Lớn lên một chút, bắt đầu đi học Kaitou vẫn luôn cố gắng đạt được thành tích cao nhất có thể, tuy nhiên thiên phú không đủ lực học của cậu chỉ nằm ở dạng trung du.
Nhưng không vì vậy mà cậu bỏ cuộc hay thất vọng, học cấp ba Kaitou bắt đầu ra ngoài làm công, sớm một chút kiếm ít tiền trang trải cuộc sống.
Càng ở lúc tốt nghiệp trung học xong, khi cô nhi viện không còn trách nhiệm nuôi dưỡng cậu nữa, Kaitou mang theo hành lý bắt đầu cuộc sống tự lập.
Làm việc với vai trò người check lỗi của công ty game, lương tháng của Kaitou tuy không cao, nhưng vẫn đủ để cậu trang trải.
Ăn uống tiết kiệm, công việc lại nặng nề, lần này cậu nhận được công việc check lỗi cho một tựa game mới, lấy bối cảnh pokemon thế giới, bộ anime này hầu như không ai không biết Kaitou hiển nhiên là nắm rõ.
Đặc biệt là khi càng nhiều phần anime hoạt họa của trò chơi này được làm ra, Kaitou Izumi coi như một cái fans nhỏ liền cắm đầu khai thác thông tin trò chơi.
Để có được nhiều phân thời gian nghỉ cuối tuần hơn, Kaitou liền cật lực ra sức, thậm chí đến đêm vẫn không về nhà tăng ca làm việc, để rồi thời gian dài lao lực cậu kiệt sức nằm gục trên bàn.
Đợi đến khi tỉnh lại, Kaitou đã xuất hiện ở một nơi khác, khung cảnh một ngôi nhà hoa lệ hoành tráng hiện ra trước mặt cậu, cậu giật mình kêu lên vài tiếng, nhưng phát ra chỉ là vài ú ớ thanh âm.
‘Cái gì vậy?’ Katiou ở trong đầu nghi hoặc, rõ ràng là trước đây một lúc cậu vẫn đang ngồi trên bàn làm việc nằm ngủ, sao giờ lại ở một nơi kỳ lạ như vậy.
Hơn nữa cái cảm giác không làm chủ được thân thể này thật khó chịu, giơ tay nhấc chân đủ khiến cậu thật sâu mệt mỏi.
Một lần nữa nhắm mắt lại, những hình ảnh kỳ lạ hiện lên trong đầu Kaitou giải thích cho tình trạng hiện tại.
Ở thế giới trước, cậu ở trong tình trạng dinh dưỡng bất lương, mất ngủ lại thêm thời gian dài cường độ cao làm việc, cuối cùng thời khắc cậu ngủ gật kia Kaitou cũng hoàn toàn tử vong.
Đồng nghiệp gặp tình huống này liền phát hoảng, công ty trong thời gian ngắn giảm bớt áp lực cho nhân viên, còn đáng thương Kaitou vì không có thân nhân tình huống liền không có ai quan tâm.
Về tiền bồi thường cho cậu liền quyên góp cho cô nhi viện nơi cậu từng ở, Kaitou thấy vậy cũng thở dài, coi như khi chết cậu trả được ơn nuôi dưỡng của mình.
Lần nữa mở mắt ra, Kaitou đột nhiên thấy một khuôn mặt khổng lồ đầy lông lá xuất hiện trước mặt mình, cậu phát hoảng đến la hét ầm ỉ.
‘Cái… cái gì vậy?’
Trong khi Kaitou hoảng sợ tột độ, một người xinh đẹp mỹ phụ liền bật cười, lại gần xoa xoa đầu cậu.
“Haha, Arcanine, ngươi hù dọa tiểu bảo bảo rồi” Hinoe Saki mỉm cười nói.
Bà là mẹ của Kaitou Izumi, đồng thời là chủ nhân của con Arcanine này, nghe thấy cái tên này Kaitou giật mình quan sát kỹ con cẩu thật lớn trước mặt.
Tuy rằng có hơi khác biệt so với trong hoạt họa hình dáng, nhưng nhìn kỹ lại thì đây hoàn toàn chính là con Arcanine uy vũ hệ hỏa trong phim pokemon a!!
Khoan đã, đừng nói là cậu xuyên qua thế giới pokemon ư? Nơi này là tân sinh của cậu, vậy còn người phụ nữ kia?
Kaitou chưa kịp suy nghĩ gì nhiều, bản thân đã được bế lên, dúi miệng vào bầu ngực của Hinoe Saki, thẹn thùng bú sữa mẹ.
‘Chết tiệt, sơ sinh hình dạng quá xấu hổ’ Kaitou trong lòng mặc niệm, tuy vậy cậu vẫn vui lòng uống sữa.
