• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ là, anh không bao giờ để tôi biết, cũng không bao giờ làm phiền tôi.

“Em định ở lại trong nước một thời gian sao?”

Tôi lắc đầu:

“Không, em không ở lại.”

“Vậy điểm đến tiếp theo là đâu?”

Dung Diễn Xuyên nghiêng đầu nhìn tôi.

Tôi vẫn nhìn thẳng phía trước, không quay lại nhìn anh,chỉ nở một nụ cười nhàn nhạt:

“Muốn quay lại hòn đảo nhỏ ấy, ở thêm vài ngày.”

Bước chân của Dung Diễn Xuyên khựng lại trong giây lát.

“Khuynh Thành?”

Tôi dừng bước, chậm rãi quay đầu nhìn anh, nụ cười làm đôi mắt tôi cong lên dịu dàng.

“Ngài Dung, không biết trong dịch vụ hậu mãi của anh, có bao gồm cả điều này không?”



Mặt trời vượt qua dãy núi cao, xuyên qua tầng mây mà tỏa sáng.

Những tia sáng tựa ánh vàng vụn, xa xăm rơi vào đáy mắt anh.

Trong ánh mắt ấy, dần dần xuất hiện một nụ cười:

“Khuynh Thành, hòn đảo ấy, ngay từ đầu đã ghi tên em rồi.”

Tâm trạng của Chu Cảnh Nhượng ngày càng không ổn định.

Vào dịp giỗ 10 năm của mẹ Tống Khuynh Thành,

anh vốn định đích thân đi viếng.

Nhưng hôm đó ngọn núi đã bị phong tỏa, anh không thể tiến thêm bước nào.

Nghe nói là có một nhân vật quan trọng trở về thăm viếng người thân.

Ban đầu, anh không để ý nhiều.

Nhưng khi đoàn xe xa hoa rời khỏi, anh dường như đã nhìn thấy Tống Khuynh Thành.

Đoàn xe dừng lại ở chân núi khoảng mười mấy phút.

Lúc đầu, Chu Cảnh Nhượng chỉ nhận ra Dung Diễn Xuyên –người kế thừa bí ẩn và trầm lặng của nhà họ Dung.

Sau đó, anh thấy Dung Diễn Xuyên tự mình bước xuống xe và cung kính đón một cô gái trẻ.

Xung quanh họ là rất nhiều vệ sĩ.

Chu Cảnh Nhượng chỉ nhìn thoáng qua một lần.

Nhưng chỉ một lần ấy, tim anh gần như ngừng đập.

Anh và Tống Khuynh Thành lớn lên bên nhau.

Họ yêu nhau ba năm, rồi làm vợ chồng ba năm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Làm sao anh lại không nhận ra vợ mình?

Nhưng tất cả mọi người đều biết,

Tống Khuynh Thành đã c.h.ế.t trong một vụ tai nạn xe thảm khốc.

Chính anh cũng đã tận mắt nhìn thấy những bức ảnh khám nghiệm tử thi.



Từng chi tiết đều khớp hoàn toàn, không thể sai sót.

Nhưng trên đời này, làm sao lại có hai người giống nhau đến vậy?

Lại xuất hiện đúng dịp giỗ mẹ cô ấy?

Trong lòng Chu Cảnh Nhượng nảy sinh một ý nghĩ điên rồ và phi lý:

Phải chăng Tống Khuynh Thành đã giả c.h.ế.t để trả thù anh?

Bởi vì trên thế gian này, ngoài anh – người hiểu rõ cơ thể cô ấy nhất, thì chỉ có cô ấy tự biết mà thôi.



Vậy nên, việc lừa dối anh ta, thật ra không hề khó khăn.

Ý nghĩ này vừa nảy lên, Chu Cảnh Nhượng dần chìm vào sự điên loạn và cuồng vọng.

Anh ta bắt đầu túc trực tại nghĩa trang nơi mẹ của Tống Khuynh Thành an nghỉ.

Rồi đến Tống Viên mới xây, ở đó suốt cả đêm.

Tất cả những nơi mà anh nghĩ Tống Khuynh Thành có thể xuất hiện, Chu Cảnh Nhượng đều tìm đến.

Nhưng không có bất kỳ kết quả nào.

Tinh thần của anh ngày càng suy sụp.

Mỗi đêm, anh liên tục mơ.

Trong giấc mơ, Tống Khuynh Thành trở về tìm anh,

nhưng không phải là hình ảnh dịu dàng, xinh đẹp như trước.

Cô xuất hiện với thân thể bị cháy xém, khuôn mặt biến dạng, tứ chi không trọn vẹn, hoặc một gương mặt sọ người kinh dị, m.á.u và nước mắt chảy ròng qua bảy lỗ.



Dưới sự giày vò ấy ngày qua ngày, tinh thần của Chu Cảnh Nhượng cuối cùng cũng hoàn toàn sụp đổ.

Một ngày nọ, khi lái xe ra ngoài để trốn nợ anh ta đã đ.â.m thẳng vào rào chắn trên đường cao tốc.

Anh không c.h.ế.t ngay tại chỗ, nhưng bị liệt hoàn toàn từ cổ trở xuống, chỉ còn lại chút hơi tàn trong bệnh viện suốt gần một năm trời, cuối cùng anh mới tận hưởng cái đau đợn tột cùng.

Cái c.h.ế.t của anh không có ai lo liệu hậu sự.

Sau khi hỏa táng, tro cốt của anh bị bỏ lại ở nơi lưu trữ,không ai chi tiền để đưa anh về an nghỉ.

Ngày Chu Cảnh Nhượng qua đời, trên một hòn đảo nhỏ ở đất nước xa xôi, pháo hoa rực rỡ phủ kín cả bầu trời, kéo dài suốt cả đêm.

Trong màn đêm sáng tựa ban ngày,một người đàn ông tuấn tú và dịu dàng cúi xuống hôn người phụ nữ anh yêu.

Giữa những âm thanh rộn ràng, náo nhiệt, cơn gió biển khẽ mang theo lời thì thầm của anh:

“Khuynh Thành, anh đã muốn hôn lên nốt chu sa này của em, hàng ngàn hàng vạn lần rồi.”

Hoàn Thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang