Cậu vốn nghĩ rằng Kaitou là bị khó khăn ép phải trở về, đối phương lại nói rằng mình đã hoàn thành cửa ải đầu tiên?
Thời gian mà Draselly và các trưởng lão quy định là hai mươi mốt ngày thời gian, Kaitou cậu ta chỉ dùng có bảy ngày?
Hơn nữa lại không có vẻ gì là bị thương?
Là do Kaitou quá mạnh mẽ… hay là do bản thân quá yếu đuối?
Draska vẫn không thể nào quên được hình ảnh của bầy Salamence bám đuôi, bọn chúng khủng bố như vậy, đáng sợ như vậy, làm sao mà Kaitou có thể vượt qua?
Hay là nói, Kaitou chưa từng đi tới lãnh thổ của Salamence?
Draska dùng ánh mắt tràn đầy khó tin và tò mò nhìn Kaitou, Draselly thấy thề liền mỉm cười đối với hai đứa nhỏ nói.
“Được rồi, đi theo ta đi, chúng ta cần phải kiểm tra xem các pokemon mà nhóc thu phục được”
Nói xong, bà quay đi dẫn theo Kaitou và Draska tới một khu đất trống sau nhà ăn tập thể, Draska thì bám theo Kaitou hiếu kỳ không ngừng.
Ở bên đó, có một người đàn ông quen mặt đang ngồi dưới một góc cây, bầu trời khá tối, nhưng Kaitou không thể nào bỏ qua sự tồn tại của đối phương.
Laverya, chồng của Draselly, cũng là cha của Drafin, là một cái người quen.
Kaitou thấy ông liền gật đầu xem như lời chào hỏi, Draselly lại gần Laverya nói
“Có người đầu tiên hoàn thành cửa ải đầu tiên rồi, anh đến thống kê một chút, ta đi liên lạc với Dralaind?” Draselly thân thiết thoải mái nói với chồng mình.
“Không vấn đề gì, nhưng mà thật sao? Mới có bảy ngày thôi đấy?” Laverya gật đầu, mặc dù khuôn mặt ông không có bao nhiêu biểu tình, nhưng âm thanh lại tràn đầy giật mình.
Ở độ tuổi của Kaitou, ông nghĩ rằng dù đứa trẻ này có biến thái thế nào cũng phải chật vật một hồi, ai ngờ được đối phương lại có vẻ nhàn hạ đứng đấy.
Rốt cuộc trong thời gian qua, đối phương lại tiếp tục mạnh lên bao nhiêu vậy?
Draselly trước tiên rời sang một bên, để cho Laverya tới trước mặt Kaitou nói.
“Không tệ đâu nhóc, cảm giác bảy ngày qua thế nào?”
“Tương đối thú vị, hồi hộp và nguy hiểm đi?” Kaitou suy nghĩ một chặp rồi mới đưa ra trả lời.
Laverya thấy vậy liền cười cười, đứng dậy, cầm lấy mười trái D-pokeball mà vợ mình đưa cho, lấy một bảng thống kê ra bắt đầu ghi chép.
Từng bước một thả ra các con pokemon bên trong, Draska tính hóng hớt từ chỗ Kaitou không được, thấy Laverya gọi ra các pokemon bên trong khu rừng liền ngước mắt lên nhìn.
Đây là những con pokemon đáng sợ mà Draska không thu phục được dù chỉ một con!
“Ra đi nào”
Laverya gọi ra quả D-pokeball đầu tiên, từ bên trong, lập tức xuất hiện một con Slowbro đang nằm ngủ.
Trong con Slowbro này có vẻ rất là vô hại, Draska hơi giật mình một chút, chẳng lẽ các pokemon khác ngoài Salamence đều vô hại như vậy?
Đứa trẻ đang muốn bước lại gần nhìn rõ hơn, Laverya thấy vậy liền đưa tay ra cản lại.
“Đừng lại gần, Draska, con pokemon này tương đối nguy hiểm, nó còn chưa được thuần phục hoàn toàn đâu”
Draska giật mình dừng lại, nguy hiểm ư? Nhưng bề ngoài của con Slowbro này hoàn toàn vô hại mà, cả cách mà nó đánh cái ngáp buồn ngủ.
Một pokemon như vậy thật sự đáng sợ sao?
Vì Slowbro không có thể hiện ra khí thế của mình, từ góc nhìn của Draska, đứa trẻ cũng không đoán được đẳng cấp của Slowbro.
Nhưng Laverya lại khác, ông có rất nhiều kinh nghiệm, từ khi đi cùng với vợ mình tới gia tộc Dra-, ông cũng nhìn thấy không ít pokemon mạnh mẽ tại nơi đây.
Con Slowbro này…
“Con pokemon này, là một con Slowbro đẳng cấp tám mươi trở lên, Thiên vương Slowbro!” Laverya đánh giá nói.
Draska lập tức liền cứng họng, trong đầu lập tức trống không, vừa nghe tới con Slowbro này đẳng cấp tám mươi cậu không khỏi trợn mắt quay đầu lại nhìn Kaitou.
Cái này là đùa sao? Trong khi bản thân chật vật với một pokemon cấp bảy mươi, đối phương bắt được pokemon Thiên vương?
Chỉ thấy Kaitou gật đầu, Draska nhịn không được giật mình.
Thiên vương pokemon không phải là điều đáng sợ, thứ mà Draska cảm thấy khó tin chính là Kaitou có thể xông vào hang ổ của Slowbro, bắt đi Thiên vương pokemon, con đầu đàn của bọn nó.
Nếu chỉ là vài con Slowpoke ở bên trong còn dễ nói, nhưng đây là Thiên vương Slowbro đấy!
“Không tệ đâu, hai điểm a”
Laverya gật đầu, ông nuốt ngụm nước miếng, cầm lấy pokeball thu hồi lại Slowbro, đặt sang một bên, bắt đầu với các pokeball khác.
“Ra tiếp đi nào” Laverya ném ra quả pokeball thứ hai.
Ở trên trời cao lập tức có tiếng long ngâm, tiếng rồng gấm này mang theo thật nhiều sự hoang dã và phẫn nộ.
Một con Salamence chưa được thuần phục,…
Bịch!
Draska hoảng sợ té ngã về sau, con Salamence này trông rất quen thuộc, giống như nó là một trong các con Salamence đã đuổi bắt cậu và Charizard.
Cái pokemon này Kaitou cũng thu phục được rồi ư?
Tiếp đến là Thiên vương Slowking, Thiên vương Flygon, Thiên vương Tyranitar, Cấp bảy mươi Dragonite,…..
Lần lượt gọi ra các hàng khủng theo thứ tự xuất hiện, trong số mười quả pokeball được phát ra, chỉ có một quả bị hư.
Draska đã ngạc nhiên quá nhiều đến không nói được gì, còn Laverya thì hít một ngụm khí lạnh nhìn lại Kaitou.
Đối phương đạt lấy điểm số đáng kinh khủng với bảy ngày lữ hành tại một nơi khu rừng xa lạ?
“Mười lăm điểm, tổng tất cả, chúc mừng ngươi đã vượt qua cửa ải đầu tiên của buổi huấn luyện, Kaitou!”
Laverya thu hồi lại các pokemon, sau đấy chuẩn bị phân phối và thả lại khu rừng, tất nhiên là thả ra sau thời gian huấn luyện.
Kaitou nghe vậy mỉm cười, chờ đợi sắp xếp tiếp theo.
“Tuy nhiên, để tiến vào cửa ải thứ hai, ngươi cần phải vượt qua người giữ cửa của vòng này, cũng là một thiên tài giống các ngươi, nhưng là một thiên tài đã trưởng thành, Dralaind, chiến đấu và vượt qua đối phương mới có thể tiếp tục huấn luyện vòng tiếp theo!” Laverya cất lại bảng thống kê và nói.
“Còn thắc mắc gì nữa không?” Laverya giải thích xong liền hỏi.
“Ta có cái vấn đề, con Slowking bên trong các pokemon được ta thu phục, nó muốn đi theo ta, mà ta cũng rất yêu thích con Slowking này, không biết …” Kaitou dò hỏi Laverya.
Nghe thấy vấn đề này, Kaitou đây là muốn thu phục vì huấn luyện trở thành thu phục thật sự?
Các pokemon trong đây đều là pokemon thuộc sở hữu của gia tộc Dra-, việc cấp một con pokemon cho người khác thì không có vấn đề, nhưng đấy lại là một con Thiên vương Slowking.
Bất quá con Slowking đó lại muốn đi theo Kaitou?
Laverya cảm thấy cần thảo luận thêm một chút.
“Vấn đề này không nằm trong quyền hạn của ta, ngày mai ta sẽ trả lời, hôm nay ngươi trước hết đi nghỉ ngơi đi”
Phân vân một chặp, Laverya mới nói ra.
Kaitou cũng biết đối phương không phải không muốn giúp, cậu liền gật đầu, quay người liền muốn trở lại khu ký túc xá.
Draska bám theo liên tục không ngừng khoa trương con số mười lăm điểm của Kaitou lần này.
Thật nhiều thiên vương pokemon, má ơi, Draska không khỏi kính phục khi nhìn lấy cậu bạn còn nhỏ tuổi hơn mình.
Đây là cái quái vật gì vậy?
Kaitou hàn huyên với Draska một chặp, đi tới trước khu ký túc xá, chỉ có một mình Kaitou tiến vào, còn Draska thì rời đi.
Đối phương đã bị loại khỏi danh sách huấn luyện, vậy nên cũng không cần tiến vào khu vực này ở nữa.