Bữa sáng hôm sau, Đỗ Nhân Nhân chỉ biết vùi đầu lặng lẽ ăn, một tiếng cũng không dám nói.
Mà Tử Tử Dương trên bàn cơm lại nói chuyện rôm rả với ba mẹ.
Cô nhân lúc mẹ xoay người múc cho cô chén canh, ở dưới bàn dẫm chân anh một cái.
Tại sao chỉ có mình cô phải chột dạ như vậy? Còn anh vẫn có thể tự nhiên nói chuyện với ba mẹ cô?
Nghĩ đến tiếng động tối hôm qua, chắc chắn, tuyệt đối, một trăm phần trăm bị ba mẹ cô phát hiện, cô xấu hổ đến mức hận không thể không bao giờ về nhà nữa.
Cô lặng lẽ ăn hết chén cơm, trong lòng bắt đầu tự hỏi người đàn ông bên cạnh này rốt cuộc đã chịu kích thích gì mà đột nhiên biến thành dáng vẻ này?
Hôm qua sau khi hai người kết thúc trên giường, cô đỏ mặt xử lý, đứng dậy mặc quần lót vào, thời điểm muốn mặc quần, người đàn ông bên cạnh đột nhiên bế cô lên, ôm cô đến bàn sách.Đó là bàn học từ nhỏ của cô.
Quần lót trên người cô lại bị kéo xuống, ngay cả áo trên người cũng bị vén lên lộ ra hai vú. Anh kéo hai chân mềm nhũn của cô đặt lên eo mình, côn thịt đứng thẳng nhắm ngay miệng huyệt còn chảy nước, cứ thế cắm sâu vào.
Anh thô bạo thọc vào rút ra trong cơ thể cô, tiếng nước dâm dục quanh quẩn bên tai, côn thịt dùng kỹ xảo đâm vào mỗi chỗ nhạy cảm, hoa huyệt vừa cao trào lại không tự chủ mà rùng mình. Cô bắt đầu xin tha, cả người tê dại khiến cô muốn hỏng mất.
Sau khi thọc vào rút ra mấy chục cái, tiểu huyệt lần thứ hai siết chặt, chỗ hai người giao hợp dính đầy dâm thủy của cô, cô ôm lấy cổ Từ Tử Dương, thở hổn hển.
Mà người đàn ông lại như ma quỷ, hoàn toàn không có ý định buông tha, thậm chí còn trêu chọc: "
Nhân Nhân học hành nghiêm túc thế nào, anh phải thao nghiêm túc thế ấy."
Ngay sau đó côn thịt lại thọc vào rút ra, người đàn ông để eo cô ngửa ra sau, bàn tay dán sát cái bàn, hạ thể cứ thế bại lộ hoàn toàn trước mặt anh.
Hoa huyệt run rẩy đón nhận từng đợt ra vào của côn thịt, ngón tay của người đàn ông cũng không quên âm đế, liên tục xoa bóp trêu đùa.
Kích thích trong ngoài khiến cô như bay lên thiên đường, không bao lâu hạ thể lại chảy ra từng đợt dâm thủy.
Cơ thể cô bị người đàn ông trước mắt chơi tới xụi lơ, miệng huyệt lầy lội khó mà miêu tả.
Mãi đến khi cô không biết bản thân đã cao trào bao nhiêu lần, người đàn ông vừa ngậm vú, vừa dùng sức va chạm, nghe cô khóc lóc rên rỉ mới hôn lấy cô, lần nữa bắn ra.
Cuối cùng thời điểm thu dọn, cô mới phát hiện dâm thủy trên bàn đã thấm ướt quần lót, mà tên đàn ông háo sắc kia vẫn có thể xem như không có gì mà nói: "
Rất thơm, có mùi của Nhân Nhân."
Chờ hai người thu dọn xong, lén ra ngoài tắm rửa, cô nhìn thấy tờ giấy ba mẹ để lại ở phòng khách: Cậu của con tìm ba mẹ có chút việc, sáng mai mới về được. Tử Dương lái xe cũng mệt, hai đứa cứ ở lại, sáng mai ăn xong rồi về.
Cô xấu hổ tới mặt đỏ bừng, mà người đàn ông kia còn cười được.
Ban đêm cô nằm trên cái giường nhỏ đó, người đàn ông ôm chặt lấy cô đi vào giấc, mà cơ thể sau vui thích cũng mệt nhọc khiến cô nhanh chóng vào giấc. Trước khi ngủ, cô còn nghĩ hai người quá gần nhau, hơi thở của người đàn ông cứ quanh quẩn bên cô.
Nhưng một giấc này cô ngủ rất sâu.
Nhớ lại cảnh tượng hôm qua, cô dẫm chân người đàn ông lần nữa.Đợi đến lúc ba mẹ dọn bàn ăn, Từ Tử Dương tới gần bên tai cô, nhẹ nhàng nói: "
Phải dẫm chân trái chứ, bằng không anh sợ mình không lái xe được, buổi tối lại không thể khống chế."
Trên đường trở về, cô cứ nhìn Từ Tử Dương chằm chằm.
Dường như muốn nhìn ra cái hố anh sắp đào vậy.
Mà người đàn ông còn thỏa mãn hỏi: "
Nhân Nhân thấy anh hôm nay đẹp trai sao?"
Hôm qua vận động quá kịch liệt, bây giờ phải thư giãn một chút, Từ Tử Dương đưa cô đến trung tâm thương mại, không trực tiếp về nhà, nói trong nhà có quà chuẩn bị cho cô.
Hai người đã lâu không tới rạp chiếu phim, Đỗ Nhân Nhân lại rất thích xem phim điện ảnh, Từ Tử Dương không có ý kiến, bảo cô cứ chọn bộ phim tình cảm lãng mạn mà mình thích.
Bộ phim bắt đầu, cô đột nhiên lo người đàn ông bên cạnh liệu có phải đang chờ ánh đèn tắt đi sẽ làm gì không, nhưng Từ Tử Dương không làm gì cả, chỉ nắm chặt tay cô.
Khi cô rơi lệ, anh còn cầm khăn giấy lau cho cô, dịu dàng hỏi: "
Sao lại khóc chứ?"
Cốt truyện kể về nữ chính mâu thuẫn giữa tình cảm của hai chàng trai, cả hai đều có ưu điểm, người thì dịu dàng, người thì nhiệt huyết, tình yêu say đắm của ba người rối rắm phức tạp, trái tim nữ chính dao động, đúng thời điểm nhưng lại chọn sai người, cuối cùng cả hai xoay người bỏ đi, để lại nữ chính cô đơn một mình.
Thời điểm cô khóc đến bả vai run lên, Từ Tử Dương kéo cô vào lòng, nhẹ nhàng nói: "Đừng khóc, Nhân Nhân muốn gì, anh đều cho Nhân Nhân cả."
Danh Sách Chương: