Thanh Vân Tinh, Liệt Thần tinh vực
Đây là tinh cầu tiếng tăm lừng lẫy trong Liệt Thần tinh vực, đơn giản vì nó là tổ địa của một trong bát đại gia tộc chia cắt toàn bộ Liệt Thần tinh vực, Vũ gia.
Tương truyền bát đại gia tốc đều có Thần cấp cường giả tọa trấn mà cũng không phải chỉ một vị. Bát đại gia tộc quan hệ cũng không phải rất hòa thuận, thế giới này địa vị và lợi ích vẫn là hàng đâu, dẫn đến các gia tộc xảy ra xung đột rất nhiều.
Một ngày này, trên Thanh Vân tinh, Vũ gia tổ địa, Ma Thần sơn, không khí trầm lắng, bầu trời lăn lộn, tia chớp đan xen lộ ra vô cùng áp bách. Đây là lôi kiếp, là bước khảm mà thiên đạo đưa ra để thử thách các tu giả, bước qua thì đó là thiên đường, một bước lên trời, còn độ không qua nhẹ thì đạo cơ suy giảm, tu vi lui bước, nặng thì thân tử đạo tiêu, nếu may mắn có Thần cảnh đại năng ra tay giúp đỡ đạo cơ có cơ may giữ lại một lần trùng tu.
Trên bầu trời hắc lôi xuyên thấu, thình lình là Hắc lôi kiếp chỉ xảy ra khi có cường giả đột phá đến Thần cấp. Loại này lôi kiếp gặp được tu giả gần như không có cơ hội vượt qua, chân chính thập tử vô sinh, nhưng ở trong lúc này kẻ độ kiếp dường như không cảm giác được điều này. Hắn đứng chắp tay sau lưng, ngửa mặt nhìn trời cười lớn:
- Ha ha, đến đây, thiên đạo lão nhi! Lão tử sớm muộn cũng trả lại những gì ngươi tặng cho ta bao lâu nay.
Dường như hiểu lời hắn, kiếp lôi càng thêm cuồng bạo, bầu trời như hình thành vòng xoáy khổng lồ.... Oành...Oàng... Oàng. Đệ nhất đạo lôi kiếp buông xuống....
- Ha ha, tới đây, đợi ngươi hơn một tháng, nhi tử ta cũng mau chào đời....
Cười lớn, hắn đứng yên ngạo nghễ dùng nhục thân đến đón đỡ thiên kiếp, cách đó trăm dặm đứng đầy người quan sát hắn độ kiếp lúc này nghị luận ầm ĩ....
- Ha ha, tên tiểu quỷ này cũng nhanh làm cha rồi mà vẫn bốc lên mạo hiểm lớn như thế, xem ra hắn dự định lấy lôi kiếp rèn thể ah. Đây là một người trung niên, dáng người cao lớn, tuy nhiên ánh mắt tang thương cho thấy hắn cũng không trẻ như bề ngoài, thực tế hắn đã ngoài trăm tuổi.
- Hắc hắc, tiểu quỷ này từ khi thành đạo Nhân đan đã không ngừng gặp thiên kiếp, phải biết chúng ta tu giả phải đột phá thông thần mới bắt đầu thụ thiên đạo giày vò ah.... Là một lão giả nói.
- Cũng không biết hắn làm gì thất đức ah.... Lại có một người phụ họa.
- Hắn cũng chưa tới trăm tuổi ah.... Vậy mà cũng đã muốn Thần cảnh, phải biết năm đó ta còn Thiên đan đây, quả thực là thất đức mà... Lại một người thở dài
- Aiiii.... Các ngươi còn nói, đến đây chờ hắn độ kiếp chỉ để đòi lôi thần dịch, nào có trưởng bối như các ngươi ah, ngoại giới mà biết có kẻ độ Hắc lôi kiếp ung dung như hắn không biết nghĩ gì.... Hắc hắc
- Hừ! Bọn hắn mà biết thì làm sao, Vũ gia ta cũng không sợ bọn hắn
- Hắc hắc, e sợ các ngươi thất vọng, tiểu quỷ này có lẽ dùng lôi kiếp dịch cho nhi tử sắp chào đời của hắn, các ngươi có phần ah.... đi đoạt ah...
- Có lẽ còn ah.... Có người yếu ớt nói...
- Được rồi!!! Còn ra thể thống gì, tiểu Thần còn đang độ kiếp đây, bên kia như thế nào rồi ? Một giọng nói hùng hồn vang lên.
- Hồi bẩm gia chủ! Thiếu phu nhân đang lâm bồn rồi ạ! Có lẽ không lâu tiểu thiếu gia sẽ ra đời – Một giọng nói truyền đến
- Ngươi biết hắn là tiểu thiếu gia? Gia chủ hỏi
- Ách...!!! Là Thần thiếu gia nói... - Nha hoàn im lặng.
- Đợi ah.... Gia chủ nói
Tranh luận ầm ĩ qua đi, độ kiếp giả cũng đã độ tới đệ thất kiếp, ngoài chút quần áo có rách rưới ra thì hắn cũng không bị thương nặng lắm, khóe miệng có chút tơ máu xong vẫn ngậm nụ cười. Xem ra độ kiếp với hắn cũng không phải là sự tình nghiêm trọng.
- Hắc hắc, đệ bát kiếp, đừng để ta thất vọng ah... Lôi kiếp dịch ta đến rồi!! Ha ha ha... Nói rồi hắn lao thẳng lên bầu trời. Từ khi đột phá Nhân đan cảnh hắn đã biết mình sinh ra là đi theo cùng thiên kiếp, hắn còn thấy được vài điều thú vị khi độ kiếp đó là trong kiếp vân tồn tại Lôi kiếp dịch. Lôi kiếp dịch rất có lợi cho việc tu hành đặc biệt là thần hồn, phải biết tu hồn giả cũng phải từng bước tu hành mới nâng cao được thần hồn, mở rộng tinh thần lực ah! Từ đó hắn tìm đường gian lận, thế nhưng để hắn thất vọng rồi, lần đó hắn mạnh mẽ tham gia vào Thiên đan cảnh cường giả độ kiếp đi vào kiếp vân bị lôi kiếp đánh cho trọng thương gần như hủy, may nhờ có Cổ bảo tùy thân mà thoát một kiếp. Từ đó hắn biết có lẽ chỉ có một ít người mới có “may mắn” có Lôi kiếp dịch ẩn trong kiếp vân, thế nhưng hắn biết ít nhất Liệt Thần tinh vực là không có!
Khi hắn lao vào kiếp vân, lôi kiếp như nước lũ đánh vào người hắn, hắn mặc nhiên không sợ mà không ngừng lao quanh chạy trong kiếp vân, hắn đang tìm Lôi kiếp dịch.
“Hắc hắc, đệ cửu kiếp, đợi Lão tử lấy đủ quà gặp mặt cho nhi tử ta lại qua độ ngươi.” – Vừa nói hắn vừa lao đi, từng giọt từng giọt Lôi kiếp dịch bị hắn thu vào không gian giới chỉ. – “Haizzzz.... Mới được hơn vạn tích, càng dùng càng thấy thiếu ah... Hắn than thở”. Nếu để mấy lão quỷ đang quan sát biết hắn nghĩ không biết có lao vào kiếp vân mà hành hạ chí tử hắn không. Phải biết một tích Lôi kiếp dịch cơ bản đã đủ cho Thần cấp cường giả tăng lên một chút thần hồn ah, đây chính là thiên tài địa bảo cũng chưa đủ để hình dung ah! Quả nhiên là thất đức ah...
Thu hơn vạn tích Lôi thần dịch hắn đi ra lôi vân chuẩn bị độ đệ cửu kiếp, ánh sáng lóe lên, trên tay phải hắn xuất hiện một thanh hắc đao. Phải biết hắn từ lúc độ kiếp còn chưa hề dùng pháp bảo ah
“Cho ngươi nếm thử thần thông ta mới tu thành – Cửu lãng thiên đao”. Nói rồi hắn vung đao, một đạo đen như mực ánh đao hướng thẳng bầu trời đang hình thành đệ cửu kiếp. Oành...Oành.!!!!! –“ Nhanh kết thúc ah....” Hắn nỉ non
Ánh đao vung lên cùng ánh chớp chạm vào nhau, bất ngờ ánh đao như làn sóng nối tiếp nhau va chạm với lôi kiếp. Chín đạo ánh đao hình thành nối tiếp nhau đánh lên lôi kiếp, đạo thứ nhất, thứ hai, thứ ba... ánh chớp vẫn chưa có dấu hiệu ngừng lại, ánh đao thứ bảy chém lên lôi kiếp làm nó giảm đi một chút, đao thứ tám, lôi kiếp giảm đi hai thành, đạo thứ chín, lôi kiếp giảm đi bốn thành, còn sáu thành trực tiếp nổ nát trên người hắn, không đơn giản như vậy, lần này hắn bị đẩy lùi, tóc rối loạn, có bao nhiêu chật vật, tuy nhiên vẫn không đủ thương căn bản của hắn....
“Chậc! Chậc! Hắc lôi kiếp, không biết trong truyền thuyết hắc lôi vũ là cấp độ nào, xem ra vô duyên ah!!!!! Hẹn gặp lại lôi kiếp! Hắc hắc..!!!” - Bay lên bầu trời hắn lẩm bẩm. Bỗng hắn ngẩng đầu nhìn về phía xa. Hắn khuôn mặt như gọt, góc cạnh rõ ràng, phong thần tuấn lãng, dáng người cao ngất, thoạt nhìn 25, 26 tuổi. “ Hắc hắc! Tiểu quỷ ah! Phụ thân đợi ngươi đủ lâu ah!”
Ở phương hướng hắn nhìn tới, đình đài san sát, người ra vào tấp nập, không khí có chút khẩn trương. Đó là một nơi biệt viện
“Tiểu Thần, không sao chứ?” – Gia chủ hỏi
“ Phụ thân, ta không sao! Dù gì Vũ Thế Thần ta cũng đã có kẻ nối dõi, ngài không thể mãi gọi ta Tiểu Thần ah?” – Hắn phàn nàn.
“ Trong mắt cha mẹ ngươi vẫn còn nhỏ ah”
“Ách!! Ta cũng nhanh tám mươi ah, còn nhỏ ?!?” – mặt hắn đầy hắc tuyến. “Nhi tử ta mau chào đời ah! Không nói....”. Nói rồi hắn phi thân lên về phía biệt viện.
“Tiểu tử!!! Chỉnh lại chút y phục ah, cẩn thận dọa khóc con ngươi, xem nhầm ngươi là quỷ ah...”. Trên bầu trời Vũ Thế Thần lảo đảo một cái, đáp lại: “ Ta không dọa nó cũng khóc ah..”
Khi hắn đến nơi, quanh biệt viện đứng đầy gia nhân cùng với mấy vị phụ nhân đầy quý khí đang đứng đợi.
“A Thần ngươi đã xong ah! Tiểu Vận chắc cũng sắp tới....”. Một vị phụ nhân nói. Người này nhìn còn trẻ tuổi, phong vận trang nhã, quý phái, ba mươi trên dưới, dường như tuổi tác còn chưa hiện trên người nàng.
“Mẫu thân ah! Dù gì ta cũng là độ Thần kiếp ah? Biết bao gian khổ ah? Người cũng quá vô tình đi....”. Vũ Thế Thần đáp, trên đường tới hắn đã thay y phục chỉnh tề, căn bản nhìn không ra hắn chật vật do vừa độ kiếp.
“ Hừ! Độ ách thiên thể ngươi còn gian khổ ah? Mở ra thần thông ngươi còn sợ. Tiểu Vận mới là đau khổ ah”. Phụ nhân nói
“ Hắc hắc!! Nàng chịu đau khổ ta đi giáo huấn tiểu quỷ kia”. Hắc đắc ý
“Ngươi dám khi dễ cháu ta?!?” Gần như đồng thời, phụ nhân cùng một giọng nói hùng hồn vang lên. Gia chủ đã tới ah
“ Ách!!! Ta chỉ nói giỡn ah...” Hắn lúng túng. Ngay khi đó hắn nhìn thẳng vào biệt viện. Cùng lúc đó có vài ánh mắt cùng nhìn vào biệt viện.
“Oa... Oa... Oa...” Gần như đồng thời bầu trời xuất hiện cửu thải vầng sáng sáng lên, thế nhưng chưa hết. Phía dưới vầng sấng xuất hiện vòng xoáy đen kịt không ngừng mở rộng, đối ứng với cửu thải vầng sáng, ở nơi tiếp giáp của hai khu vực thấp thoáng ngồi một tôn cự nhân khi hít vào ma khí mà thở ra cửu thải ánh sáng, khi thì hít vào cửu thải vầng sáng mà thở ra ma khí tuần hoàn.
“Đây là cái gì dị tượng ah?” Có lão giả nói
“Cửu thải ah.... Hỗn độn dị tượng.... Ma khí như là bị trấn áp ah” . Hư không vỡ vụn, một lão giả nhìn như năm mươi xuất hiện.
“Gia gia..... Việc này...” Gia chủ không biết nói như thế nào
“Lão tổ...”
“ Ra mắt lão tổ...”. Mọi người nhao nhao chào hỏi
“Uhm! Không cần dườm dà như vậy, đứng hết lên đi! Vũ gia ta gần đây xuất hiện không ít cổ thể, hắc hắc, e rằng bọn chúng không muốn nhịn nhiều ah! Tiểu quỷ này cứ như thế đi.... Vũ gia ta cũng nhanh đến lúc phải cho thế nhân biết chúng ta không sợ bất kỳ kẻ nào”. Lão tổ bá đạo nói
“ Gia gia! Thật phải xảy ra đại chiến sao?” Gia chủ hỏi
“Vân nhi ah! Chúng ta trước nay điệu thấp làm việc nhưng có nhiều kẻ không muốn có kẻ sẽ cạnh tranh với chúng, thế giới này cũng chỉ có cường giả mới có thể nắm giữ... Nếu phải đánh thì cứ thống khoái đi” Lão tổ đạm mạc nói
“ Ta sẽ chuẩn bị...” Gia chủ ngưng trọng nói.
“OÀNH....” . Đúng lúc này, bầu trời như vỡ ra, lôi điện bừa bãi, hắc khí sôi trào. Tôn cự nhân kia bỗng nhiên mở mắt nhìn phía xa xa không định, hắn vươn tay thò vào hư không. “Hừ, thì ra là các ngươi đến phá, vậy mà bám theo bổn tọa... Nhân quả cũng nên kết thúc ah! Chết! ”. “A A A....” trong hư không truyền ra tiếng xé rách đau đớn, một cánh tay xù xì rơi xuống từ hư không nện thẳng xuống Ma Thần sơn làm cho cả đoạn sơn thể rung mạnh.
“Đây là cái gì cấp cường giả ?” Có người run hỏi
“E rằng đã vượt qua Thần cấp ah”. Lão tổ ngưng trọng nhìn về phía bầu trời
“Hắc hắc! Sớm muộn ta cũng đạt đến cấp độ đó”. Vũ Thế Thần đột nhiên chen vào
“Im miệng! Đến lượt ngươi nói chuyện?” Gia chủ Vũ Chu Vân nói
“Không biết tiền bối danh hào, Vũ gia ta tất hồi báo”. Lão tổ cung kính hỏi
“Sau này các ngươi sẽ biết! Vũ gia sẽ có kiếp nạn không xa, ta chỉ là một tia thần hồn thôi.... Nhân quả a.... Tiểu quỷ kia để hắn tự lớn lên đi”. Cự nhân nói
“Một tia thần hồn...”. Mọi người không hiểu run rẩy. Một tia thần hồn đã đáng sợ như vậy, bản thể hắn hàng lâm thì như thế nào?
“Chuyện này do ta mà ra nhưng dính dáng đến quá nhiều, đành xóa đi một phần kí ức của các ngươi, sau này các ngươi sẽ hiểu”. Nói rồi hắn vung tay lên, tất cả mọi người chỉ thấy hoa mắt một cái, như chưa có gì xảy ra, vẫn là dị tượng đó.... Cự nhân vẫn im lặng. Nếu có người nhìn thấy đáy mắt hắn lóe lên vẻ giảo hoạt
“Hắc hắc, bản tọa cũng thật thông minh, không trách ta năm đó thức tỉnh thông thiên nhãn sớm như vậy”.
Dị tượng kéo dài gần nửa canh giờ mới kết thúc, biệt viện mở ra, có một người phụ nữ trung nhiên đi ra, trong tay ôm một đứa bé nhìn qua anh khí bức người, xem ra là bà đỡ. Ở thế giới này, trẻ con sinh ra dường như đã giảm đi lúc suy yếu ban đầu, có lẽ là do đây là thế giới của tu giả ah!
“ Là tiểu thiếu gia...”. Phụ nhân trung niên cung kính nói
“ Ha ha, ta liền biết là tiểu nhi tử a...” Vũ Thế Thần nói
“Cút sang một bên chơi...”. Gia chủ Vũ Chu Vân đạp hắn bay sang một bên. “Hắc hắc! Đến gia gia xem ngươi,... Yaaaa... Phu nhận, cái Mũi này giống ta a, còn mắt...”.
“Hừ! Giống ngươi cũng không thô kệch như ngươi”. Phu Nhân lên tiếng. “A Thần vào xem Vận nhi chút đi”. Vũ Thế Thần bất đắc dĩ đi vào biệt viện, hắn còn chưa kịp nhìn mặt nhi tử ah.
Chương2: Gia tộc tai họa ngầm
Bầu trời quang đãng, lúc này đã qua một canh giờ từ khi Vũ Thế Thần đột phá thần cấp, phụ cận Ma Thần sơn dường như không có gì xảy ra ngoài ở chân núi nới hắn độ kiếp bị tàn phá nặng nề chút ít. Cũng may ở đây có đại trận cường hóa nếu không cũng không chỉ đơn gian như vậy.
Lúc này, Vũ Thế Thần đang ở trong biệt viện của hắn, hắn ngồi trên giường không ngừng nói chuyện với cô gái nằm trên giường. Cô gái này nhìn còn rất trẻ, hai mươi trên dưới, rất khó nhìn ra tuổi tác của tu giả ah, nhất là phụ nữ ưa cái đẹp! Nàng rất đẹp, mặt trứng ngỗng, mũi tinh xảo, mái tóc có chút lộn xộn, trán còn vương chút mồ hôi, mặt hơi có vẻ tái nhợt, suy yếu.
“ Vận nhi a! Tiểu quỷ kia giày vò nàng như vậy, để ta đi giáo huấn hắn...”
“ Vận nhi a! Nàng có chỗ nào không khỏe nói với ta ah?”
“Như thế nào nàng không nói chuyện, Yaaa.... không lẽ nàng ta chọc giận nàng, ta mới độ kiếp xong ah, còn chưa làm gì ah....”
Vũ Thế Thần nói liên tục mà cô gái không nói gì, chỉ nhìn hắn bằng ánh mắt nhìn kẻ ngu si “ Kẻ đần ah! Ta thật không biết sao ngày đó ngu ngốc gả cho ngươi...”. Nàng xuy nghĩ.
Kì thực nàng trách nhầm hắn, hắn thiên phú kinh thiên, mang Độ ách thiên thể, cả đời hắn chú định là võ si, là võ si ah, không phải tình thánh, nhiều thứ hắn cũng không hơn khối gỗ bao nhiêu. Ngày đó hắn yêu nàng cũng là chuyện bất ngờ ah, ai có thể ngờ khúc gỗ hắn sẽ có ngày động tâm với một cô gái.
“Ahh.... ta chưa báo cho nàng một tin vui, ta trong lúc độ kiếp lấy được hơn vạn tích Lôi kiếp dịch, hắc hắc, đủ cho tiểu tử kia thần hồn đạt tới Thông thần ah, hắc hắc, con trai ta ngày sau sẽ không kém phụ thân hắn”. Vũ Thế Thần mặt đầy vẻ vui sướng, nhưng con mắt đảo loạn bán đứng hắn, không biết đầu gỗ như hắn có thể nghĩ ra âm mưu gì.
