Mạc Vô Tâm khẽ dựa vào tường, khoanh tay trước ngực, vạt áo hé mở làm lộ ra lồng ngực rắn chắc.
Áo sơ mi cùng quần tây vừa vặn, phối hợp với dáng người cao to cường tráng, càng tôn lên khí chất siêu phàm và vẻ đẹp trai của anh.
Lông mày anh rậm, ở dưới là một đôi mắt sáng, không nhìn ra một gợn sóng cảm xúc nào, hờ hững nhìn chăm chú theo một cô gái vóc người uyển chuyển bên hồ bơi.
Cô gái mỉm cười với anh, vẻ mặt anh từ lạnh lùng, trong nháy mắt lặng lẽ thay đổi, đôi môi mỏng mím chặt hơi nhếch lên, đáp trả cô một nụ cười nhàn nhạt. Ánh mắt sắc bén mang theo vài phần giễu cợt, ngay lập tức hình tượng nghiêm túc của anh liền trở lại, trước sau như một.
Thân là phó tổng giám đốc của tập đoàn xe hơi hàng đầu – Khóa Quốc, điều kiện của anh cực tốt, cộng với ngoại hình đẹp trai, khiến vô số cô gái xinh đẹp, thùy mị, mơ ước được ngồi lên chiếc ghế phu nhân phó tổng giám đốc nhiều không kể xiết, cô gái xinh đẹp trước mắt chính là một trong số đó.
Cô ta hết sức vui mừng khi thấy anh, liền liếc mắt đưa tình, hôm nay cô đặc biệt hẹn anh ở Câu Lạc Bộ cao cấp, không nghĩ tới anh thật đúng giờ.
Mạc Vô Tâm tìm một chỗ ngồi thích hợp, cách cô gái khoảng hai mươi mét rồi ngồi xuống. Sau đó, gọi người bồi bàn mang một ly đồ uống lạnh.
Căn phòng có diện tích 2600 mét vuông, rộng rãi thoáng mát, là một câu lạc bộ tập thể hình đa năng, gồm có phòng tập thể thao, khu hồ bơi kèm mát xa đầy đủ tiện nghi. Phong cách thanh thoát, hiện đại, thiết bị tiêu chuẩn cao, môi trường sạch sẽ, ngăn nắp, tạo ra không gian tự nhiên thư thái.
Không gian sáng sủa, nhẹ nhàng, khoan khoái, bên dưới là một hồ bơi tiêu chuẩn cao, phía trên là lầu hai, khu ăn uống nghỉ ngơi.
Bên hồ bơi, cô gái nóng lòng, hướng Mạc Vô Tâm phơi bày ra tất cả nét duyên dáng của mình, bao gồm cả thân hình chuẩn lẫn tài năng chơi thể thao kiệt xuất.
Lúc này, cô tươi cười, khéo léo đi đến khu nhảy cầu, vẫy vẫy tay với anh, vóc dáng tuyệt đẹp đang leo lên thang cuốn chỗ nhảy cầu.
Gương mặt tuấn tú của Mạc Vô Tâm cười yếu ớt, nhìn chăm chú cô gái xinh đẹp, nhẹ nhàng chuyển tầm mắt . . . . . . Dời hướng lên lầu hai phía trên hồ bơi.
Con ngươi của anh thâm trầm lạnh lẽo, khẽ nheo lại, động tĩnh bên trong cửa kính khiến cho anh định thần, chú ý quan sát. . .
. . ……….
Bên trong khu ăn uống có một bóng người đang chạy, tại nơi này có vẻ bất thường! Mạc Vô Tâm từ trên ghế đứng dậy, tay đút vào túi quần, từ từ bước đi thong thả, quan sát từng góc của Câu Lạc Bộ, đưa tầm mắt sắc bén nhìn xung quanh.
Cô gái trên ván nhảy thong thả duỗi chân tay, nhẹ nhàng dang tay ra, sau đó chuẩn bị tung người, hướng hồ bơi nhảy xuống.
