Sau khi thấy Shelgon ở tình huống bất lợi như vậy vẫn gây ra không nhỏ thương tổn cho Toxicroak, liền tính là đối diện huấn luyện gia còn phải bất ngờ.
Mọi người càng lúc càng mong đợi không biết tiếp theo pokemon của Kaitou sẽ là gì, liệu có phải là cái Greninja lúc trước không?
Nhưng ngay khi Kaitou nói
“Glaceon, ra sân, cho mọi người thấy sự nổ lực của Shelgon đã làm được gì đi!”
Mọi người liền nhìn thấy được một con Băng tinh linh nhỏ nhắn xuất hiện tại giữa mặt sân rộng lớn.
Eevee là một loại pokemon khá hiếm thấy, tuy nhiên thực lực không tệ, hình thái tiến hóa thì cực kỳ đa dạng.
Với hình dáng bên ngoài đáng yêu, Eevee là một pokemon cực kỳ yêu chuộng của phái nữ huấn luyện gia.
Cũng có không nhiều nam tính huấn luyện gia dùng Eevee và các hình thái tiến hóa của nó, nhưng mọi người càng mong đợi nhiều hơn về một cái có lực trùng kích mãnh liệt pokemon.
Vậy nên khi thấy Glaceon ra sân, mọi người không tự hiểu có chút thất vọng, còn đối diện huấn luyện gia thở nhẹ một hơi.
Còn có cơ hội…..
“Còn có cơ hội sao?” Kaitou như đọc thấu được đối phương suy nghĩ, nhỏ giọng lặp lại câu nói vô nghĩa.
Trên bầu trời mây đen không tự chủ kéo đến, một cơn mưa lạnh lẽo vây tới đem toàn bộ màn sân lắp đầy.
Hơi lạnh tỏa ra từ dưới bốn chân của Glaceon, tuy nhiên đây không phải là kỹ năng, vậy nên Trọng tài không nói được gì.
Chỉ có thể hơi để ý, lùi lại một chút hô
“Trận đấu bắt đầu!”
Đối diện huấn luyện gia ngay khi nhìn thấy cơn mưa tụ tập trên bầu trời, lại còn nhàn nhạt tỏa ra hơi lạnh liền biết ý nghĩ của mình thật ngây thơ.
Đối phương thật sự sở hữu một cái yếu đuối pokemon sao? Với khả năng chỉ huy và ánh mắt đáng sợ đấy?
Kaitou cho người khác một loại cảm giác nhìn không thấu được, dù là chỉ ngồi đấy, nhưng cảm giác lại xa xa cao vời khó chạm tới.
Nghe được trọng tài thanh âm, đối diện huấn luyện gia liền hô to
“Không cần quản nhiều vậy, Toxicroak, tiếp tục dùng Sludge Bomb”
Một lần nữa tính dùng tới chiến thuật đầu độc đối thủ, Toxicroak bị thương có chút chật vật bước tới ánh mắt nham hiểu ném tới bom độc.
Động tác chậm hơn lúc trước rất nhiều, Glaceon nhẹ nhàng lách một liền né tránh đơn giản.
Xung quanh cơn mưa và hơi lạnh tạo ra không nhỏ hạn chế đối với độc tố của Toxicroak, ở trong màn mưa này, Glaceon như một cái nữ hoàng xinh đẹp phát sáng.
Bước chân uyển chuyển đi về phía trước, nhờ vào trận đấu trước mà thể lực của Toxicroak đã giảm thật nhiều.
Nếu là bình thường Glaceon không tính dùng chiêu thức này, nhưng đây là trường hợp đặc biệt.
Kaitou và Glaceon hiểu ý nhau, lạnh lẽo nói
“Đóng băng mọi thứ, đem sức mạnh của ngươi phô diễn nào, Glaceon!”
Những ngọn gió bắc được gọi tới, lạnh đến xương tủy giá rét không ngừng vây quanh, đối diện huấn luyện gia nhịn không được run rẩy.
Ở bên trong sân đấu Toxicroak cũng nhận ra thật lớn nguy cơ chuẩn bị ập tới, ấy vậy mà nó lại không thể tránh khỏi được.
Mặt sân theo nước mưa lan tràn cấp tốc đóng thành băng cứng, các khớp trên người Toxicroak đông lạnh.
Sau đấy một cơn bão đem mọi thứ cuốn sạch, đối diện huấn luyện gia lo lắng cho Toxicroak, nhưng đối phương chỉ có thể đưa hai tay che mặt mình.
Đây hiển nhiên là đại chiêu hệ băng, Blizzard!
Đem cả sàn đấu bị hệ độc của Toxicroak chiếm lấy biến thành một sàn đấu băng giá xinh đẹp cùng cao quý.
Đứng ở phía trên cao một khối băng trụ cao ngạo nhìn xuống, cả người Glaceon như phát sáng.
Nhỏ bé hình thể lại khiến người khác phải ngước đầu lên nhìn, còn bên phía Toxicroak đã sớm bị biến thành một khối đá.
“…T … Toxicroak?” Đối diện huấn luyện gia lo lắng hỏi.
Sau đấy mặt băng nhanh chóng nứt ra, Glaceon thoải mái đáp xuống dưới, hiển nhiên là nó hóa giải băng giá của mình.
Ở một góc đối diện của sàn đấu, cả người run lên và khuôn mặt thiếu máu của Toxicroak trông khá đáng thương, lại pha thêm chút buồn cười.
Hai mắt Toxicroak đã xoay tròn, chiêu thức Blizzard và trước đó thương tổn đã vượt qua khả năng chịu đựng của Toxicroak.
“Toxicroak mất đi năng lực chiến đấu, Glaceon dành chiến thắng”
Trọng tài không mấy bất ngờ tuyên bố, đối phương hẳn là đoán ra thực lực của Glaceon từ khi mới ra sân rồi.
Khán giả nhất thời im lặng trong chốc lát, sau đấy liền điên cuồng vỗ tay hoan hô tuyệt vời, Kaitou không để ý trực tiếp thu hồi Glaceon theo Lous đẩy xe tới khu vực chữa trị.
Đối với Joy y tá nói
“Shelgon và Glaceon, bọn chúng liền nhờ chị rồi”
“Không vấn đề gì, bọn nhỏ rất nhanh sẽ khôi phục lại, chúc mừng ngươi chiến thắng, Kaitou huấn luyện gia” Y tá Joy đối với có thực lực người cũng thân thiện rất nhiều.
Ngày hôm nay đấu hai trận khiến Kaitou cảm thấy hơi mệt mỏi, còn lại một trận nữa mới được về nhà nghỉ ngơi.
Đánh cái ngáp tựa vào thành ghế thả lỏng, chờ đợi cho trận tiếp theo của mình.
Bên phía ngoài sân, nhóm Shiratori và Kei thật mau tới xem trận đấu, nhưng bọn họ chỉ kịp nhìn thấy một màn bạo tạc lúc cuối.
Glaceon thật sự đáng sợ đem đối thủ kết liễu chỉ trong một đòn đơn giản, Hinoe và Daze đều biết con trai mình không yếu, nhưng tận mắt thấy nhìn lại là chuyện khác.
Con trai lớn của bọn họ đã trưởng thành nhiều đến vậy rồi sao?
Một năm lữ hành đã thu phục được nhiều như vậy mạnh mẽ pokemon, lại thêm sức chỉ huy kinh người.
Tương lai của Kaitou sẽ chạm tới độ cao nào? Mọi người cũng không rõ nữa.
“Anh hai thật tuyệt vời…” Kei bị ảnh hưởng sâu sắc hít thở không thông.
So với trận đấu đầy đặc sắc của Heiji và Suji, thì trận giữa Glaceon và Toxicroak liền là nghiền áp triệt để.
Nghiền áp đến mức khiến người ta khó thở, nghiền áp đến sảng khoái.
Sau trận đấu này, bọn họ lại theo dõi thêm một vài trận đấu nữa, đối thủ tiếp theo của Kaitou không mạnh như trước.
Vẫn sử dụng bộ đôi Shelgon và Glaceon chiến đấu, Shelgon sau khi bị thương được chữa khỏi càng chiến càng hăng.
Nhìn theo dấu hiệu này, có vẻ không lâu nữa nó sẽ có thể phá vỡ giới hạn do bản thân Shelgon đề ra.
Dễ dàng kết thúc cả hai trận chỉ bằng mỗi Shelgon, Kaitou mệt mỏi theo gia đình mình đi về nghỉ ngơi.
Shiratori và Alidon thì tương đối sung sức tiếp tục nhìn, dù sao cũng không làm gì, bọn họ muốn được xem hết các trận đấu tương đối đặc sắc của Đại hội năm nay.
Người ta nói rằng Đại hội liên minh mùa giải này là Đại hội có chất lượng thí sinh cao nhất trong mười năm vừa qua, không tranh thủ một chút nhìn liền sẽ hối hận không kịp.
Kaitou trở về khách sạn liền ngủ thẳng một giấc, thức dậy sau đó mới cùng Lous xem xét đối thủ ngày mai.
Mục tiêu của bọn họ chỉ có một, đó là quán quân!