“Ồ.... ngươi cũng biết lo cho hắn rồi”. Nàng có vẻ bất ngờ
“ Ách!!! Nó là con ta ah, có ta phụ thân anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong, hắn ngày sau là chú định tình thánh ah, không biết bao nhiêu cô gái ngã vào lòng hắn ah... Chậc! Chậc!”. Vũ Thế Thần không tim không phổi nói
“A... sao tình thánh ngài không đi kiếm thêm vài nàng dâu về cho Vũ gia ah?”. Nàng đưa tay bên hông vặn gần như một hình tròn làm cho tên kia mặt văn vẹo.
“Yaaa.... ta là nói tên tiểu quỷ kia nha, ta có Vận nhi là đủ rồi”
“Hừ... coi như ngươi thức thời, hắc hắc, ngươi nói cũng đúng, ngày sau con trai ta nhất định là giấc mộng của tất cả các cô nương trẻ tuổi ....”. Xem ra có một mẫu thân như thế này tiểu quỷ kia cũng không biết an phận ah.
“ Đi tổ đường ah! Đời thứ năm Vũ gia ta có thêm đệ tứ thành viên ”
Lúc này một giọng nói hùng hồn vang lên, nó vang khắp cả Ma Thần sơn, không ngừng có người lao về phía trung tâm Ma Thần sơn, ở đó có một cung điện rất lớn tọa ở, trước cửa có tấm bảng lớn viết “Vũ gia Tổ đường”, nét bút hữu lực, đạo vận tràn ngập, cho thấy người viết lên cũng không đơn giản.
“ Tới tổ đường ah! Cũng nên đặt tên cho tiểu quỷ kia rồi”. Nói rồi Vũ Thế Thần dìu vợ hắn phi về phía trung tâm Ma Thần sơn.
“ Đã tới đông đủ, ta hôm nay nói hai việc. Đầu tiên, đời thứ năm Vũ gia ta đón chào thành viên thứ tư, nó là con trai của Thế Thần, chúng ta thảo luận chút tên của hắn”. Trong đại điện đứng hơn trăm người, Gia chủ Vũ Chu Vân lên tiếng
“Ta thấy hắn ra đời mang theo dị tượng chưa từng có, nên đặt tên cho nó là Vũ Thiên Khai, khai sáng một thế hệ mới ah....” . Một lão giả nói
“Lão Lục ah, cũng không nên thế, theo ta nên gọi hắn là Thiên Tứ, hắn là lão Tứ ah...”. Có lão giả lên tiếng
“Phụ thân, ta thấy hắn ra đời cũng cùng lúc Vũ gia ta nên cho thế nhân biết Vũ gia ta không phải quả hồng mềm ah, để cho Vũ gia ta quân lâm thiên hạ, gọi hắn là Vũ Thiên Quân ah...”. Vũ Thế Thần đưa ra ý kiến, hắn nghĩ dù sao ta cũng là phụ thân ah, danh tự hay là để ta đặt ah.
“Hay cho một câu Quân lâm thiên hạ, haha, đúng vậy, đặt tên hắn là Vũ Thiên Quân, hi vọng hắn cùng Vũ gia ta quân lâm thiên hạ ah”. Giọng nói của Vũ gia lão tổ truyền đến.
“Hay ah, Vũ Thiên Quân, vậy mà ta không nghĩ tới...”
“Thiên Quân, Thiên Quân....”. Mọi người ở tổ đường nhao nhao đồng ý
“Chuyện thứ hai để ta tới nói!”. Vũ gia lão tổ đột nhiên đứng ra. “Chúng ta Vũ gia e rằng không thể tránh được một trận chiến, nếu chỉ là Liệt Thần tinh vực cũng thôi, nhưng lần này có lẽ sẽ có thế lực khác nhúng tay, chỉ sợ cả Liệt Thần tinh vực sẽ không yên ổn, do đó, ta nói để cho mọi người cùng biết, tùy thời cẩn thận chút. Haizzz... Vũ gia ta số mệnh tốt, sinh ra cổ thể thế nhưng bị thế lực bên ngoài biết, bọn hắn e sợ Vũ gia ta cổ thể lớn lên uy hiếp bọn hắn, con cháu Vũ gia ta nghe rõ, nếu một ngày chúng ta không giữ được thì phải bỏ đi, Vũ gia ta chỉ cần còn người thì sẽ xây dựng lại, khi đó trả thù cũng không muộn. Thế Thần ngươi có Độ ách thiên thể, ngoại giới đều không biết việc này nên nếu có xảy ra chuyện, người lập tực trốn đi, khi đủ thực lực thì quay lại báo thù. Thiên Nguyên mang Ngũ hành thánh thể, Thiên Phượng mang Thiên phượng thánh thể cùng Thiên Quân còn nhỏ, bọn chúng chưa hiểu chuyện nên việc của chúng sẽ do các lão gia hỏa ta quản, cho dù hi sinh bản thân cũng phải tiễn đưa chúng đi ngoại giới, bọn chúng là hi vọng của Vũ gia ta”. Vũ gia lão tổ đạm mạc nói, hắn cũng xem nhẹ việc sinh tử, phải biết, Vũ gia là hắn khai sáng mà ra ah.
Vũ gia đời thứ hai có 4 lão giả, khí tức hùng hồn, thình lình còn mạnh hơn cả Thần cấp vừa đột phá Vũ Thế Thần. “Tuân lệnh phụ thân đại nhân”. Có một lão giả bước ra: “Phụ thân! Thế Nguyệt còn chưa về ah!”
“Ta biết! Yên tâm, nó đang ở Thái âm bí ảnh, tạm thời sẽ không có việc, chúng ta lúc này cần bảo vệ mật thiết Thiên Phượng, nó cổ thể bị ngoại giới phát hiện, ta không chắc Thiên Nguyên có bị phát hiện hay không nhưng chúng ta cần phải chú ý. Haizzz ...các ngươi cứ xem như không có chuyện gì, ta nghĩ những tên kia sẽ không ra tay lúc này mà sẽ chờ năm mười năm nữa, ít nhất khi giới vực còn chưa biến động bọn hắn sẽ không dám làm gì”. Vũ gia lão tổ phân tích nói
“Thái gia gia, trong năm năm ta có thể đạt tới Thần Cấp tam trọng ah, khi đó ta có tự tin hành hạ đến chết Thần cấp lục trọng”. Vũ Thế Thần ngiêm túc nói.
“Uhm, ta cũng tin tưởng trong năm năm ta tất đột phá Lục trọng”. Vũ Chu Vân nói.
“ Ta cũng nhanh đột phá tứ trọng...” Có Vũ Gia đời thứ ba (cùng thời Vũ Chu Vân) lên tiếng. “Ta cũng sắp đột phá tam trọng....”
Trong đại điện mọi người nhao nhao nói, Vũ gia đời thứ tư lấy Vũ Thế Thần dẫn đầu, hắn tu vi cao nhất, yếu nhất cũng là Địa cảnh tam trọng, thình lình không có một là thường nhân. Điều này cho thấy Vũ gia có bao nhiêu đáng sợ, cho dù không có cổ thể, đủ thời gian tích lúy, Vũ gia thống trị cả Liệt Thần tinh vực là điều tất yếu. Lúc này có người nói : “chúng ta cũng nên cố gắng sớm ngày đột phá Thần cấp ah...”
“Huh... Mọi người nắm chắc đề cao thực lực, có lẽ bọn hắn lúc này sẽ không gây chiến thế nhưng chúng ta cũng nên đề phòng ah”. Vũ gia lão tổ nhìn trong mắt vui sướng, Gia tộc ah! Cần phải nắm thành một khối thì mới có thể trường tồn, hắn cũng không muốn gia tộc mình một tay xây nên bị hủy hoại. Hắn thà hi sinh bản thân cũng phải giữ gìn cho con cháu của hắn.
“Được rồi, mọi người về lại trụ sở ah...”. Vũ gia lão tổ bảo mọi người rờ đi, còn một mình hắn nhìn tinh không im lặng, không biết hắn đang nghĩ gì.
Lúc này Vũ Thế Thần cùng vợ hắn bế trên tay nhi tử Vũ Thiên Quân đang chạy về biệt viện của hắn. “Phu nhân, tiểu quỷ này không an phận ah...”. Vừa nói hắn vừa nhéo nhéo mà hài nhi.
“Nơi nào không an phận? Tiểu Quân là đói bụng. Hừ! Ngươi còn không buông tay, đi tranh với hài tử, ngươi không biết xấu hổ ah...”. Vận nhi tức giận nói
“Hắc hắc.... ta cũng không biết đây, nguyên lai hài nhi đói bụng là như vậy”. Vừa nói vừa nhìn tiểu quỷ “không an phận” đang trong tay vợ hắn.
Thực ra hắn nghĩ không an phận cũng đúng, nhìn tiểu quỷ kia cũng quá không đúng rồi. Dường như nó thông minh hơn hẳn những đứa trẻ khác, hắn đói là biết đòi sữa ngay, có lẽ chỉ nghe hắn khóc lúc vừa chào đời, thật quỷ dị! Thực ra nếu điều tra thức hải của hắn thì sẽ giật mình không thôi, e sợ sẽ khiếp sợ cả thế gian, trong thức hả của hắn có một tôn tiểu nhân màu tím ngồi đó không ngừng hô hấp lấy hồn lực tán loạn trong thức hải không ngừng lớn mạnh bản thân, đây là nguyên hồn của hắn. Thông thường chỉ có thông thần cảnh mới hình thành nguyên hồn ah, Địa đan hình thành nguyên anh, Thông thần sinh nguyên hồn, đây là quy luật vốn có từ xưa. Trước khi thành tựu Thông thần cảnh, hồn lực căn bản là không định hình, rải rác ở khắp thức hải, do đó ở trước lúc này tu giả thần hồn rất dễ bị thương tổn, chỉ có đạt Thông thần cảnh thì mới có thể chịu được sự tổn thương về thần hồn mà không bị tán loạn, cho nên trước khi thành tựu Thông thần cảnh, tu hồn giả là rất đáng sợ, vì bọn hắn tu hồn là không ngừng cường hóa hồn lực, do đó thức hải thường sẽ vững chắc hơn tu võ giả cùng cảnh giới. Mặt khác tấn công bằng hồn lực căn bản là vô hình vô chất cho nên rất đáng sợ, thường thì các tu giả sẽ không đi trêu chọc các tu hồn giả.
“Của ngươi lôi kiếp dịch đâu? Mau lấy ra cho ta”. Vận nhi bá đạo nói
“Ách, đợi một thời gian nữa hăn mới dùng được ah”.
“Ah!!! Cũng đúng, thật chờ mong ah! Haizzz.... chỉ sợ ta không được nhìn hắn lớn lên”. Nàng thở dài.
“Yên tâm đi! Bầu trời này ta sẽ chống lên cho nàng, ta đi tu luyện ah”. Vũ Thế Thần nghiêm nghị nói, hắn cười nói nhưng hắn cũng là một thành viên Vũ gia, hắn phải đứng lên che chở cho gia thân. Vũ gia sẽ sống sót qua tai nạn ah!!!
Chương3: Gia tộc tính toán
Hai năm sau
Liệt Thần tinh vực
Kể từ khi Thanh Vân tinh truyền ra Vũ gia xuất hiện cổ thể, nghe nói là Thiên Phượng thể, loại này thể chất một khi thành tựu Thông thần là rất khó giết chết, nó kế thừa thiên phú thần thông Niết bàn trọng sinh, một lần chết một lần trọng sinh lại còn mạnh hơn ban đầu, chỉ cần thần hồn bất diệt, coi như hủy đi thân thể hắn cũng sẽ trọng sinh như ban đầu. Khi đột phá Thông thần, nguyên hồn sinh ra thì thần hồn đã gần như bất diệt. Các thế lực ở Liệt Thần tinh vực bao nhiêu năm nay luôn ở trạng thái rằng co cân bằng, lấy bát đại thế gia phân biệt là Trần, Vũ, Tần, Lý, Lục, Viên, Đoàn, Phong làm chủ, các gia tộc này phân chia Liệt Thần tinh vực thành tám khối và lẫn nhau thống trị địa vực của mình. Bát đại gia tộc phân thành ba thế lực chính, là Trần, Viên, Đoàn là một thế lực, Lý, Lục, Phong gia là một thế lực, Vũ, Tần gia là một thế lực, mỗi một nhóm này các gia tộc trong đó có thiên ti vạn lũ quan hệ với nhau, cũng có thông gia nhiều đời, cho nên các gia tộc đó căn bản là trên một giới tuyến. Sự xuất hiện của cổ thể có thể phá vỡ sự cân bằng này, đặc biệt loại cổ thể như Thiên phượng một khi lớn lên đó chính là tồn tại vô địch, khi đó sẽ là Vũ gia độc đại một ngày.
Tuy rằng Vũ gia và Tần gia chỉ có hai thế gia nhưng bọn họ làm việc điệu thấp, không chèn ép tán tu hay tông môn dó đó giao hảo với rất nhiều thế lực. Ngoại giới chỉ thấy Vũ gia trước nay làm việc khiêm tốn cho nên cũng có nhiều người cho rằng Vũ gia không cường đại bằng các thế giá khác, thực tế thì Vũ gia cũng mới hình thành được gần năm nghìn năm, nội tình có lẽ cũng không bằng các thế gia khác đã tại thế gần mười vạn năm, thậm chí hơn nữa. Lấy Trần gia đến nói, nó đã tồn tại gần ba mươi vạn năm, nội tình hùng hồn đáng sợ, nên biết Thông thần cảnh tuổi thọ cũng hơn vạn năm, Thần cấp tuổi cũng hơn mười vạn năm. Nghe nói Trần gia có không dưới mười vị Thần cảnh đại năng, tuy nhiên đa phần là sơ kỳ thế nhưng đó cũng là một cỗ đáng sợ thế lực, dễ dàng xóa bỏ đi sự tồn tại của một tinh cầu cường đại ah, không những thế Trần gia có một vị hư hư thực thực đạt đến Thần cấp đệ thất trọng, hay còn gọi Thần chủ, loại này thông thường Thần cấp hậu kỳ đã là chúa tể của một tinh vực.
Lúc này cả Liệt thần tinh vực đã có sóng ngầm liên tục, mọi người đều hiểu ít nhất lục đại thế gia cùng với các tông môn siêu cấp sẽ không để cho cổ thể Vũ gia lớn lên, còn ý tứ của Tần gia lúc này còn chưa phải thật rõ ràng, tuy nhiên để người ta khó hiểu đó là vì gì mà cuộc chiến còn chưa xảy ra. Lấy nội tình của Vũ gia e sợ không chịu được liên quân một kích ah? Vũ gia không phải chỉ có 3 vị Thần cảnh đại năng thôi sao? Xem ra các vị cự đầu không muốn hao tổn quá nhiều nên đang chuẩn bị một lần toàn diệt Vũ gia ah – Đây là cách nghĩ của nhiều người. Lúc này cũng có nhiều người để ý bước đi của Tần gia, phải biết đây là cũng là siêu cấp cự đầu nội tình không kém Trần gia.
Trong hai năm này, Vũ gia đời thứ năm lại có thêm ba thành viên mới, phân biệt là Vũ Thiên Dương, Vũ Thiên Mị, Vũ Thiên Ngọc, là một nam hai nữ. Bọn hắn sinh ra vậy mà có Vũ Thiên Dương mang Thiên Dương ma thể, hắn dị tượng là một vòng mặt trời đen kịt, nóng bức vô cùng, quỷ dị là dường như trong đó đang dựng dục một sinh vật khác vô cùng đáng sợ. Vũ Thiên Mị lại là trời sinh mị cốt, ngày sau tu luyện mị công chắc chắn nhất phi trùng thiên, làm chơi ăn thật. Vũ Thiên Ngọc tuy rằng không có dị thể nhưng căn cơ vô cùng tốt, ngày sau lớn lến chắc chắn cũng là thiên tài hiếm thấy. Cũng thế, trong hai năm, Vũ gia đời thứ năm theo thứ tự Vũ Thiên Nguyên, Vũ Thiên Nhật, Vũ Thiên Phượng, Vũ Thiên Quân , trong đó lớn nhất cũng đã chín tuổi Vũ Thiên Nguyên, hắn Ngũ hành thánh thể kích phát một lần hành động vậy mà vượt qua Khai Mạch, Tụ nguyên, trực tiếp thành tựu Nhân đan cảnh, không những thế còn là năm viên kim đan thuộc tính ngũ hành, trực tiếp hấp thu hết năm viên yêu thú nội đan Thiên đan cảnh, căn cơ khủng bố, kế thừa tam thúc Vũ Thế Thần của hắn, hắn vậy mà có thiên kiếp buông xuống, làm cho cả Vũ gia cười ầm lên không thôi. Vũ Thiên Nhật tám tuổi hắn không phải cổ thể vậy mà thiên phú tu hồn đáng sợ, tu vi mới Tụ nguyên sơ kì vậy mà thần hồn đã một bước bước vào Nhân đan cảnh. Vũ Thiên Phượng năm tuổi còn chưa kích phát Thiên phượng thể thế nhưng cũng đã Khai mạch cảnh đỉnh phong, e rằng không lâu sẽ đột phá. Vũ Thiên Quân hai tuổi, căn bản là không nhìn ra hắn là cái gì thể chất, nhìn không ra cảnh giới của hắn, tuy nhiên đều biết hắn thần hồn rất mạnh, không những thế khả năng tầm bảo của hắn rất đáng sợ, gần như toàn bộ bảo vật ở Ma Thần sơn đều bị hắn khai quật lên, nháo đến gà bay chó chạy. Bốn tên tiểu yêu tinh này làm cho cả Vũ gia vừa giận vừa yêu.
Đáng mừng với cả Vũ gia đó là trong hai năm này không ngừng có người đột phá, thực lực tăng lên một mảng lớn, đáng kể đến đó là Vũ Thế Thần nửa năm trước đột phá Thần cấp nhị trọng vậy mà hạ xuống thiên kiếp làm cho cả Vũ gia hoan hô, phải biết hắn độ kiếp chính là có Lôi kiếp dịch ah! Khổ mình hắn ah, lần này Lôi kiếp vậy mà đáng sợ, lấy hắn khủng bố chiến lực vậy mà bị đánh cho còn nửa cái mạng, nên biết hắn một mình vậy mà chém giết với Thần cấp ngũ trọng yêu thú! Lần này hắn vậy mà thu hoạch được hơn ba vạn tích Lôi kiếp dịch, với những Lôi kiếp dịch này tin rằng Vũ gia còn tăng lên một mảng lớn.
Lúc này ở Vũ gia tổ đường, ngồi hơn 20 người đang trong lúc nghị sự. Khí tức hùng hồn, vậy mà đều là Thần cấp!!!
“Xem ra ngoại giới cũng không còn bình tĩnh nữa nha”. Vũ gia lão tổ nói
“Bọn hắn ăn chắc Vũ gia ta ah! Hừ, Trần gia lão tổ, mong rằng hắn đã đột phá Thần chủ, bằng không cho hắn Trần gia một cái kinh hỉ”. Có Vũ gia đời thứ hai nói. Hắn là lão tứ Vũ Thần Phách. Nóng tính nhất trong bốn người.
“Nếu không phải do các tinh vực va vào nhau dẫn đến các tinh vực sáp nhập chúng ta cũng không cần giữ mình như lúc này, có lẽ đại thế cũng nhanh đến”. Người nói là Vũ Thần Không, hắn là đời thứ hai lão đại.
“Huh, Vũ gia ta theo đại thế mà sinh ra các loại cường đại thể chất, sớm muộn cũng có vùng trời ở tinh không này”. Vũ Thần Nhất lên tiếng, hắn là đời thứ hai lão tam.
“Không cần quá bi quan, trời không tuyệt đường người, huống chi tu giả chúng ta là nghịch thiên mà đi, sinh tử lúc nào cũng bên thân”. Vũ gia lão tổ nói
“Gia gia, không biết ngài thấy khi nào các tinh vực sáp nhập với nhau?” Vũ Chu Vân hỏi
“ Có lẽ cũng không xa, xem ra là có đại năng xuất thủ, e sợ khi các tinh vực sáp nhập sẽ có Thần tôn đại năng ra tay với Vũ gia ta, haizzz...”. Vũ gia lão tổ thở dài
“Điều này sao có thể?”. Vũ Chu Vân giật mình hoảng sợ. Thần tôn ah, đó là Thần cấp bát trọng tồn tại, đến Thần cấp thì tu giả đã có thể vượt qua tinh không qua lại các tinh công, đến Thần chủ cảnh là có thể làm chủ một tinh vực nhỏ, mà Thần tôn là chủ của đại tinh vực sáp nhập từ vài cái tinh vực. Thông thường Thần tôn là có thể miểu sát Thần chủ đại năng, đến Thần chủ là khai mởi tiểu thế giới hình thức ban đầu, thế nhưng tiểu thế giới rất yếu nên không có vị Thần chủ nào ngu ngốc đi sử dụng thế giới lực mà phá hủy đi tiểu thế giới, phải đến Tôn mới có thể sử dụng thế giới lực đi đối địch. Đó là tuyệt đối nghiền ép!
“Cũng không phải không có khả năng, Thiên Phượng thể có thể chuyển một phần lực lượng cho kẻ đầu tiên chiếm giữ, e sợ không ít lão bất tử tuổi thọ sắp hết sẽ động lòng, lúc này e sợ đã có không ít kẻ biết được Phượng nhi tồn tại, nếu may mắn có Phượng tộc đại năng ra tay cứu.... Haizzz”. Hắn cũng biết rất khó. “Được rồi! Chúng ta làm hết khả năng ah! Thế Thần, đem Lôi kiếp dịch ra, cũng nên cho tiểu Quân dùng nó rồi”. Hắn quay sang Vũ Thế Thần nói. “tiểu Quân đang ở đâu, đem nó đến đây đi”.
“Vâng!”. Vũ Thế Thần đáp, theo đó thân hình cũng biến mất. Nguyên lai hai năm nay bọn hắn không ngừng sử dụng Lôi kiếp dịch cho Vũ Thiên Nguyên, Thiên Nhật, Thiên Phượng khiến cho bọn hắn thần hồn tăng trưởng rất nhanh mà rất vững chắc, đương nhiên, đó là pha loãng với nhiều dược vật khác, nếu không bọn hắn cũng không chịu được năng lượng khổng lồ trong Lôi kiếp dịch.
Không lâu sau Vũ Thế Thần quay lại, trên tay xách theo một đứa bé đang không ngừng giãy dụa phàn nàn: “Phụ thân ah! Ngài không thể vô lý như vậy được, ta sắp bắt được thiên lý ngư ah, thịt của nó rất ngon nha”. Vừa nói hắn vừa tưởng tưởng đến chảy nước miếng, chợt hắn nhận ra có gì đó không đúng. “Ồ, Lão tổ, Nhị tổ, các vị gia gia, nãi nãi... uy uy, phụ thân, ngươi mang ta đến tổ đường làm gì nha? Nhân gia còn chưa kịp sửa soạn quần áo đây”. Đứa bé một dạng tiểu đại nhân quay sang chất vấn Vũ Thế Thần
“Ha ha, tiểu quỷ ngươi lại đi đâu gây họa nha...”. Vũ Thần Phách cười lớn hỏi. Thằng nhóc này cũng rất hợp tính hắn ah
“Ách, Tứ thái gia gia ah, ta đang đang bắt Thiên lý ngư ở Vọng Nguyệt hồ ah, nào có gây họa, ta đáng yêu như vậy nha”. Nói rồi hắn xấu hổ cười cười, đưa tay gãi tóc gáy.
“Ngươi cũng an phận nha... ha ha”
“Tiểu quỷ này cùng mấy tên kia mà an phận thì chúng ta cũng không được vui vẻ ah...”. Mọi người phụ họa
“Ha ha, được rồi! Chính sự trước đi, Tiểu Quân, để phụ thân ngươi cho ngươi Lôi kiếp dịch ah, lợi dụng được bao nhiêu tùy theo tạo hóa ah”, Vũ gia lão tổ nói
“Ồ, thứ tốt, cho ta vào một vạn tích ah, thiếu lại đến lấy”. Tiểu tử này há mồm sử tử ngay.
“Ha ha, Phụ thân cho ngươi, chỉ sợ ngươi nuốt không trôi ah”. Vũ Thế Thần cười lớn. Hắn vốn định là cho nhi tử tất cả.
“Hắc hắc, ta phải bế quan ah, cũng nên tu luyện”. Hắn một bộ tiểu đại nhân cõng tay sau lưng nói làm cho mọi người bật cười không thôi. Kì thật, hắn cũng có bí mật mà hắn không cho ai biết, hắn nguyên hồn hình thành khiến hắn cách nghĩ cũng không phải hài tử ba tuổi, tuy nhiên cũng không quá đáng là hơn mười tuổi mà thôi. Trước đây hắn nhìn thấy mấy vị ca ca, tỷ tỷ phục dùng Lôi kiếp dịch làm hắn động tâm không thôi, thế nhưng hắn cũng hiểu, phụ thân không cho hắn là do thần hồn của hắn chưa đủ mạnh, phục dụng chỉ hại mà không có lợi cho hắn, đó cũng là do phụ thân hắn không biết hắn vậy mà có nguyên hồn. Hắn nguyên hồn chỉ là chưa kích phát mà thôi, khi có dồi dào bảo vật tăng lên hồn lực, một vạn tích Lôi kiếp dịch, hắn tin tưởng nguyên hồn của hắn sẽ kích phát hoàn toàn, hay nói cách khác hắn đã một chân bước vào Thông thần cảnh. Khi đó hắn chỉ cần nguyên lực, hoặc bảo vật chứa thần lực thì hắn sẽ nhanh chóng đạt tới Thông thần cảnh, lấy Vũ gia lúc này, có lẽ không cần đến ba năm ah, khi đó hắn mới năm tuổi đây... Hắc hắc, năm tuổi Thông thần ah... Đây là cách hắn nghĩ thôi.
Sau khi đưa tiễn Vũ Thiên Quân ra khỏi tổ đường, một vị Phụ nhân tiến vào tổ đường, đây là chính thê của Vũ Chu Vân, bà là Tần Minh Nguyệt, là tộc nhân dòng chính Tần gia, tu vi cũng đã là Thông thần cảnh, đồng thời cũng là mẹ của Vũ Thế Thần. “Gặp qua Gia gia, Phụ Thân, Các vị thúc bá”. Bà trước tiên chào hỏi Vũ gia lão tổ cùng đời thứ hai.
“Tần gia có ý định gì sao? Haizzz... ta cũng không muốn các ngươi Tần gia vào vũng bùn này”. Vũ gia lão tổ thở dài nói
“Hồi Gia gia, Gia chủ Tần gia muốn làm một mối hôn ước với Vũ gia ta”. Tần Minh Nguyệt nói
“Hôn ước ?”. Vũ gia lão tổ không hiểu hỏi
“Vâng, hắn muốn để cho cháu gái hắn là Tần Thanh Thanh làm mai với Tiểu Quân, nghe nói nàng cũng chưa đầy hai tuổi, nếu đồng ý, sẽ tiến hành hôn ước ngay”. Tần Minh Nguyệt nói
“Aiii.... Hắn việc gì phải vậy ah”. Vũ gia lão tổ thở dài.
Chương4: Thông thiên thần thông - Hôn ước
Phía tây biệt viện của Vũ Thế Thần, đây là phòng của Vũ Thiên Quân, từ khi hắn hơn một tuổi đã đòi ra ở một phòng riêng, độc lập để không ai quấy rầy hắn lúc hắn làm việc bí mật. Lúc này, ngoài phòng treo trên cửa một tấm bảng “Ta đang bế quan! Không được làm phiền”. Tiểu quỷ này giá đỡ cũng không nhỏ.
Ngồi trong phòng, hắn lấy ra một bình ngọc màu trắng, đây là lôi kiếp dịch mà phụ thân đưa cho hắn. “ Cuối cùng cũng đến tay ah! Giữ bí mật cũng thật khổ, hắc hắc, sẽ cho các ngươi một cái kinh hỉ!”. Hắn một mình lẩm bẩm, nói rồi hắn lấy ra một giọt lôi kiếp dịch nuốt xuống, kì là lạ, lôi kiếp dịch gần như tan ngay vậy mà hầu như đều tiến về thức hải, chỉ có một phần rất nhỏ tiến về đan điền, tích lũy ở đó. Từ lúc một tuổi hắn đã có khả năng nội thị, làm hắn giật mình không thôi, hắn linh hồn cường đại vậy mà bao phủ hầu hết kinh mạch nên không ai nhìn ra cảnh giới của hắn. Thình lình hắn vậy mà có Khai mạch cảnh đỉnh phong tu vi.
“Còn chưa phản ứng...”. Hắn lẩm bẩm, nguyên hồn của hắn mặc hấp thu lôi kiếp dịch lớn mạnh lên rất nhiều nhưng nó vẫn không có phản ứng gì, xem ra một giọt lôi kiếp dịch vẫn không đủ, lần này hắn lấy ra ba giọt, như một giọt vừa rồi, hầu hết năng lượng tiến vào thức hải bị hắn nguyên hồn hấp thu, thế nhưng đến mí mắt nguyên hồn cũng không nháy một cái chứ không nói gì đến việc kích hoạt.
“Quái lạ, không phải lôi kiếp dịch một giọt cũng đã làm tăng nguyên hồn lực của Thần cảnh đại năng ah...”. Vừa nói hắn vừa lấy ra năm giọt nuốt xuống, lần này nguyên hồn đã có chút phản ứng, mí mắt nhảy lên một cái, hắn bực mình vậy mà một lần dùng hơn trăm giọt, lúc này hắn thấy nguyên hồn mi tâm vậy mà sáng lên, đồng thời mi tâm của hắn cũng là sáng lên, cùng lúc hắn vậy mà cảm thấy nguyên hồn khát vọng lôi kiếp dịch. Hắn dốc bình ngọc, sử dụng toàn bộ lôi kiếp dịch!
Lôi kiếp là cuồng bạo thế nhưng lôi kiếp dịch lại ôn hòa, năng lượng gần vạn tích lôi kiếp dịch như biển lớn tiến về phía thực hải vậy mà bị nguyên hồn hút vào, màu tím nguyên hồn lúc này màu tím tràn ngập, mi tâm nứt ra, lúc này hắn cảm giác linh hồn như bay ra khỏi cơ thể, hắn vậy mà nhìn thấy đỉnh mái phòng hắn, thấy Ma Thần sơn, thấy tinh không đen kịt, nhấp nháy vài tia sáng, hẳn là tinh cầu khác ở rất xa....