Trong câu lạc bộ, màn hình lớn phát ra tiếng nhạc du dương, âm điệu nhẹ nhàng làm thay đổi bầu không khí bên trong khu hồ bơi, tạo nên không gian thư giãn, dễ chịu.
Trong nháy mắt, tiếng thủy tinh bị vỡ vụn phá tan một bản nhạc hay.
Một thân thể từ khu ăn uống lầu hai phá vỡ kính thủy tinh, bay ra ngoài, hiên ngang rơi thẳng xuống. Bốn phía trở nên ồn ào, kèm theo tiếng cô gái nhảy cầu thét chói tai. Cô vừa mới nhún chân, chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt, liền bị cơ thể ngã từ trên lầu lôi kéo rơi xuống dưới. Bụp…!
Hai thân thể đụng nhau rơi vào hồ bơi, thoáng chốc làm nước văng tung tóe.
Mới ở cạnh đó, Mạc Vô Tâm không thể tin, trên mặt anh hiện lên sự kinh ngạc. Màn va chạm vừa rồi khiến mặt anh dính đầy bọt nước, toàn thân cũng ướt đẫm.
Tiếng động trong hồ bơi trầm xuống, tiếp đó một cơ thể nổi lên trên mặt nước. . . . . .
Cô gái nhảy cầu xinh đẹp vừa nãy trên mặt tất cả đều là kinh ngạc cùng hốt hoảng.
Mà cô gái từ trên lầu ngã vào trong hồ bơi thì tại rớt xuống nước sau đó, vẫn đang hoảng sợ, khó khăn chuyển động chân tay một cách khổ sở.
Ở trong nước vùng vẫy lúc chìm lúc nổi, người sáng suốt vừa nhìn liền biết cô ấy không biết bơi.
Cô gái cùng ở trong nước còn chưa kịp hoàn hồn, nhất thời chậm chạp không phản ứng kịp, không có khả năng giúp đỡ. Mạc Vô Tâm lấy lại bình tĩnh ngay sau đó, lập tức ngồi xuống, vươn cánh tay, kéo cô gái sắp chết đuối lại, hai tay cô luống cuống lập tức nắm chắc tay anh.
Cô gái rơi xuống nước dùng hết sức níu được tay anh! Tình thế ngàn cân treo sợi tóc như vậy khiến cô sợ hãi, hoảng loạn. Bàn tay anh như chiếc phao cứu hộ xuất hiện kịp lúc, cô liền nắm lấy, cũng như nắm chặt cơ hội duy nhất để sống.
Mạc Vô Tâm bất ngờ, không nghĩ tới cô lại dùng sức như vậy, ngay cả anh cũng bị rơi xuống nước.
Chìm xuống lại nổi lên, anh bơi lên khỏi mặt nước, gương mặt chật vật không chịu nổi.
Anh tiện thể kéo cô gái hại anh cũng rơi xuống nước lên, Mạc Vô Tâm tức giận trừng mắt nhìn.
Là một người phụ nữ!
"Cô……."
"Khụ, khụ, khụ, khụ……"
Cô mãnh liệt thở gấp, vẻ mặt hoảng sợ tột độ, vừa trắng xanh lại vừa căng hồng.
Mở mắt, liền đối mặt với cặp mắt bừng bừng lửa giận của Mạc Vô Tâm, vội vàng tổng hợp lại tất cả những tình huống bất ngờ vừa mới xảy ra. Cô ngơ ngác, liếc thấy cửa lầu một vọt tới đám người mới vừa ở trên lầu xảy ra xung đột kịch liệt với mình.
Cô liền hốt hoảng, thô lỗ, leo ra khỏi hồ bơi, co cẳng chạy.
"Này….!”Mạc Vô Tâm tức giận kêu, thiếu chút nữa nguyền rủa ra miệng! Anh không thể tin, trợn to mắt, nhìn bóng dáng kia đang chạy xa.
Có lầm hay không? Cô gái kia cứ như vậy chạy mất?!