Sau khi trải qua nhiều đợt kinh hách, Kaitou coi như bình tĩnh trở lại, lấy tâm thái của người trưởng thành tới quan sát xung quanh, tuy cậu không thể nói, nhưng vẫn rất dễ dàng lắng nghe và thấu hiểu mọi người xung quanh nói chuyện.
Theo thời gian trôi qua, cậu đã hoàn toàn tiếp thu tới tình trạng của mình, cậu sinh ra trong một gia tộc trung đẳng, coi như là tiểu thiếu gia xuất thân, là cái sinh ra đã ngậm chìa khóa vàng.
Ba cậu tên là Kaitou Daze, mẹ là Hinoe Saki, còn bản thân vẫn tên gọi là Kaitou Izumi, gia tộc cậu trụ tại Aquacorde Town, nằm ở phía Đông Nam khu vực Kalos.
Thị trấn này có phong cách khá cổ điển với thật nhiều tòa chung cư, xung quanh là các đèn đường mang phong cách Châu Âu.
Trung tâm thị trấn có một con đài phun nước xinh đẹp, còn phía bắc thị trấn lại có một con sông kéo dài.
Ở lúc cậu bắt đầu có thể nói chuyện, Kaitou giống như kiếp trước rất ham học tìm hiểu ngôn ngữ thế giới này, lại thêm điều kiện có thừa, sách vở trong nhà Kaitou không hề thiếu.
Trong nhà Kaitou rất ngoan ngoãn, lúc cậu hai tuổi, mẹ cậu lại sinh thêm một đứa em trai, tên gọi Kaitou Kei.
Thân là xuyên việt giả, lại cộng thêm kiếp trước làm nghề xoát lỗi game, đặc biệt là tựa game pokemon, so với nhiều người trong thế giới này, cậu đã có một khởi đầu xa xa vượt qua người thường.
Lại cộng thêm có một con Arcanine của mẹ cậu làm bạn, Kaitou rất nhanh làm quen với thế giới pokemon, Arcanine rất thân thiện, nó uy vũ lại soái khí, là bạn đồng hành khởi đầu của mẹ mình.
Nhiều lúc được cưỡi lên lưng của Arcanine, phong cách bức khí, lại thêm tầm nhìn vượt trội, Kaitou thật sự thích thú.
Đến giờ cậu đã được chín tuổi rưỡi, thời khắc cậu chuẩn bị bắt đầu chuyến hành trình sắp đến, ba mẹ cậu là dòng chính liên minh huấn luyện gia, thân là con họ, từ bé đã được đăng ký liên minh dòng chính đứa trẻ, Kaitou lên mười tuổi sẽ được một con starter pokemon, cộng thêm nhiều ưu đãi trên chuyến du hành của mình.
“Kei, đừng có bám lấy anh” Kaitou lúc này đang chật vật với thằng em trai dính như keo của mình
Khi biết anh trai sắp phải rời đi, Kaitou Kei liền khóc nhè bám lấy áo cậu, năm nay thằng bé tám tuổi, nhỏ hơn cậu một chút, nhưng so với trưởng thành sớm Kaitou Izumi, Kei vẫn còn mít ướt rất nhiều.
Đến cả ăn cơm tối cũng không xong, Kaitou đành phải thở dài xoa đầu an ủi thằng bé một hồi, nhưng hiệu quả không được bao nhiêu.
“Mẫu thân đại nhân, người mau nói cái gì đó đi” Chịu không được áp lực từ Kei, cậu đành phải cầu cứu mẹ mình.
Hinoe chỉ cười hì hì nhìn hai đứa con trai trao đổi tình cảm, trong khi đấy bản thân lại rãnh rỗi chải lông cho Arcanine.
Ba cậu ngồi bên đọc báo tình tứ với mẹ cậu, hoàn toàn làm lơ đáng thương Kaitou Izumi bị đứa em nhỏ bám dính, rốt cuộc ở vài tuần thời gian, sinh nhật mười tuổi của cậu đã đến.
Thoát được sự níu kéo của Kei, Kaitou Izumi chào nói ba mẹ một tiếng rồi ra khỏi cửa, trước khi rời nhà, Kaitou cũng có hơi nuối tiếc.
Từ bé sinh ra không có tình thân kiếp trước, ở kiếp này cậu được bảo bọc và yêu thương thật nhiều, giống như ông trời bồi thường cho cậu, Kaitou cũng yêu thương họ thật nhiều.
“Vậy, ba mẹ, con đi đây, Kei, ở nhà cố gắng lên, khi nào hai anh em ta du hành, lại đến đối chiến pokemon a” Cười cười vẫy tay, sau đấy mang theo balo không gian chạy tới viện nghiên cứu của Dr. Sycamore.