Đồng thời lúc này, phía trên Ma Thần sơn, trời đã tối, ánh tím nở rộ, gần như bảo phủ cả Ma Thần sơn, tuy nhiên kéo dài không lâu nhưng ở gần Ma Thần sơn cường giả không ít đã nhận ra dị tượng này, nhao nhao phi lên bầu trời....
“Là Bảo vật xuất thế sao....”. Có người nói
“Ánh tím là điềm lành ah, rất khó nói...”. Có người phụ họa theo
“Mọi người chia nhau ra tìm ah...”
Thanh Vân tinh tuy là Vũ gia địa bàn nhưng chân chính Vũ gia cũng chỉ có hơn trăm người, tuy rằng có hơn năm nghìn năm dựng nên nhưng cũng có người chết đi, cũng có thể nói Vũ gia tộc nhân đơn bạc ah, do đó trên Thanh Vân tinh có rất nhiều người bên ngoài, bọn họ đa số là phụ thuộc vào Vũ gia, chiếm chín phần nhiều, lần này ở Ma Thần sơn xuất hiện dị tượng bị mọi người biết được, rất nhanh sẽ truyền ra ở Vũ gia có bảo vật xuất thế, nhưng đây là tổ địa Vũ gia nên cũng không mấy người dám vào mà chỉ tìm kiếm dì xét ở bên ngoài, cũng xem như là tiểu đả tiểu nháo, đó là chuyện nói sau.
Vũ Thế Quân phục dụng một vạn giọt lôi kiếp dịch, nguyên hồn kích hoạt vậy mà đem theo linh hồn của hắn xuất khiếu, tuy rằng ngắn ngủi nhưng hắn cũng hưng phấn không thôi, xuất khiếu ah, đó là Thần cảnh đại năng mới có khả năng, hắn một cái Khai mạch cảnh gà con vậy mà đã nếm thử xuất khiếu, tiền đồ vô lượng ah. “Ha ha, ta vậy mà xuất khiếu chu du thiên hạ..., không biết nhìn thấy vùng hư không văn vẹo kia là gì...”.Hắn cười to xong nghĩ lại lúc nhìn thấy trong hư không có một vùng vặn vẹo đáng sợ, thế nhưng hắn không biết đó là gì. Nếu để cho mấy người Vũ gia biết, bọn hắn chắc cũng đã đoán ra đó là nơi hai tinh vực tiếp giáp nhau và đang chuẩn bị sáp nhập.
Hắn đang cười to thì nguyên hồn truyền đến tin tức. “Thông thiên nhãn... huh, hình thức ban đầu...”. Hắn lúc này nội thị, nhìn vào thức hải màu tím tràn ngập, phía trêm đó nguyên hồn vẫn ngồi như cũ thế nhưng đã lớn lên không ít, cũng đã có mời lăm tuổi, như có cảm ứng, Nguyên hồn mở mắt nhìn về phía hắn. “Ngươi đã đến ah, chủ hồn...”. Nguyên hồn nhàn nhạt nói
“ Ha ha, ngươi cuối cùng đã thức tỉnh, ta đợi người thật lâu ah, Ồ, ngươi vậy mà có thể độc lập suy nghĩ... không phải là sau này có việc sẽ có hai người cùng nghĩ sao?”. Vũ Thiên Quân như nhìn ra điều thú vị nói. Thông thường Nguyên hồn cũng chỉ như một phân hồn mà thôi, tuy rằng có nhiều đặc hiệu nhưng chủ yếu nhất chỉ là cường hóa linh hồn, gần như không có khả năng độc lập.
“Người cũng nên học hỏi ah, chúng ta sau này là một...”. Nguyên hồn vậy mà phàn nàn.
“Hắc hắc, việc này để sau, ngươi có cái gì đặc dị ah? Vậy mà có thể độc lập suy nghĩ..”. Vũ Thiên Quân cười giảo hoạt nói
“Không cần đánh chủ ý xấu, ta sẽ không giúp ngươi...”. Nguyên hồn nói xong thì đã nhắm mắt lại.
Thấy nguyên hồn vậy mà bỏ qua mình, Vũ Thế Quân mặt đầy chán nản. “Uy, vậy thông thiên nhãn có gì dùng ah?”
“Ta kiến nghị ngươi hiện tại ít dùng thông thiên nhãn, lúc này với cả ta và ngươi đều không tốt, hiện tại vẫn chưa có dùng đến tất yếu, không đến lúc cần thiết cũng không nên đánh thức ta”. Nguyên hồn không nhìn hắn mà nói
“Ngươi cũng không nên ah, ta đau khổ kích phát ngươi nha...”. Vũ thiên Quân ỉu xìu nói rồi rời đi thức hải. “Haizzz... cũng nên đi gặp phụ thân rồi”. Hắn bước ra khỏi phòng, lúc này trời đã sáng rõ ràng, hắn bế quan vậy mà đã ba ngày. Bên ngoài đứng một vị trung niên một mặt cười nhìn hắn, người này là một trong ba quản gia của Vũ gia, họ Hình, tu vi cũng đã Thiên cảnh sơ kì.
“Quân thiếu gia! Gia chủ cho gọi ngài, báo ngài khi xuất quan thì đến phòng nghị sự...”. Hình quản gia thấy hắn thì mỉm cười đi lại và nói. Đối với vị này Quân thiếu gia, hầu hết người ở Ma Thân sơn đều quý hắn, hắn tuy rằng không yên phận thế nhưng cũng không phá gì to lớn, gặp ai cũng chào hỏi cho dù là hạ nhân trong nhà cho nên hắn đặc biệt được chào đón.
“Ồ! Hình gia gia, ngài khỏe ah, Gia gia muốn gặp ta làm gì nha?”. Vũ Thiên Quân hì hì chạy nắm tay Hình quản gia, hắn còn nhỏ đây.
“Ta cũng không biết việc này, thế nhưng có lẽ là việc vui ah...”. Hình quản gia nhìn sang nơi khác tỏ vẻ thần bí nói. Cũng không được ah, tiểu quỷ này cũng quá tinh quái rồi, nói dối hắn cũng không đơn giản ah.
“Nha, là vậy a! Hình gia gia, ngài vì sao phải quay đi nơi khác, không định lừa gạt hài tử đi?”. Vũ Thiên Quân như phát hiện ra
“A! Ta sao phải lừa thiếu gia ngài a...”. Hình quản gia giật mình cười nói. “Ngươi còn không phải hài tử?”. Hắn thầm nghĩ.
“Haizzz... Không nói thì ta đành đi hỏi Gia gia vậy, không biết hắn đánh cái gì chủ ý”. Hắn một bộ ông lão nói rồi chạy về phía phòng nghị sự.
Khi hắn đến phòng nghị sự, ở đây có hai nhóm người, ngồi ở trên cùng có hai người trung niên nhân, một người là gia gia hắn Vũ Chu Vân, một người thì hắn không biết là ai nhưng người kia đang nhìn hắn cười cười không biết đang nghĩ gì.
“Gia gia, các vị trưởng bối, mọi người khỏe ah, hì hì, Gia gia, Hình gia gia nói ngài tìm ta?...”. Hắn đi thẳng đến nơi mẫu thân hắn đứng, không biết cha hắn ở đâu vậy àm không có ở đây.
“Ngươi bế quan cũng lâu ah...”. Vũ Chu Vân cười hỏi. Thông thường với tu giả lu luyện một năm, mười năm, thậm chí cả trăm nghìn năm cũng không có gì, thế nhưng Vũ Thế Quân hắn mới hai tuổi ah, làm gì mà tu luyện, ngủ còn không sai biệt lắm.
“Gia gia ah! Ngài còn trêu ta, ta mới ba ngày đây...”. Hăn xấu hổ nói.
“Huh, nói chính sự! Lần này bảo ngươi đến là để nói với ngươi một chuyện, vị này là Tần Minh Phong, gia chủ Tần gia, bên này cũng là người của Tần gia, mau chào hỏi đi”, Vũ Chu Vân nghiêm nghị nói.
“Dạ!”. Hắn quay về phía Tần gia. “Thiên Quân ra mắt Tần gia gia cùng Tần gia mọi người, hì hì”. Hắn nhìn ra khi hắn đánh giá xung quanh thì mọi người cũng đang đánh giá hắn.
“Tốt một tiểu tử tinh quái ah...”. Có một người nói
“Ha ha, nào chỉ, hắn xem ra cũng là một thiên tài ah...”. Cũng có người nói
....
Lúc này Vũ Thiên Quân nhìn đến một một bé gái, có lẽ cũng bằng tuổi hắn, tất nhiên là không như hắn thông minh rồi. Bé gái ánh mắt trong suốt tò mò nhìn xung quanh, khôn mặt như ngọc, hồn nhiên không để ý mọi người nói, nàng còn chưa hiểu chuyện như tên tiểu quỷ kia đây.
“Tiểu Quân, lần này Tần gia đến là định hôn ước cho ngươi cùng với Thanh Thanh, gọi ngươi đến là để thông báo một tiếng mà thôi. Đây là Tần Thanh Thanh, sau này sẽ là hôn thê của ngươi”. Vũ Chu Vân chỉ vào bé gái nói với Vũ Thiên Quân.
“Hôn ước? Hôn thê? Không phải chứ gia gia, ta mới hai tuổi đây, Thiên Nguyên ca cùng Thiên Nhật ca còn chưa có ah, như thế nào ta lại phải lập hôn ước rồi? Ta có thể không muốn ah! Phụ thân nói ta tương lai anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong, sẽ là tình thánh ah, như nào đã muốn lập gia đình”. Vũ Thế Quân hô to kiến nghị.
Trong nghị sự đường mọi người cùng quay lại nhìn hắn như nhìn quái vật sau đó cười ầm lên, Vũ Thế Thần tên kia cũng đủ cực phẩm ah! Vậy mà đưa vào đầu nhi tử những suy nghĩ này.
“Hỗn đản!”. Vũ Chu Vân mặt đầy hắc tuyến đập bàn nói. “Phụ thân ngươi thật là nói bừa! Hôn sự này ta định, ngươi không muốn cũng phải muốn, về chuẩn bị đi, ba ngày sau sẽ làm lễ đính hôn cho ngươi và Tiểu Thanh”. Vũ Chu Vân cũng bất đắc dĩ ah.
“Cũng phải tự nguyện ah!”. Vũ Thiên Quân ỉu xìu nói, vừa nói vừa tiến về phía cô bé Tần Thanh Thanh. “Muội muội ah! Ngươi cũng đồng ý hôn sự này?”. Hắn đứng trước mặt Tần Thanh Thanh hỏi.
Mọi người sửng sốt, hai đứa bé hai tuổi ah, như thế nào hiểu hôn nhân đại sự. Quả nhiên không để mọi người thất vọng, Tần Thanh Thanh mặt đầy không hiểu, hết nhìn đông rồi nhìn tây, sau đó nhìn về phía một cô gái hai lăm, hai sáu, nói
“Mụ mụ! Hắn khi dễ ta!”. Vừa nói vừa chỉ vào Vũ Thiên Quân
Mọi người im lặng một chút rồi cười rộ lên làm cho Tần Thanh Thanh chạy ngay đến chỗ mẹ nàng, lo sợ mình làm gì sai a.
“Aiii... không ngờ một đời tình thánh ta không đối phó nổi một đứa bé hai tuổi”. Vũ Thiên Quân mặt đầy hắc tuyến chán nản nói. Xem ra hắn nhận mệnh a.
Mọi người mặt cổ quái, tiểu tử này cho dù hiểu chuyện cũng bất quá hai tuổi ah? Như thế nào lại tỏ ra ủy khuất như vậy.
Ba ngày sau, cả Thanh Vân tinh, thậm chí cả Liệt Thần tinh vực đều biết, Vũ gia dòng chính Vũ Thiên Quân và Tần gia dòng chính Tần Thanh Thanh lập hôn ước, tiến hành ở Thanh Vân tinh. Động thái này cho thấy Tần gia sẽ cùng Vũ gia liên thủ chống ngoại địch, cùng tiến cùng thối. Việc này để cho các thế lực khác cũng phải tính toán lại việc công đánh Vũ gia.
Khắp nơi phản ứng kịch liệt thế nhưng lúc này trên Thanh Vân tinh không khí vui mừng, kèn hoa, mọi người vui vẻ, như không biết việc gì. Thực tế, người hiểu được việc này cũng không nhiều, đa số phải Địa đan cảnh mới biết chút tiếng gió mà thôi, hơn chín thành là mọi người không biết, thậm chí, đời thứ năm Vũ gia cũng không biết việc này.
Lúc này, Vũ Thiên Quân đang ngồi ở gần Vọng Nguyệt hồ nhìn gần đó Ma Thần sơn, mấy ngày trước linh hồn cùng thần hồn xuất khiếu thông qua Thông thiên nhãn hay nhìn ra Ma Thần sơn có gì đó mà không đơn giản chỉ là một ngọn núi, thế nhưng hắn không nhìn ra là gì, thậm chí Vũ gia chỉ chọn đây là tổ địa là nó linh khí dồi dào mà thôi. “Haizzz, xem ra ta phải dành thời gian đọc sách ah...”. Hắn lẩm bẩm.
Chương5: Những năm tháng yên bình
Ba năm sau.
Kể khi Vũ là và Tần gia lập hôn ước cho Vũ Thiên Quân và Tần Thanh Thanh, cả hai gia tộc đều gặp đả kích. Tuy rằng không lớn thế nhưng cũng là phiền phức không nhỏ, cứ không lâu sẽ truyền đến có gia tộc hay tông môn nào đó mạo phạm Vũ gia hoặc Tần gia, những gia tộc, tông môn này có thể là thế lực phụ thuộc của Vũ gia hoặc Tần gia, cũng có thể là thế lực khác, thế nhưng Lý, Lục, Phong tam gia gần đây vậy mà không làm khó dễ Vũ gia, điều này cũng mấy người hiểu, bọn hắn đối ngoại nói là không muốn tham gia phân tranh, sẽ đứng ngoài trung lập. Cứ như thế, các thế lực lớn cũng không xảy ra phân tranh quá lớn, tuy nhiên cũng có vài lần xảy ra nghiêm trọng cuộc chiến.
Gần hai năm trước, Tần gia thế lực phụ thuộc Ngọc phong tông làm phản tấn công sản nghiệp Tân ra sau đó quay sang phụ thuộc Viên gia, Tần gia tức giận vậy mà phái gần hai mươi danh Thông thần cảnh cùng với trăm tên Thiên đan cảnh cường giả đi diệt Ngọc phong tông. Ngọc phong tông cũng được xem là đỉnh phong nhị lưu thế lực, có hai tên Thông thần cảnh lão tổ tọa trấn, thế nhưng đối mặt với Tần gia vẫn chưa đủ nhìn ah, trận chiến kéo dài chưa đến nửa ngày, Ngọc phong tông gần như hủy hoàn toàn thì Viên gia bất ngờ phái tời mời danh Thông thần cảnh, hơn năm mươi tên Thiên đan cảnh cùng với hai tên Thần cảnh đại năng, muốn một lần diệt Tần gia đoàn quân. Không ai ngờ tới Tần gia cũng phái tới một vị Thần cảnh đại năng, hắn một người áp chế hai vị Thần cảnh Viên gia, để cho phía dưới cường giả chém giết, hơn một ngày sau, Viên gia trọng thương rút đi, nghe nói hai vị Thần cảnh đều bị thương, tổn thất mấy vị Thông thần cường giả, Thiên cảnh cường giả thì càng nhiều, Ngọc phong tông toàn diệt, có cần mấy tên Thiên đan cảnh theo Viên gia rút đi, sau việc này Viên gia cùng Tần gia suýt chút nữa đánh lên, thế nhưng quỷ dị ngưng chiến. Qua đây, thế nhân thêm một lần nhận thức bát đại thế gia đáng sợ, phải biết, Nhất lưu tông môn may mắn lắm mới có Thần cảnh tọa trấn, đó cũng là thần long thấy đầu không thấy đuôi ah.
Thêm nữa, một năm trước, Vũ gia dòng chính Vũ Thế Nguyệt bị phát hiện ở Thái âm bí cảnh sau đó bị đại lượng cường giả đuổi giết, thậm chí có cả Thần cảnh đại năng mà lại không chỉ một vị. Để mọi người giật mình khiếp sợ đó là Vũ gia một vị Thần cảnh xuất hiện, một tát đập chết hai vị Thần cảnh đại năng tham gia truy sát cùng rất nhiều Thông thần cường giả thế nhưng cũng không tìm thấy Vũ Thế Nguyệt. Trước khi rời đi hắn để lại ngoan thoại “Vũ gia ta không muốn ra ngoài cũng không phải cái gọi là Thế gia các ngươi là cái gì đáng sợ, hừ!”. Người xuất thủ là Vũ Thần Phách. Sau khi hắn rời đi không lâu, lại có Thần cảnh đại năng đến đây tra xét thế nhưng không phải là tìm Vũ Thế Nguyệt, bọn hắn nhìn gần cả một đoạn sơn mạch biến mất thì hãi nhiên ngưng trọng rời đi. Đến đây thế nhân càng hiểu thêm Vũ gia đại năng đáng sợ, Vũ gia lúc này có lẽ cũng không phải yếu nhất trong Bát đại thế gia.
Bên ngoài nháo như thế nào cũng không ảnh hưởng chút nào lên Thanh Vân tinh, cả tinh cầu êm ả phát triển dường như bên ngoài tinh không kia cũng không có gì liên quan tới bọn họ. Trong ba năm, Vũ gia đời thứ năm vậy mà một lần giếng phun, có hơn mười tên hài tử ra đời, dị tượng sinh ra không ít, đặc biệt, xuất hiện Cửu âm ma thể làm cho Vũ gia thở dài không thôi, nếu bọn chúng không sinh vào lúc này có lẽ sẽ bình an mà lớn lên xưng bá thế gian ah. Việc này cũng làm cho Vũ gia càng thêm kiên định làm trước đường lui, chỉ cần có người còn sống, Vũ gia hắn sớm muộn cũng trở về, không những thế còn là hoàng kim trở về, máu tanh trả thù! Thế nhưng, việc này cũng chỉ có nội trong Vũ gia đời trước, đời thứ năm Vũ gia cơ bản là không biết chút nào, bọn hắn cũng không được đi ra bên ngoài mà gần như bị ép ở Ma Thần sơn chơi đùa, cũng đôi khi có người Tần gia mang theo Tần Thanh Thanh tới đây, nàng cũng năm tuổi rồi nha.
Ba năm, Vũ Thiên Nguyên cũng đã mười hai tuổi, tu vi Nhân đan cực hạn, hắn đang không ngừng áp chế tu vi, ngũ hành tương sinh khiến hắn gần như luôn ở trạng thái đỉnh phong, vượt cấp chém giết hắn làm như ăn cơm uống nước, đối thủ của hắn lúc này đa phần để là sơ kì Thiên đan yêu thú! Vũ Thiên Nhật lúc này cũng mười một tuổi, tu vi cũng đã Nhân đan trung kỳ, hắn tu hồn cũng đạt tới Nhân đan cực hạn, chém đi không ít Địa đan yêu thú, cũng là một cái thế yêu nghiệt ah! Vũ Thiên Phượng vẫn chưa kích phát Thiên phượng thể, tu vi vẫn Khai mạch cảnh nhưng khí tức mạnh hơn rất nhiều, giao đấu với không ít Nhân đan cảnh yêu thú. Nói đến Vũ Thiên Quân thì mọi người càng quái lạ rồi, hắn ba năm này an phận đến không hợp lẽ thường, suốt ngày trong đồ thư quán đọc sách, làm cho mọi người không biết hắn định làm gì. Kì thực ba năm này hắn đã tìm thấy chút manh mối của Ma Thần sơn, sử dụng thông thiên nhãn nhìn toàn bộ Ma Thần sơn, nhìn kết cấu của nó, Ma Thần sơn vậy mà là một đại trận đang ngủ đông! Hắn thông thiên nhãn chỉ tìm được một mắt trận ngay dưới đồ thư quán do đó hắn gần như ở đồ thư quán ba năm để tìm hiểu mát trận này. Dĩ nhiên hắn cũng đọc qua không ít tri thức về trận pháp cũng như vấn đề tu luyện, dĩ nhiên hắn nhìn thấy vài thứ hữu dụng.
