• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Anh nói đi.”

Sau khi Đỗ Nhân Nhân nói xong, cô quyết định cho dù Từ Tử Dương nói điều kiện gì, cô đều muốn ly hôn, xóa khỏi hộ cũng không sao.

Cô mới hai mươi mấy, cô muốn trải nghiệm cuộc sống thật tốt.

“Hai tuần!”

“Hai tuần kế tiếp, em tất phải xin nghỉ với lãnh đạo, cho dù anh làm gì em, dẫn em đi tới chỗ nào, đều không cần sự đồng ý của em.Đương nhiên điều kiện tiên quyết chính là, anh sẽ đặt an toàn và sức khỏe của em là ưu tiên hàng đầu.Đây là điều kiện của anh.

Nếu em đồng ý, hai tuần sau chúng ta sẽ ly hôn, nhà cho em, anh rời đi.”Đỗ Nhân Nhân nghe thấy thế cảm thấy hơi kinh ngạc, nhà tân hôn của bọn họ hiện giờ không rẻ, vậy mà Từ Tử Dương dễ dàng từ bỏ như vậy.

Nhìn Từ Tử Dương tuy cảm thấy anh là người không nóng không lạnh, khiến người ta tức giận, nhưng cẩn thận nghĩ lại lời anh nói, từ khi bọn họ kết hôn xong, ngoại trừ không nɠɵạı ŧìиɧ, anh cũng không có lỗi lầm gì.

Hơn nữa bây giờ đang nghỉ đông, trong trường cũng không có nhiều việc.

Hơn nữa hơn một ngàn ngày gần đây, anh đều ba ngày không có gì khác biệt, cho dù thêm hai tuần, có năng lực làm được chuyện gì?

“Em không cần nhà, nhưng em có thể đồng ý với điều kiện của anh, hai tuần sau anh ký tên cho em.”

Sau khi Đỗ Nhân Nhân nói xong, thì đứng dậy trở về phòng.

Mà Từ Tử Dương im lặng nhìn đơn ly hôn trước mặt, nở nụ cười.

Nếu một tuần trước Đỗ Nhân Nhân nói với anh những lời này, anh còn có thể tin là thật.Đỗ Nhân Nhân là vì chán ngấy cuộc sống, ba năm qua vẫn luôn không thích anh.

Nhưng mà ngày đó anh thấy được.

Anh đã biết rốt cuộc cô có bất mãn gì đối với anh.

Tuần trước anh cần gửi một văn kiện cho đồng nghiệp, máy tính đột nhiên bị hỏng.

Anh vốn muốn mượn máy tính của Đỗ Nhân Nhân, nhưng không thấy ở trên bàn học.

Anh vốn muốn tìm sạc máy tính thử xem, nhưng khi mở ngăn kéo ra thì thấy một chiếc máy tính anh chưa từng thấy bao giờ.

Anh vốn thực sự chỉ muốn mượn máy tính của cô mà thôi, nhưng anh không nghĩ rằng sau khi mở máy tính ra, anh nhìn thấy những hình ảnh này.

Máy tính không khóa mật mã.

Vừa mở ra hiện lên mười mấy tệp tài liệu, từng tệp phân loại ra hiển thị là “ôn tuyền, xe chấn, dạy dỗ”…Phân loại, chỉnh tề giống như tài liệu đi dạy.

Nhưng tệp tài liệu đủ loại kiểu dáng, mở ra xem hình ảnh bên trong, đều là một số hình ảnh nam nữ dây dưa, tràn ngập phim con heo, đều là phim con heo khẩu vị nặng.

“Anh nói đi.”

Sau khi Đỗ Nhân Nhân nói xong, cô quyết định cho dù Từ Tử Dương nói điều kiện gì, cô đều muốn ly hôn, xóa khỏi hộ cũng không sao.

Cô mới hai mươi mấy, cô muốn trải nghiệm cuộc sống thật tốt.

