Nghe vậy, Lam Tiểu Xuyên hơi sửng sốt, mặc dù anh cậu không nói thẳng là ai, nhưng cậu vẫn biết đó là Lữ Bắc, cuối cùng dưới ánh mắt ôn hòa của anh trai, cậu thành thật gật nhẹ đầu: “Vâng......”
Có điều cậu cũng tự biết là mình tương tư đơn phương thôi...... Cái này còn không phải rất rõ rồi sao, lúc trên mạng Lữ Bắc từ đầu tới cuối đều nghĩ cậu là anh Lam Phong, hôm nay xem như là đã gặp mặt, đối phương vẫn không biết gì cả......
“Đúng rồi, sáng nay anh tiện đường ghé qua tiệm hỏi thăm, máy tính của nhóc người ta đã sửa xong, nhưng hệ thống bên trong cần nâng cấp một chút, ngày mai có thể đến lấy được rồi.”
“Dạ” Nghe được tin tức này, Lam Tiểu Xuyên không cao hứng nổi. Vậy là có nghĩa sau này mình không thể tiếp tục cùng Lữ Bắc nói chuyện trên mạng được rồi.......
Nhìn em trai nhỏ cúi đầu im lặng, Lam Phong mới từ từ mở miệng nói: “Mật mã của anh chính là sinh nhật nhóc, về sau nhóc muốn dùng thế nào cũng được.”
“Anh hai......” Lam Tiểu Xuyên ngẩng đầu kinh ngạc nhìn anh trai, sững người hơn nửa ngày mới hỏi lại: “Anh không phản đối sao?”
“Phản đối cái gì?”
“Em...... Em thích Lữ Bắc đó?” Anh hai biết cậu là đồng tính sao có thể bình tĩnh như vậy được a, tuy cậu không có biểu hiện gì quá lớn nhưng dù sao mình cùng anh hai từ nhỏ đã luôn sống với nhau, sao lại không cảm thấy được chứ? Chẳng lẽ..... anh hai đã sớm biết?!
Lam Phong thở dài, sau đó theo thói quen đưa tay xoa xoa tóc em trai, nói: “Tiểu Xuyên thích là tốt rồi.”
“......” Đã lớn đến như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên Lam Tiểu Xuyên cảm thấy rơi nước mắt trước mặt anh hai là chuyện rất mất mặt, thế nhưng cậu lại bị câu nói kia làm cảm động đến không chịu được. Dùng tay lau lau mắt, bỗng nhiên bổ nhào vào lòng Lam Phong, vừa khóc vừa nhỏ giọng nói: “Anh hai..... Cám ơn anh!”
Thân thể Lam Phong hơi cứng lại, trong lòng xúc động không thôi, nhẹ nhàng nâng hai tay ôm lấy em trai ngốc của mình.......
–
Dưng làm đến khúc này -_- thấy huynh đệ luyến ghê =))))))) Không lẽ giờ tui đổi thuyền