Ngay cả một lời thoại còn chưa kịp nói, những chuyện liên tiếp chưa giải thích được cứ nhứ vậy mà xong sao?
Giống như là kịch câm, không có lời thoại, không có người dẫn chuyện, cũng chẳng có tiếng nói, cốt truyện chẳng đi đến đâu liền nhảy xuống phần cuối. Kết thúc!!!
***************************
Tại văn phòng thám tử tư Nhất Đồng.
“Lần sau cô còn để xảy ra tình huống như vậy, tôi liền đuổi ra khỏi công ty ngay lập tức!”
Trưởng phòng phụ trách giờ phút này đang nổi trận lôi đình, gầm thét với một nhân viên.
Bị nhân viên xui xẻo này làm cho tức chết, chính là người mới vừa rồi ở Câu Lạc Bộ gây họa- Đại Nhi, toàn thân ướt đẫm trở về.
"Tôi thiếu chút nữa ngay cả mạng sống cũng không giữ được, anh còn đối xử với tôi như vậy?" cô bất mãn hướng về phía trưởng phòng Bao Thành Công kêu oan.
"Đừng quên cái tên của cô! Cô yên tâm, cô chỉ biết mang xui xẻo đến cho người khác, còn mình thì chẳng có việc gì cả. Người kia không bị cô liên lụy là may mắn lắm rồi, cô không cần lo lắng!” Bao Thành Công căm giận từ lỗ mũi hừ ra, thuê được cô nhân viên như vậy, đúng là anh tạo nghiệt ở kiếp trước.
Nghê Đại Tuy — tên đầy đủ của tiểu thư Đại Nhi.
Không sai, tên của cô chính là như vậy, “Mang tai họa,” tức là thường đem xui xẻo đến cho người bên cạnh, chỉ cần có người tiếp xúc với cô, không một ai không bị cô ảnh hưởng.
Chuyện xảy ra vừa rồi là một ví dụ cụ thể.
Hôm nay cô nhận được lệnh, lắp đặt camera theo dõi theo chỉ định của khách hàng ở trong phòng nghỉ tư nhân của Câu Lạc Bộ. Không ngờ tới mới vừa hành động liền bị bắt tại trận, không những không hoàn thành công việc, còn kéo theo một đống người. Hiện tại, ngay cả trưởng phòng của cô, Bao Thành Công, cũng bị tổn thất khách hàng.
"Này này! Tôi cũng không phải là làm bằng sắt, anh cho rằng tôi là siêu nhân còn có công phu tránh mèo sao? Hừ hừ! Tôi xem anh căn bản không coi tôi là phụ nữ." Nghê Đại Tuy bất mãn lên tiếng.
Cô cảm thấy mình chưa từng có được đãi ngộ tốt.
Bao Thành Công đối với những cô kế toán xinh đẹp trong công ty chưa bao giờ có thái độ hung dữ vô lễ, nhưng đối với cô lại vênh mặt hất hàm sai khiến, hô to gọi nhỏ, cũng không để ý sự sống chết của cô, không coi mạng nhỏ quý trọng của cô ra gì.
"Ai kêu cô dáng dấp không giống một người phụ nữ!"
Bao Thành Công vô tình phản bác, khiến Đại Nhi thiếu chút nữa giận sôi lên.
Qủa không sai! Cô đúng là dáng dấp không xinh đẹp, cho nên không có khả năng thu hút ánh nhìn của người khác giới, lại càng không được coi trọng. Chẳng những ăn mặc lôi thôi giống con trai, động tác lại thô lỗ hoàn toàn không có dáng vẻ của con gái. Không hề có những đường cong nóng bỏng mà người phụ nữ nên có, làm cho người ta thiếu hứng thú, diện mạo lại đơn giản, không có ưu điểm gì. Khuôn mặt tròn cùng với đôi mắt bình thường, hàng lông mày phía trên, hai lỗ tai để nghe, mũi để hô hấp, miệng để nói nói chuyện. Tóm lại, không hề có chút đặc sắc.