“Hai tuần!”

“Hai tuần kế tiếp, em tất phải xin nghỉ với lãnh đạo, cho dù anh làm gì em, dẫn em đi tới chỗ nào, đều không cần sự đồng ý của em.Đương nhiên điều kiện tiên quyết chính là, anh sẽ đặt an toàn và sức khỏe của em là ưu tiên hàng đầu.Đây là điều kiện của anh.

Nếu em đồng ý, hai tuần sau chúng ta sẽ ly hôn, nhà cho em, anh rời đi.”Đỗ Nhân Nhân nghe thấy thế cảm thấy hơi kinh ngạc, nhà tân hôn của bọn họ hiện giờ không rẻ, vậy mà Từ Tử Dương dễ dàng từ bỏ như vậy.

Nhìn Từ Tử Dương tuy cảm thấy anh là người không nóng không lạnh, khiến người ta tức giận, nhưng cẩn thận nghĩ lại lời anh nói, từ khi bọn họ kết hôn xong, ngoại trừ không nɠɵạı ŧìиɧ, anh cũng không có lỗi lầm gì.

Hơn nữa bây giờ đang nghỉ đông, trong trường cũng không có nhiều việc.

Hơn nữa hơn một ngàn ngày gần đây, anh đều ba ngày không có gì khác biệt, cho dù thêm hai tuần, có năng lực làm được chuyện gì?

“Em không cần nhà, nhưng em có thể đồng ý với điều kiện của anh, hai tuần sau anh ký tên cho em.”

Sau khi Đỗ Nhân Nhân nói xong, thì đứng dậy trở về phòng.

Mà Từ Tử Dương im lặng nhìn đơn ly hôn trước mặt, nở nụ cười.

Nếu một tuần trước Đỗ Nhân Nhân nói với anh những lời này, anh còn có thể tin là thật.Đỗ Nhân Nhân là vì chán ngấy cuộc sống, ba năm qua vẫn luôn không thích anh.

Nhưng mà ngày đó anh thấy được.

Anh đã biết rốt cuộc cô có bất mãn gì đối với anh.

Tuần trước anh cần gửi một văn kiện cho đồng nghiệp, máy tính đột nhiên bị hỏng.

Anh vốn muốn mượn máy tính của Đỗ Nhân Nhân, nhưng không thấy ở trên bàn học.

Anh vốn muốn tìm sạc máy tính thử xem, nhưng khi mở ngăn kéo ra thì thấy một chiếc máy tính anh chưa từng thấy bao giờ.

Anh vốn thực sự chỉ muốn mượn máy tính của cô mà thôi, nhưng anh không nghĩ rằng sau khi mở máy tính ra, anh nhìn thấy những hình ảnh này.

Máy tính không khóa mật mã.

Vừa mở ra hiện lên mười mấy tệp tài liệu, từng tệp phân loại ra hiển thị là “ôn tuyền, xe chấn, dạy dỗ”…Phân loại, chỉnh tề giống như tài liệu đi dạy.

Nhưng tệp tài liệu đủ loại kiểu dáng, mở ra xem hình ảnh bên trong, đều là một số hình ảnh nam nữ dây dưa, tràn ngập phim con heo, đều là phim con heo khẩu vị nặng.

Vậy mà bên trong còn có phim một nữ hai nam, một nữ ba nam.

Từ Tử Dương nhìn đến đây không khỏi nhíu mày, nghĩ bình thường vợ anh đứng đắn ngoan như vậy.

Anh mở bộ phim cô từng xem vào hai ngày trước.

Chỉ thấy trong phim là một người phụ nữ nằm trên ghế mát xa.

Mà nhân viên mát xa mở hai tay, nắm lấy đùi trái của người phụ nữ, xoa nắn làn da nhẵn nhụi của cô ta.

