúng hạn sẽ công chiếu!"
Bùi Vũ Đường kích động nói tiếp, "Ai da, ba ba, chị nói xem, không nghĩ tới đoàn làm phim này cũng có người thông minh! Nếu những người nói muốn cắt cảnh quay của chị trong phim khi biết chị là bà chủ của công ty giải trí Đỉnh Phong, là nguồn đầu tư cho bọn họ, không biết sẽ có biểu cảm như thế nào nhỉ? Chậc chậc..."
Vốn là Lâm Yên đang nghĩ cô chỉ cần làm việc thật tốt, sau đó sẽ không quan tâm gì tới chuyện chiếu phim nữa. Nhưng lúc này lại nghe được lời của Bùi Vũ Đường, dưới sự tín nhiệm của Khương Nhất Minh đối với cô, không thể tránh khỏi có chút rung động.
Hi vọng đến lúc đó, sự tín nhiệm của đạo diễn Khương là vô cùng xứng đáng.
"Đúng rồi ba ba này, hai ngày nay... Chị và anh em ở chung thế nào rồi?" Bùi Vũ Đường nhịn vài ngày, cuối cùng vẫn không nhịn được đành cười hề hề truy hỏi.
Lâm Yên vừa nghĩ tới việc cô tự chui đầu vào lưới, mà chuyện bị Bùi Vũ Đường tẩy não cũng là một nguyên nhân rất lớn nên lập tức nổi giận.
Sao bảo cơ thể suy yếu rất dễ dàng bị quật đổ cơ mà?
Như thế này mà gọi là cơ thể suy yếu sao?
Giá trị vũ lực đạt tuyệt đối thì có! Còn đọc được suy nghĩ của người khác! Cô đúng là tự tay dẫn mình vào hang sói mà!
Lâm Yên hờ hững lườm Bùi Vũ Đường, cười như không cười mở miệng đáp, "Ha ha, ở chung như thế nào? Cậu đang hỏi... Tôi với người anh nào của cậu vậy?"
Bùi Vũ Đường vừa nghe thấy thì phản ứng đầu tiên là ngẩn ngơ, sau đó lập tức bị dọa đến nỗi hồn bay phách lạc: "Chị chị chị... Chị dâu cả! Chị đừng làm loạn đấy! Tuyệt đối đừng làm loạn! Bình tĩnh! Không phải, chẳng lẽ chị đúng là đối với anh hai em..."
Lâm Yên hừ một tiếng, tức giận chất vấn: "Làm loạn cái đầu cậu! Tôi còn chưa hỏi tội cậu đâu! Không phải cậu nói với tôi rằng sức khoẻ của anh cả cậu rất yếu sao? Không phải nói anh cả cậu ngay cả cất bước đi cũng khó khăn sao? Kết quả, cậu có biết đêm đầu tiên tôi tới đây đã xảy ra chuyện điên rồ gì không?"
Bùi Vũ Đường mở to hai mắt nhìn, đôi mắt lấp lánh: "Chuyện gì xảy ra vậy? Anh cả em làm gì chị sao???"
Lâm Yên: "..."
Biểu cảm mong đợi của tên này là sao đây?
"Anh cả cậu đánh nhau với tôi một trận! Suýt nữa thì tôi mất cái mạng nhỏ này!!!" Lâm Yên cả giận nói.
"Đánh... Đánh nhau..." Bùi Vũ Đường kinh ngạc đến ngây người, "Đêm hôm khuya khoắt, hơn nữa còn là cô nam quả nữ ở chung một phòng, hai người... Không thể làm chuyện có ý nghĩa sao? Cuối cùng lại... Đánh nhau?"