• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôi viết một con số vào cuốn nhật ký: 3.

Rồi dùng bút đỏ khoanh tròn thật đậm.

Ba năm kết hôn, đây là người tình thứ ba mà Chu Cảnh Nhượng tìm được.

Cũng là người duy nhất dám xuất hiện trước mặt tôi.

Vừa cất cuốn nhật ký vào ngăn kéo khóa lại, tiếng gõ cửa đã vang lên.

Yêu Vi, mặc đồng phục thư ký, đeo kính gọng đen to đùng, bước vào.

“Phu nhân, Chu tiên sinh bảo tôi về lấy một chiếc cà vạt mới.”

Cô ta đứng trước mặt tôi, dáng vẻ rụt rè sợ hãi.

Trông thì thật thà chất phác, lại ra vẻ ngoan ngoãn.

Nhưng chiếc áo sơ mi trắng khuy trên lại hé lộ dấu hôn đỏ ửng nối liền nhau.

Khi tôi đứng dậy lấy cà vạt, vô tình thấy đôi tất đen trên chân cô ta bị rách toạc một mảng rõ ràng.

“Xin lỗi phu nhân, là tôi thất lễ.”

Yêu Vi vội lấy tay che chỗ rách trên đôi tất.

“Lúc xuống xe, tôi sơ ý làm rách…”

Mắt cô ta đỏ hoe, dáng vẻ sợ sệt hoảng loạn khiến người ta thấy tội nghiệp.

Tôi không nói gì, đưa cà vạt cho cô ta.

Yêu Vi cúi đầu nhận lấy rồi rời đi.

Một tiếng sau, tài khoản nước ngoài quen thuộc lại nhắn tin cho tôi:

“Hôm nay cùng Chu tiên sinh mở khóa hai địa điểm mới.”

“Phòng làm việc tổng giám đốc và hàng ghế sau xe Bentley bảo mẫu.”

“Chu tiên sinh có vẻ rất thích những nơi kích thích như văn phòng, bọn tôi đã làm ba lần.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Chắc chị thấy rồi đúng không? Đôi tất của tôi bị anh ấy xé rách đấy.”

“Trên xe bảo mẫu, bọn tôi thử một tư thế mới. Tôi không thích lắm, hơi đau.”

“Nhưng Chu tiên sinh rất sung sướng, nói tối nay sẽ thử lại.”

“Phu nhân Tống, tối tôi lại báo cáo với chị nhé.”

Tôi đặt điện thoại xuống, một lúc lâu sau mới cứng người xoay người nhìn ra cửa sổ.

Khu vườn buổi trưa phảng phất vẻ lười biếng.

Không xa, trên tảng đá bên hồ, khắc hai chữ to: Tống Viên.

Bên dưới còn một dòng chữ nhỏ do chính tay Chu Cảnh Nhượng viết:

“Dẫn người đẹp vào Tống Viên, cầu trọn kiếp yên vui.”

Tôi chính là Tống Khuynh Thành, vợ của Chu Cảnh Nhượng.

Năm anh ấy bảy tuổi, đã nói sẽ xây một ngôi nhà vàng để cưới tôi về.

Anh không nuốt lời.

Sau này, khi cưới tôi, anh lấy Tống Viên trị giá hàng tỷ làm sính lễ.

Cả Kinh Thành không ai không biết, Chu Cảnh Nhượng yêu vợ như sinh mạng.

Tôi là điều cấm kỵ của anh, là nghịch lân không thể chạm tới.

Anh còn thích khoe khoang khắp nơi.

Nói rằng Tống Khuynh Thành là đóa hoa hồng anh nuôi nấng từ nhỏ.

Nghiêng nước nghiêng thành, không ai có thể thay thế.

Nhưng giờ đây, tôi cúi đầu cười lạnh, lau đi những giọt nước mắt đã lạnh ngắt.

Đứng dậy, tôi đi vào phòng tắm.

Cởi bỏ bộ quần áo trên người, tôi tỉ mỉ ghi lại từng nốt ruồi trên cơ thể mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang