Chân Mạt là phiên dịch viên tiếng anh, làm việc bên cạnh Viên Thái Bách cũng đã được khoảng một thời gian, hôm nay cô mới nhận ra anh hoàn toàn biết tiếng anh, khả năng nghe hiểu đặc biệt tốt, về vấn đề nói cũng chẳng hề kém.
Chân Mạt đương nhiên khó hiểu, tiếng anh rõ ràng biết vậy mà còn mời cô về làm phiên dịch?
Hôm nay Chân Mạt đi theo Viên Thái Bách đến nói chuyện với vị quan chức bên nước Anh. Nhân lúc vị quan chức kia chưa đến, Chân Mạt nhịn không được tò mò hỏi.
“ Tổng thống? “.
Viên Thái Bách nghe thấy tiếng cô, anh buông tài liệu đặt xuống trước mặt.
“ Muốn nói gì à? “.
“ Tiếng anh của anh không có vấn đề việc gì phải mời tôi đến làm phiên dịch? “.
Cô vừa dứt lời liền nghe thấy tiếng cười trầm thấp của Viên Thái Bách. Anh tự nhiên cốc đầu cô một cái, ôn hoà hỏi.
“ Phát hiện rồi? “.
Chân Mạt không giấu giếm thật thà gật đầu.
“ Tôi muốn giữ bạn gái kiêm vợ tương lai của tôi bên cạnh không được sao? “.
Chân Mạt không đỏ mặt, đáp lại không chút khách sáo.
“ Tôi không phải bạn gái anh, càng không phải vợ tương lai của anh “.
Viên Thái Bách nhíu mày, ánh mắt chăm chăm nhìn thẳng vào gương mặt nhỏ nhắn của Chân Mạt.
“ Em không thích tôi? “.
“ Tôi đối với anh không ghét cũng không thích. Tôi chỉ là muốn có một người bạn trai bình thường. Chức danh tổng thống quá lớn, ở bên cạnh anh có quá nhiều nguy hiểm “.
Viên Thái Bách nhẹ nhàng thở dài, cũng may cô chỉ lo lắng về vấn đề này. Anh nâng gương mặt cô, nhìn thẳng vào đôi mắt trong sáng to tròn của Chân Mạt.
“ Em yên tâm, tôi sẽ bảo vệ em! “.
“ Không cần “.
“ Em đang từ chối tình cảm của tôi? “.
“ Đúng là từ chối đấy! Nước ta đâu có quy định không được từ chối tình cảm của tổng thống “.
Chân Mạt vừa nói xong đã thấy Viên Thái Bách rút điện thoại gọi cho thư ký riêng.
“ Thư ký Lý thêm vào bộ luật hình sự nếu từ chối tình cảm của tổng thống sẽ bị tổng thống khoá môi mười lần sau đó trực tiếp đè xuống giường còn vế sau cậu tự hiểu đi. Thêm ngay vào cho tôi “.
Chân Mạt: “... “.