Dường như anh hai cũng không ngại mình trộm xài danh nghĩa của anh đi quyến rũ Nhất lộ hướng nam........ Thật ra từ nhỏ đến lớn anh hai chưa từng cự tuyệt bất kỳ yêu cầu nào của mình. Đôi khi cậu rất biết ơn cha mẹ đã tặng cho cậu một người anh trai tốt như vậy, nếu như anh hai không phải mặt than thì càng hoàn mỹ hơn.
Từ sau lần trước cùng Nhất lộ hướng nam kết thúc trò chuyện, Lam Tiểu Xuyên liền bắt đầu thông lệ mỗi ngày quấy rối, à không phải là quan tâm đối phương. Mặc dù lúc đầu cảm thấy Hướng nam hơi lạnh nhạt, nhưng sau nhiều lần tán gẫu liền phát hiện, thật ra đối phương rất ôn hòa, là một người thú vị.
Lam Sơn Hồng Diệp: Hướng nam đại đại, anh có đang ở đấy không?
Nhất lộ hướng nam:......
Lam Sơn Hồng Diệp: Ngao! Nhào tới ôm!
Nhất lộ hướng nam: Đã nói bao nhiêu lần rồi, cậu không cần gọi tôi là đại đại, muốn để tôi tự ti đến chết à?! Lại nói, tôi cũng không phải quá to lớn...... Gọi tôi Hướng nam, hoặc là Lữ Bắc cũng được.
Lam Sơn Hồng Diệp: Lữ Bắc sao? Là tên thật của anh?!
Nhất lộ hướng nam: Ừm.
Lam Sơn Hồng Diệp: Cứu mạng a!
Nhất lộ hướng nam: Cậu được rồi...... Tìm tôi có chuyện gì?
Lữ Bắc ngồi trước máy vi tính đỡ trán, thật không nghĩ tới mình năm đó lại đi sùng bái đại thần có thuộc tính thích tự bán manh như vậy, điểm này so với văn phong của cậu thì hoàn toàn không ăn nhập gì với nhau! Thật sự là...... Quá vỡ mộng!
Lam Sơn Hồng Diệp: À...... Cái kia, chính là, lần trước, anh, tác phẩm mới, số lượng có hạn, tôi không cẩn thận lại hụt mất, nhưng tôi thật sự rất thích tác phẩm đó của anh nha nha!
Nhất lộ hướng nam:...... Cậu có thể, vui lòng, đặt dấu câu, cho đúng, được không?! Ở chỗ tôi vẫn còn giữ một bản, nếu cậu muốn tôi liền gửi qua cho cậu.
Lam Sơn Hồng Diệp: A! Tôi muốn! Rất cảm ơn!
Nhất lộ hướng nam: Địa chỉ.
Lam Sơn Hồng Diệp: A Thị Khu B Công viên C, tên Lam Tiểu Xuyên.
Nhất lộ hướng nam:......
Lam Sơn Hồng Diệp: Sao vậy?
Nhất lộ hướng nam: Chiều thứ bảy này cậu có rảnh không?
Lam Sơn Hồng Diệp:...... Có nha.
Nhất lộ hướng nam: Chúng ta gặp mặt đi.
Lam Sơn Hồng Diệp:......
...........