• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 37




Càng về sau, tốc độ cô chậm lại, hắn liền chủ động, nhưng tư thế này rất không tiện. Hắn thở dốc nói.



"Thả tôi ra. Cô yếu như vậy, ngồi đến sáng tôi cũng không phát tiết được."



Cô mím chặt môi, cô thật sự đã rất cố gắng, nhưng hắn lại không đạt được cao trào, khó chịu đến mức cô cũng cảm nhận được. Cô cầm điện thoại lên đưa một hàng chữ vào.



"Chỉ cần anh hứa không cởi xuống bịt mắt, tôi sẽ mở dài dây xích cho anh."



Hắn nhíu chặt mày, nhưng tình hình hiện tại, hắn chỉ có thể hứa hẹn. Hắn tin chắc, bản thân có thể tìm ra được cô.



Xích được buông dài ra, hắn nhanh nhẹn lật mình, hai tay nắm hai bên hông cô, mạnh mẽ như máy thúc "phách phách" vang vọng xen lẫn tiếng dây xích va chạm. Cô như con cá bị vớt lên bờ, chỉ có thể há miệng rên rỉ thở hỗn hển, tuy rằng mệt lữ, cô vẫn cố vươn tay vòng lên cổ hắn, co rút hùa đón. Bởi vì cô chiều theo, hắn liền càng thêm thô bạo, cúi đầu tìm đến một bên đẩy đà, hút cắn day mạnh, bên dưới cứng rắn đâm đến nơi sâu nhất. Nguyên một ngày, hắn không biết đã thay đổi bao nhiêu tư thế làm cô, đến khi công hiệu của thuốc qua đi, hắn vẫn nắm chặt eo hông mềm mại, tiếp tục một vòng phát tiết.



Cô chỉ là công cụ. Hắn muốn cô biết điều này. Hắn không ngại dằn vặt cô, thậm chí bắt cô làm ra nhiều tư thế đáng xấu hổ, xỏ xuyên cô đến chết đi sống lại.



Cô nhìn hắn ngã người xuống giường, cô liền lăn người tới sát bên hắn. Tham luyến đưa tay ôm hắn. Hắn vẫn chưa ngủ, lại không phản ứng gì với hành động này của cô. Trái tim đập nhanh của cô thoáng nhẹ nhõm, cô nở nụ cười, nhắm mắt ngủ.



Nghe tiếng hít thở nhè nhẹ của cô, hắn mới từ từ đưa tay, theo phán đoán sờ lên mặt cô, không ngờ lại chạm vào bờ môi mềm mại, hắn lập tức như bị điện giật thu tay lại, sau một lúc, mới tiếp tục đưa tay đến, lần này là gò má, từ gò đi một vòng quanh khuôn mặt, hắn không nhìn thấy, cảm quan càng sâu sắc ghi nhớ. Sờ xong, hắn thu tay, nhắm mắt nghỉ ngơi, không ngờ lại thật sự ngủ sâu.



Một lần nữa quần áo mới chỉnh tề thức dậy, hắn đưa tay lên, kéo ống tay áo, dấu răng chi chít.



Là một con cún.



Người của hắn sau đó bắt đầu đưa ra vài tập tài liệu, hắn giở ra, nhìn những tấm hình trên đó. Những cô gái trên này, đều có ý đồ và điều kiện tiếp cận hắn, tấm hình băng lãnh, hắn không cảm thấy trong số họ có cô.



"Tiếp tục điều tra. Phải chắc chắn tìm ra được cô ta."



Nằm ngủ cả ngày cả đêm trên giường cô mới bò dậy được, chỉ còn một lần nữa. Cô cũng chuẩn bị xong nơi định cư, là một nơi vùng sông nước mà Internet không hề phát triển, thoải mái yên tĩnh, ở nơi đó, cô có thể bình thản để sống tiếp mà không cần biết một chút tin tức gì về anh trai yêu của cô. Anh ấy có lấy ai, có yêu ai, cô không cần biết, không cần nhìn thấy anh trong tay ai. Không cần.



Uống thêm một liều thuốc ngừa thai, cô không muốn để lại bất kỳ hậu quả cuộc một cuộc tình sai trái này. Cô biết cảm giác đứa con riêng không có cha sẽ thế nào, tội gì ích kỷ sinh nó ra.



Cô vốn dĩ đã chuẩn bị tinh thần lần cuối này sẽ có thể chờ rất lâu, không ngờ, nó lại đến nhanh như vậy. Chỉ cách có ba ngày, cô hơi bất ngờ khi nhận được tin báo. Nhưng cô đã nói thời điểm là do bên kia chọn lựa. Hít một hơi thật sâu, cô mở cửa phòng ra, không ngờ, đập vào mắt lại là cảnh người đàn ông quay lưng về phía cô mà đứng. Hắn giống như đã đứng như thế rất lâu, cô đến, hắn mới từ từ quay người.



Bốn mắt nhìn nhau. Trái tim cô căng cứng như muốn ngừng đập. Cô theo bản năng lùi lại, sau đó quay người chạy, cửa ra vào đã bị đóng chặt, cô giật mạnh vẫn không ra. Tay cô đổ mồ hôi lạnh, không dám quay đầu nhìn về sau.



"Sợ? Biết sợ rồi sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK