Toàn thân Tinh Vân bắt đầu có phản ứng, từng đợt sóng dâng trào khắp cơ thể, cuồn cuộn không buông tha cho nàng. Toàn thân nàng như nhũn đi, không chút sức lực kháng cự, mềm yếu khuỵu lên vai hắn.
Đoàn Nam Phong thấy Tinh Vân không kháng cự nữa, liền nới lỏng vòng tay. Bàn tay anh di chuyển lên phía trên đùi của nàng rồi chầm chậm nhè nhẹ hôn quanh khuỷu chân nhạy cảm trắng ngần ấy. Tinh Vân đã gần như ngã khuỵu xuống. Đoàn Nam Phong lúc này mới đứng thẳng người lên, đường hoàng đặt cô tựa vào vai mình, tay anh chầm chậm mân mê phần da thịt mềm mịn nơi cẳng chân đang dần hồng lên. Từng ngón tay di chuyển đến đâu toàn thân Tinh Vân như nổi lửa đến đó. Cô không chịu nổi khích thích lớn như vậy liền ngân lên vài âm thanh ư a. (các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)
Đoàn Nam Phong được thể liền đưa tay trái đỡ lấy khuỷu chân Tinh Vân. Tay phải giữ lưng cô rồi quay người về phía giường. Động tác vừa dứt khoát vừa cương quyết, không đắn đo không do dự. Tinh Vân bất ngờ bị bê từ trên cao, tay trái nàng liền giữ chặt lấy cổ áo của hắn, tay kia giữ lấy áo phía sau lưng hắn.
“Em nhất định không chạm vào tôi sao?” - Đoàn Nam Phong sắc mặt không đổi, giọng nói trầm ổn nhưng không giấu được thất vọng.
“Không muốn... tôi không muốn có quan hệ này với anh.” - Tinh Vân quay mặt đi tránh ánh nhìn của hắn.
Đoàn Nam Phong không nói gì, cũng không đặt nàng xuống giường. Cứ nâng nàng trên tay, đứng yên như vậy nhìn nàng.
Hai phút... ba phút... năm phút...
Thời gian cứ như vậy trôi qua. Tinh Vân không hiểu hắn muốn gì mà cứ như hóa đá, nhưng nàng bắt đầu sốt ruột. Tay trái nàng bắt đầu giật cổ áo hắn, khẽ giọng hỏi: “Anh đang làm gì vậy? Cho tôi xuống đi, được không?”
Lúc này hắn mới lên tiếng, giọng nói có vẻ không vui: “Tôi đang tự hành hạ mình để qua cơn ham muốn em.”
Tự nhiên một cảm giác áy náy xuất hiện trong lòng nàng. Thật ra thì nàng có làm gì đâu chứ? Nàng cũng cố tránh mặt hắn mà. Do hắn tự chuốc lấy nhưng sao bây giờ lại giống như nàng có lỗi vậy. Dùng ánh mắt ngây thơ vô số tội nhìn hắn, Tinh Vân áy ngại nói: “Anh để tôi xuống trước đi, chúng ta có gì từ từ nói.” (các bạn đang đọc truyện tại Medoctruyenchu.net. Những trang khác đều là copy trái phép không được sự đồng ý của tác giả. Vui lòng tìm tác giả tại FB:những câu chuyện của Hạc Giấy. Xin cám ơn sự quan tâm và ủng hộ của các bạn.)
Gương mặt xinh đẹp, ánh mắt ngây thơ của nàng ở khoảng cách rất gần nhìn hắn. Còn hắn cứ như vậy say mê ngắm nàng. “Tinh Vân, những ngày sống cùng tôi, em không biết rằng em đã là ai trong lòng tôi rồi.” - Đoàn Nam Phong nhìn vào mắt nàng, nghiêm túc nói.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com