Tối hôm đó, khi cậu đang tìm kiếm tư liệu thì đột nhiên máy tính động kinh đơ màn hình, cậu sống chết khởi động lại nhưng vẫn không được, thế là đành phải đi mượn máy tính của anh hai dùng một lát.
Tra xong tư liệu, Lam Tiểu Xuyên nhất thời quên mất đây không phải là máy tính của mình, liền thuận tay chọt vào icon QQ [*] đang nhấp nháy ở góc phải màn hình máy tính.
[*] là Tencent QQ, thường được goi là QQ, là một phần mềm nhắn tin nhanh do công ty TNHH Tencent (Tencent Holdings Limited) của Trung Quốc phát triển.
Vừa nhìn tên nhóm là “Group giao lưu tác giả”, cậu mới phát hiện ra đây không phải là QQ của mình, nhưng lại không nhịn được tò mò nhìn thoáng qua tên thành viên trong nhóm đó.
What the! Cái này nhìn sơ thì không có gì nổi bật, nhưng xém chút nữa hại cậu té cả ghế ——
Mỗi một người trong đây đều là tác giả đại thần nha!
Vậy mà cậu không biết anh mình lại nổi tiếng trong giới tiểu thuyết online như thế?! Trong lòng Lam Tiểu Xuyên lập tức cảm thấy vừa hối hận vừa tự hào.....
Oái? Nhất lộ hướng nam!
Lam Tiểu Xuyên đột nhiên nhìn thấy tên của một tác giả, chăm chú nhìn rất lâu để xác nhận mình không có nhìn nhầm, cậu kích động đến mức lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi.
Quay đầu ngó xem anh hai giống như đang viết viết gì đó trên bàn, cậu nghĩ nghĩ, vẫn là nên xin phép một chút: “Anh ơi, em có thể dùng QQ của anh không?”
Chỉ chờ anh hai gật đầu một cái, Lam Tiểu Xuyên liền hoan hô, xoay người vội vàng mở ra khung chat của Nhất lộ hướng nam.
Thật ra lúc trước cậu cũng từng hỏi thăm xin số QQ của Nhất lộ hướng nam, nhưng thật đáng buồn là bị đối phương từ chối kết bạn. Cuối cùng mình đã có cơ hội, nhưng cậu lại không biết nên mở lời thế nào mới tốt nữa.
“Hướng nam đại đại! Tôi siêu thích văn của anh nha!”
....... Cái này quá kích động, xóa!
“Hướng nam đại đại, tôi thích anh.”
....... Cái quá thẳng thắn, xóa!
“Hướng nam đại đại, xin chào, tôi là fan cuồng của anh tên Lam Tiểu Xuyên, mỗi một bài viết của anh tôi đều rất thích nha, chừng nào anh lại đào hố mới vậy? Tôi đã thiếu văn thật lâu rồi.....”
....... Cái này quá dài dòng, xóa!
................
“Hướng nam đại đại, tôi thích văn của anh.” Viết rồi xóa, xóa rồi lại viết, đến cuối cùng vẫn chỉ gửi một lời chào đơn giản tới đối phương.
Chờ đợi đối phương trả lời là một quá trình dài đằng đẵng, mỗi phút mỗi giây trôi qua đều đang thách thức tính kiên nhẫn của cậu, nhưng vừa nghĩ tới đối phương bên kia khung chat là Hướng nam đại đại, Lam Tiểu Xuyên liền cảm thấy mình căng thẳng đến độ sắp gõ sai chính tả mất rồi.
Nhất lộ hướng nam: Cảm ơn, tôi cũng thích văn của cậu.
Ngao! Nhận được trả lời của Hướng nam đại đại, căng thẳng trong lòng Lam Tiểu Xuyên cuối cùng cũng được giảm xuống một chút. Nhưng mà..... Dường như cậu bị đối phương hiểu lầm là anh hai mất rồi?!
Lam Sơn Hồng Diệp: Cái kia, Hướng nam đại đại, tôi không phải Lam Sơn Hồng Diệp nha.
Nhất lộ hướng nam:.........
Lam Sơn Hồng Diệp: Tôi là Lam Tiểu Xuyên.
Nhất lộ hướng nam:....... Bán manh đáng xấu hổ.
Lam Sơn Hồng Diệp: 囧
...........
–
Thính này nhẹ hều à, về sau mới dễ thương (─‿‿─)