Văn phòng thám tử này cần một nhân viên như thế, diện mạo không được quá đặc sắc!
Đàn ông không thể có ngoại hình quá đẹp trai, còn phụ nữ không thể quá xinh đẹp, xuất sắc, nếu không dễ dàng bị người khác chú ý.
Bởi vì công việc của bọn họ hoàn toàn không thể công khai, ví dụ như theo dõi, mai phục, lắp đặt máy ghi âm nghe trộm, lén quay phim, chụp ảnh hành động của người khác. . . . . . Vân vân, tốt nhất là sử dụng một người ngoại hình bình thường, không dễ nhớ mặt đi làm nhiệm vụ.
Nghê Đại Tuy đã làm việc ở văn phòng thám tử tư này một năm, ngoại trừ gắn máy nghe trộm, lắp camera chụp hình, theo dõi bắt gian. . . . . .Những việc vụn vặt trong các vụ án nhỏ không có gì thú vị bên ngoài, không ai dám đem án kiện quan trọng giao cho cô.
Ai. . . . . . Rất đáng thương! Tiền thưởng cho vụ án nhỏ này rất ít, cô hoàn toàn không có duyên với những món tiền thưởng kếch xù, cho nên túi thường xuyên rỗng tuếch.
Suy nghĩ một cái, Nghê Đại Tuy la hét đặt câu hỏi:
" A! Anh chừng nào thì mới chịu giao những vụ án lớn cho tôi làm hả? Tôi đây tháng nào cũng ăn mì gói, nói thật, anh thật sự chẳng có tài gì cả, tôi làm việc cho anh đã lâu như vậy, cho đến bây giờ túi vẫn trống trơn, nửa điểm tiền gửi ngân hàng cũng không có, sắp chết nghèo á!"
Cô nói chuyện với Bao Thành Công luôn lớn tiếng như thế, không chút khách khí.
"Vụ án lớn. . . . . ." Bao Thành Công trầm ngâm, do dự." Tôi vừa mới nhận được một vụ, chẳng qua là quá khó! Tôi thật sự không dám giao cho cô đi làm."
"Này, này! Anh cũng đừng nên tước đoạt cơ hội kiếm tiền của tôi chứ! Là dạng án kiện gì? Tôi muốn nhận! Anh nhất định phải cho tôi làm!" cô hướng về trước, vội vàng nắm ở cánh tay của anh không buông.
"Trước tiên buông tôi ra!" Bao Thành Công nhảy ra, cách xa phạm vi ma lực của cô gái "Mang tai họa," “Cô sang kia ngồi đi, để tôi từ từ nói cho cô.”
"Mau! Anh nói mau, là dạng án kiện gì, nội dung như thế nào? Khách hàng yêu cầu ra sao?" Nghê Đại Tuy lập tức ngồi vào chỗ của mình, vội vàng hỏi tới.
"Lần này khách hàng là một nhân vật lớn - Thường Bước Bùi, là người phụ trách công ty bảo hiểm Quốc Nội nổi tiếng, lần này muốn chúng ta giúp anh ta điều tra phó tổng giám đốc tập đoàn xe hơi Khóa Quốc, nơi một chiếc xe hơi quý giá, đẳng cấp quốc tế, được sản xuất với số lượng có hạn bị mất trộm.”
"Sau đó thì sao?"
"Đây là một vụ án rất khó giải quyết, Thường tiên sinh đồng ý giao cho chúng ta ba trăm vạn để điều tra chuyện này. Chiếc xe nổi tiếng ấy giá trị có thể nói là vô giá, trên thế giới chỉ có hai chiếc, tiền bảo hiểm mua ở công ty Thường Bước Bùi lên đến gần một tỷ, hiện tại bị mất trộm rồi, Thường tiên sinh có lý do trước khi bồi thường nhất định phải điều tra làm rõ, Khóa Quốc có hay không. . . . . ."
Bao Thành Công chưa nói hết lời, Đại Nhi cũng không bình tĩnh được nữa, cắt đứt.
"Tôi hiểu rồi! Tóm lại chính là công ty bảo hiểm không có ý bồi thường, muốn điều tra xem Khóa Quốc có phải cố ý muốn lừa gạt lấy tiền bảo hiểm hay không, tìm xem chiếc xe hơi ấy chạy đi đằng nào! Đơn giản như vậy, tôi vừa nghe đã hiểu liền, anh tóm tắt lại, trực tiếp nói cho tôi biết, vụ án này được tiền thưởng bao nhiêu?"
Cô chỉ quan tâm tới túi tiền của mình, đối với những chuyện thiên hạ cho đến chuyện chiếc xe đó nổi tiếng, giá trị đến đâu, cũng không có hứng, cũng không nhọc thân suy nghĩ tại sao một công ty bảo hiểm nổi tiếng lại đem việc này giao cho một văn phòng thám tử tư nhỏ như vậy xử lý.
Bao Thành Công mắt trợn trắng, sau từ từ nói:
"Ý định của tôi là thưởng một trăm vạn."
"Một trăm vạn?!" Đại Nhi kêu lên.
Cô chưa từng nhận được tiền thưởng vụ án nào cao như vậy, sao có thể để tiền bay đi ngay trước mắt! Mắt cô lom lom nhìn chòng chọc Bao Thành Công.
"Hắc hắc! Không biết, vụ án này chắc chắn giao cho tôi làm!" Cô mở miệng khẳng định.
"Này. . . . . ." Bao Thành Công khó xử .
"Chớ có này kia nha, tôi không nghe lời anh nữa đâu, tôi sắp phải hít gió Tây Bắc mà sống rồi, khoản tiền thưởng này tôi nhất quyết lấy được!
Phù sa không bồi đắp ruộng người ngoài, ứng cử viên thích hợp nhất đang ở trước mắt! Huống chi, lúc này anh lại không có nhiều tiền, còn tôi thì nghĩa khí có dư, liên tục nửa năm nay không có tiền lương là quá lắm rồi! Anh sẽ không vong ân bội nghĩa, đem vụ án này giao cho người khác chứ?"
"Ai! Này. . . . . ." Bao Thành Công vẫn như cũ, bộ dáng chần chừ hết sức khổ sở.
"Đúng rồi! Theo anh biết, phó tổng giám đốc tập đoàn xe hơi là hạng người gì? Hoàn cảnh gia đình như thế nào? Có thể làm ra chuyện lừa gạt tiền bảo hiểm như vậy sao?"
Cô không cho anh có cơ hội suy nghĩ, trực tiếp tiến vào thảo luận chủ đề chính.
"Nói về cá nhân anh ta, không thể đoán được có phải hay không sẽ làm ra chuyện như vậy, bất quá, hoàn cảnh gia đình nhà anh ta rất rõ ràng.
Phó tổng giám đốc của Khóa Quốc - Mạc Vô Tâm, vừa trẻ tuổi lại nhiều tiền, tài sản không thể đếm hết được. Sự nghiệp của nhà họ Mạc ở Đài Loan có địa vị hết sức quan trọng. Bộ tứ anh em hô mây gọi gió, nói về người con trai thứ ba của nhà họ Mạc – Mạc Vô Tâm, cá tính hướng nội, mánh khóe cao siêu. Người ngoài đánh giá anh ta là một con người nghiêm túc, nói năng thận trọng, cuộc sống khô khan không thú vị, chỉ biết kiếm tiền như một cái máy. Chính là loại người chỉ biết chết kiếm tiền, sau đó ôm tài sản xuống mồ. . . . . ."
Bao Thành Công thao thao bất tuyệt nói tỉ mỉ.
Đại Nhi lâm vào trầm tư. . . . . .
Một con người nghiêm túc, nói năng thận trọng, cuộc sống khô khan không thú vị, chỉ biết kiếm tiền như một cái máy?
Vậy rốt cuộc là loại người gì?