Sau đó đè ép huyệt vị và thần kinh trên đùi người phụ nữ, từ đùi tới đầu gối, mãi đến cẳng chân, rồi chậm rãi vuốt ve mắt cá chân của người phụ nữ, sau đó dùng móng tay nhẹ nhàng gãi bàn chân cô ta.

Khi người phụ nữ trên giường bắt đầu rêи ɾỉ, thì buông chân người phụ nữ ra, lại quay về con đường mát xa ban đầu, mãi đến đùi người phụ nữ, sau đó tay không ngừng đong đưa ấn phần đùi trong của cô ta.

Lúc sau nhân viên mát xa sờ lên mông người phụ nữ, cách một tầng qυầи ɭóŧ ren mỏng, qua lại xoa bóp mông thịt no đủ.

Theo tay nhân viên mát xa không ngừng xoa bóp, sau đó một tay đặt lên tiểu huyệt hẳn là đã tràn ngập ẩm ướt, không ngừng xoa đè, sau đó người phụ nữ càng lúc càng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ hơn, biến phần giữa qυầи ɭóŧ thành một cái dây.

Chỉ thấy nhân viên mát xa móc côn ŧᏂịŧ mình ra, cọ cát lên rãnh mông dính đầy dầu mát xa, sau đó hai tay lại nắm lấy ngực người phụ nữ.

Không ngừng kɧıêυ ҡɧí©ɧ cọ xát, mà người phụ nữ không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ “a… ừm… a…”. Theo mông người phụ nữ không ngừng đong đưa, nhân viên mát xa vừa xoa ngực, vừa tách mông ra, ngay sau đó cắm mạnh côn ŧᏂịŧ vào, nhanh chóng đẩy hông. Chỉ thấy người phụ nữ rêи ɾỉ, lúc lên lúc xuống theo tiếng nước dâʍ đãиɠ và côn ŧᏂịŧ đưa đẩy.

Khi đó anh tắt phim con heo đi xong, nghĩ một lát, mở trang web nhìn một số trang web thường hay mở, thì thấy trình duyệt dừng lại ở đoạn này.[Làm thế nào khiến ông xã làʍ t̠ìиɦ nhiều với mình? Làm thế nào khiến ông xã thô bạo một chút?]Thời gian là hai tháng trước.

Từ Tử Dương còn nhớ rõ lần đầu tiên bọn họ làm, anh cẩn thận kìm nén cảm xúc mà không thể kìm nén được.

Thực sự tiến vào xong giật mình muốn chết, nhưng phát hiện Đỗ Nhân Nhân khóc, sau khi rút ra thì thấy phía dưới vừa đỏ vừa sưng.

Sau đó Đỗ Nhân Nhân nói với anh đau mấy ngày, sau đó lại nói nhiễm trùng khám bác sĩ kê thuốc.

Cho nên mỗi lần sau đó, anh ngoại trừ cẩn thận ra, có thể tự mình giải quyết thì tự giải quyết.

Mỗi một lần anh đều phải nhẫn nhịn, thao cô thật mạnh thì nghĩ ở trong lòng là được.Đợi đến khi thực sự không chịu nổi, thì đợi cô ngủ say, ở sau lưng cô móc côn ŧᏂịŧ ra.

Ngửi mùi hương cơ thể của cô, dựa vào trong đầu tưởng tượng hình ảnh lăn qua lộn lại cô, trấn an mình.

Anh từng thử dùng dịu dàng chậm rãi sờ cô… Hôn cô… Muốn cô ý loạn tình mê.

Nhưng chỉ đổi lấy từng tiếng “đừng mà”.

Khi cô tìm đủ cách kháng cự, anh còn hoài nghi có phải mình nhận nhầm người hay không.

Nhưng mà không sao, hiện giờ anh đã biết Đỗ Nhân Nhân muốn gì, muốn còn đừng mà.

Hiện giờ anh rất chắc chắn, Đỗ Nhân Nhân đã quên anh, không sao, anh sẽ khiến cô nhớ lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK