[......]
Cô - Bạch Lan là một sinh viên không mấy khá giả, tiền học phí tiền sinh hoạt mỗi tháng của cô và em gái mình đều dựa vào tiền học bổng và làm thêm của cô. Cô thà chịu khổ cũng không để em gái mình đi làm thêm.
Rồi đến một ngày đoàng một cái cô phát hiện bệnh tim bẩm sinh của em gái mình - Bạch Ngọc đã đến giai đoạn nguy kịch. Nhưng số tiền cô kiếm được chi tiêu tiết kiệm lắm cũng chỉ may mắn đủ.
Với số tiền chữa trị khổng lồ ấy cô thật sự chẳng biết kiếm ở đâu ra. Vay mượn họ hàng sao? Họ chắc đã quên mất chị em cô từ lâu rồi!
[......]
" Cô chỉ cần đẻ cho tôi một đứa cháu. Mỗi tháng mang thai sẽ chu cấp cho cô đầy đủ. Xong việc cô sẽ được nhận 100 vạn "
" Nhiều như thế? Có yêu cầu khác sao? " Bạch Lan run rẩy.
" Tôi muốn cô trực tiếp thực hiện. Không qua thụ tinh nhân tạo. Tôi đã hỏi qua rồi phương pháp đó thành công không cao. "
" Thế nhưng.... "
" Thế nào? Nếu cô không làm tôi tìm người khác "
" Được. Tôi chấp nhận. Nhưng con trai bà không chấp nhận tôi thì sao? "
" Cô yên tâm. Tôi sẽ có biện pháp. "
" Tôi có xin thể ứng trước 50% không? "
" Không thành vấn đề "
[......]
" Chị có phải em sắp chết rồi phải không? " Bạch Ngọc rưng rưng.
" Em nói bậy cái gì? Em phải sống cùng với chị chứ! "
" Bệnh của em, em hiểu rõ. Chị đừng vay mượn tiền của ai cứu em. Vô ích thôi "
" Chị nhất định sẽ chữa trị cho em khỏi bệnh. Em yên tâm trị bệnh đi "
" Chị đừng ngốc nữa. Về ngủ sớm đi mai chị còn phải đi học mà. "
" Em cũng ngủ đi. Chị ngủ ở đây với em "
[......]
Sau khi Bạch Ngọc ngủ say cô rời phòng bệnh. Đến biệt thự nhà họ Lâm.
" Cô đến đây tìm ai? "
" Tôi đến tìm Lâm phu nhân "
" Cô tên là...? "
" Bạch Lan "
" Cô theo tôi "
Bạch Lan theo cô giúp việc vào nhà.
" Lâm phu nhân tôi đến rồi! "
" Được tôi dẫn cô lên phòng "
Cô theo Lâm phu nhân lên phòng anh - Lâm Đình.
" Cô vào đi nó ở bên trong? "
" Sẽ ổn chứ? "
" Tôi đã lo liệu cả rồi "
Bạch Lan mở cửa bước vào. Cô nhìn thấy một người đàn ông ngũ quan sắc sảo hơn cả phụ nữ. Nhưng lại toát lên một vẻ lãnh khốc không gì bì được.
Bỗng người đàn ông lên tiếng.
" Cô là cô gái mẹ tôi đã tìm? "
" P... Phải " Cô run sợ trước người đàn ông đang ngồi ở trên giường kia.
" Đến đây "
Cô nhanh chóng tiến đến bên giường. Người đàn ông bị nhiễm xuân dược trên giường không ngần ngại kéo tay cô đặt cô dưới thân.
Không dạo đầu, không nhẹ nhàng, không tình yêu. Người đàn ông mạnh bạo tiến vào bên trong cô. Mà không biết rằng đến là lần đầu tiên của cô.
Nhẹ nhàng đã làm người ta đau như muốn gãy xương. Nhưng lần đầu tiên của cô lại mạnh bạo như thế làm cô đau như muốn chết đi sống lại. Nhưng cô chỉ âm thầm rơi nước mắt khi bị người đàn ông mạnh bạo tiến vào.
Cô đau đến ngất đi và cũng vì đau mà tỉnh lại. Cô cố tỉnh lại để sau khi xong việc sẽ đến bệnh viện ngay. Cô sợ buổi sáng cô không có ở đó em gái sẽ lo lắng. Nhưng cô thật sự mệt mỏi quá, cô đau quá sau đó cô dần ngất lịm đi...