Ví như đại ca hắn, Vũ Thiên Nguyên! Thông thường tu gia khi khai mạch sẽ có chín mạch, chín mạch hội tụ một điểm là thành Tụ nguyên cảnh, tụ nguyên cực hạn sinh ra Nhân đan, Nhân đan cực hạn sinh Nguyên anh thành tự Địa đan, Địa đan cực hạn tự hành sinh ra hồn lực (vốn có ở trong thức hải) thành tựu Thiên đan, Thiên đan thông với thức hải sinh ra Nguyên hồn thì thành tựu Thông thần.... Tuy nhiên đó là thường thức, Vũ Thiên Nguyên khác hẳn thường nhân, hắn khai mạch là chín chín tám mươi mốt mạch! Hắn mỗi một kim đan do mười sáu mạch hội tụ, cón một chủ mạch thông thẳng tới thức hải, điều này làm cho Vũ Thế Thần suy đoán, Vũ Thiên Nguyên chỉ cần đủ hồn lực cho dù là ngoại lực cũng có thể trục tiếp thành tựu Thông thần cảnh! Đây là bí mật của hắn và đại ca, gia tộc không có ai biết vì bọn hắn cũng không nhìn thấu được ngũ hành lực do năm viên kim đan sinh ra. Ví như hắn! Hắn khai mạch cũng là tám mươi mốt mạch, thành tựu chín viên Nhân đan, hình thành làm cho hắn cũng phải khiếp sợ chỉ có trên lý thuyết cửu khiếu Nguyên anh, hắn thình lình đã là Địa đan cảnh! Thực ra đây là hắn không tu hành duyên cớ, hắn đã hình thành Nguyên hồn, lấy tài nguyên Vũ gia, hắn rất có khả năng trong ba năm đã thành tựu Thông thần cảnh! Thế nhưng làm cho hắn thất vọng là hắn vậy mà không có thiên kiếp, lôi kiếp dịch hắn nghiền không thôi ah! Nói đến phụ thân hắn Vũ Thế Thần cũng là tám mươi mốt mạch, hình thành chín viên Nhân đan thuần màu đen lôi thuộc tính, Nguyên anh, Nguyên hồn cũng là lôi thuộc tính, có lẽ đây là Độ ách cổ thể nguyên nhân. Hắn cũng suy đoán thân mang Thái âm thiên thể Vũ Thế Nguyệt cô cô hắn, Thái Dương ma thể Vũ Thiên Dương đường đệ hắn, Cửu âm ma thể Vũ Thiên Liên muội muội hắn cùng với chưa kích phát Thiên phượng thể Vũ Thiên Phượng có lẽ cũng là khai mạch tám mươi mốt mạch đáng sợ thiên phú. Chính hắn cũng phải giật mình suy đoán của mình, phải biết vượt qua chín mạch đã không phải là bình thường có thể nghĩ, huống chi là cực hạn tám mốt mạch, không cần nói bọn hắn những tên này khác biệt, chỉ cần thân mang Thiên hồn thể Vũ Thiên Nhật đường ca hắn lớn lên, Liệt Thần tinh vực có lẽ là vật trong túi Vũ gia! Thế nhưng chuyện này để nói sau ah! Lúc này hắn đang suy đoán, huyết mạch Vũ gia hắn có lẽ không đơn giản, e rằng đến cả lão tổ của hắn cũng đang suy đoán việc này, số mệnh cũng không thể đổ dồn vào một gia tộc được.
“Haizzz... Suy nghĩ mãi cũng không phải cách ah, xem ra ta nên ra ngoài học hỏi rồi”. Vũ Thiên Quân đứng dậy rời thư đồ quán lầm bẩm nói. “Thái gia gia, ta đi nha!”. Hắn quay đầu nói với hư không một tiếng. Hắn biết ở thư đồ quán có một vị thái gia gia tọa trấn chỉ là hắn không biết là ai thôi, người này tu vi cao đáng sợ cũng không hiện thân gặp hắn lần nào, không biết là đang âm mưu gì.
“Huh! Đi đi, Tần gia nha đầu kia đã ở...”. Một giọng nói mang theo sủng nịch từ hư không vọng tới.
“Nàng lại tới...”. Vũ Thiên Quân chán trường nói. “Tình thánh ta còn chưa muốn kết hôn đây...”. Hắn suy nghĩ.
“Ha ha, tiểu tử ngươi ah! Nàng ngày sau chắc chắn là một mỹ nhân bại hoại ah, cũng không ủy khuất ngươi, đi thôi!”. Trong hư không lại truyền ra giọng cười trách mắng.
“ Hì hì...”. Vũ Thiên Quân cười xấu hổ quay đầu liền đi.
“Vẫn không nhìn ra tiểu quỷ này là cái gì tu vi, quái lạ!”. Trong hư khồn có người nói khẽ. “Haizzz... hi vọng chúng ta những lão già này có thể bảo vệ các ngươi yên bình...”. Nhìn theo bóng lưng dời đi của Vũ Thiên Quân, hắn thở dài. Xem ra sắp có chuyện xảy ra rồi.
Vũ Thiên Quân chạy về hướng Vọng Nguyệt hồ, đây là nơi bọn hắn đời thứ năm thường hẹn nhau, lúc này trên mặt hồ ánh sáng đan xen lóa mắt, một vòng tròn năm màu tỏa sáng tỏa ra nồng đậm áp bách, đây là ngũ hành hoàn thần thông của Vũ Thiên Nguyên, cả Vũ gia chỉ có mình hắn có vì đây là thần thông chỉ Ngũ hành thánh thể hắn sở hữu. Lúc này hắn đứng trên mặt hồ như trích tiên, quần áo không nhiễm chút nước, mặt vẫn còn nét trẻ con nhưng dần có nét nghiêm nghị, là một lĩnh quân nhât vật ah! Hắn giương ra ngũ hành hoàn bị động để cho Vũ Thiên Nhật cũng với Vũ Thiên Phượng oanh kích vậy àm không hề có một gợn sóng, phải biết, ngũ hành hoàn là một môn công phòng nhất thể mà hắn dựa vào khi đại chiến với Thiên cấp yêu thú ah!
“Ha ha, Thiên Nhật, thần hồn của ngươi quỷ dị cũng không có khả năng xuyên qua ngũ hành hoàn của ta. Thiên Phượng ah! Chờ ngươi kích phát thiên phượng thể có thể sử dụng một chút uy lực của Hỏa phượng linh thì may ra có cơ hội làm rung chuyển Ngũ hành hoàn của ta!”. Vũ Thiên Nguyên cười đắc ý nói.
“Hừ, đại ca ngươi không cần nói! Cho ngươi nếm chút đau khổ! Hồn phược! Đi!”. Vũ Thiên Nhật đỏ mặt quát to, vung tay lên. Pháp bảo của hắn là một cây đàn cổ tỏa ra nồng đậm sinh cơ, lúc này theo tay hắn gảy lên phát ra gợn sóng tấn công về phía ngũ hành hoàn.
“Uy, đại ca lại bắt nạt ta! Hỏa Phượng linh, đi!”. Vũ Thiên Phượng tức giận nói, pháp bảo của tiểu cô nương này là một cây quạt màu đỏ có nồng đậm hỏa thuộc tính, phát ra một cột lửa bắn về phía ngũ hành hoàn.
“Ây, đại ca nói đùa ah! Như thế nào đánh ra chân hỏa rồi...”. Vũ Thiên Nguyên tỏ vẻ giật mình nói, thế nhưng như hăn nói, cả hai đạo công kích chỉ làm cho nguc hành hoàn run lên một cái, hăn lông tóc không tổn hao gì. “ Hắc hắc, các ngươi còn phải tu luyện thêm ah, cẩn thận lão tứ vượt qua”.
“Oa! Thiên Nguyên ca ca thật là lợi hại!”. Lúc này ở trong đình giữa hồ truyền đến một tiếng kêu to. Ở đây ngồi một tiểu cô nương năm sáu tuổi, nàng mắt to sáng rõ ràng, gương mặt tinh sảo, tương lại có lẽ là một mỹ nhân đương thế ah.
“Ha ha, Thanh Thanh muội tử đã đến ah”. Vũ Thiên Nguyên ra vẻ đại nhân nói. Từ hai năm trước Vũ gia quyết định xung quanh Vọng Nguyệt hồ chỉ cho phép đời thứ năm tới, ngoại nhân không được đặt chân, điều này làm để bảo đảm Vũ gia con em không bị lộ ra bản thân dị thể, thậm chí còn hạ xuống cấm chế ở đây, đương nhiên, Tần Thanh Thanh là ngoại lệ!
“Hì hì, ta đến được một lát rồi nha, đang xem mọi người luyện công”. Nàng lúc này đã năm tuổi, cũng hiểu đôi chút tu luyện, lúc này cũng đã đả thông 6 mạch, như vậy mới thấy thiên phú của Vũ gia đời này có bao nhiêu kinh thế hãi tục ah!
“Ha ha, chúng ta chỉ diễn luyện chút ah, đợi một lát tên tiểu quỷ kia sẽ tới...”. Vũ Thiên Phượng hào phóng nói, có lẽ là do thể chất, nàng đặc biệt hiếu động ah!
“Thiên Quân cũng mau tới ah! Hắn suốt ngày đọc sách...”. Vũ Thiên Nhật đạm mạc nói. Hắn người này có vẻ không được hào hứng lắm, luôn một bộ lạnh nhạt.
“Hừ, tên kia biết ta đến không biết có chạy đi đâu mất không?”. Tần Thanh Thanh chống nạnh nói.
“Uy uy, tiểu nương tử, bản thiếu gia há lại sợ ngươi?”. Lúc này một giọng nói vang đến, một bóng tiểu nhân đạp nước đi vào đình viện đúng là Vũ Thiên Quân.