Tuy không bị Lâm Đình khiển trách nhưng thư ký Đồng từ trước đến nay chưa bao giờ phạm lỗi cơ bản nào như làm lộ lịch trình của tổng tài, cũng cảm thấy vô cùng có lỗi.
Thư ký Đồng nhanh chóng thông báo đến tất cả nhân viên trong tập đoàn. Còn "hạ lệnh" không một ai được nhắc đến chuyện xảy ra vào sáng nay vì đã làm lộ ra lịch trình vô cùng quan trọng của Lâm tổng.
Nhưng cuối cùng ngoài thư ký Đồng ra thì mọi người chẳng ai biết được, Lâm Đình làm thế thật ra là vì mấy lời nói đến Bạch Lan quá chướng mắt mà thôi.
Lộ lịch trình cái gì chứ? Anh còn sợ người ngoài không biết, anh và Bạch Lan là có quan hệ đó kìa.
Chuyện ồn ào của hai người chỉ trong phút chốc đã biến thành mây mù.
Đến giờ ăn trưa, Lâm Đình có cuộc hẹn vì thế trưa nay không có ai làm phiền cô.
Vừa đến công ty cô chẳng quen biết ai, có thể nói thân quen với thư ký Đồng một chút nhưng cô ấy là thư ký của Lâm Đình mà. Lâm Đình không ở đây chắc chắn cô ấy cũng đi theo.
Bạch Lan lấy cơm rồi ngồi vào một chiếc bàn gần cuối, một mình ăn cơm. Mọi chuyện sẽ chẳng có gì nếu như...
" Thật xin lỗi, tôi lỡ tay. " Cô nhân viên làm đổ nước lên tay áo Bạch Lan.
Bạch Lan có thể nhận ra đây là cô gái đã post tấm hình đó. Càng biết rõ là cô gái này cố ý.
Bạch Lan ngước mắt:
" Không có gì, đều là người cùng một tập đoàn. "
Vừa nói Bạch Lan vừa duỗi tay áo được xắn đến khuỷu tay xuống. Tay áo quá dài che lên mu bàn tay cô.
Mấy cô gái ở những bàn bên cạnh thấy chuyện ồn ào liền hóng chuyện, không ngờ còn có chuyện khiến họ bất ngờ hơn.
Lúc nãy thấy Bạch Lan mặc chiếc áo này ai cũng ngờ ngợ đã nhìn thấy ở đâu đó, bây giờ đã có thể khẳng định đây là mẫu áo Lâm tổng mặc.
Áo của Lâm Đình cũng như các loại áo sơ mi bình thường khác, chỉ là mẫu áo này được anh đặt may riêng nên tất nhiên sẽ có điểm nhấn mà điểm nhấn này nằm ở cổ tay áo.
Chiếc cúc ở cổ tay áo được làm bằng vàng, nhưng không hề chói mắt.
Buổi sáng lúc mặc áo, Bạch Lan còn nói với anh rằng cổ tay áo đều xắn lên cầu kì thế làm gì.
Anh nhẹ nhàng trả lời chỉ là nhớ đến đã từng có một cô gái nói rằng cô ấy cực kì thích có điểm nhấn ở những nơi ít được chú ý đến để chỉ một mình hưởng thụ là đủ cũng giống như cô ấy muốn giấu anh đi để không cô gái nào nhìn đến anh nữa.
Nghe anh nói, hốc mắt cô bỗng đủ bừng. Năm đó lúc bỏ đi cô đã viết một lá thư để lại cho anh và nói như thế không ngờ anh vẫn còn nhớ. Ý nghĩ vừa đến liền bay vụt mất, cô lại nghĩ cô ấy mà anh nói không phải là cô thì sao? Anh có thể nhớ đến mấy lời đó sao? Những chiếc áo thế này không chừng còn được bày bán đầy kia kìa.
À quay lại nào, chuyện ồn ào vừa kết thúc chưa bao lâu lại bùng lên một câu chuyện còn ly kì hơn nữa.
Lần này các cô gái chỉ chụp hình lại chỗ cổ tay áo của Bạch Lan rồi truyền tay nhau mà bàn tán.
Bạch Lan không biết được chuyện này chỉ ăn cơm xong, rồi vào nhà vệ sinh cố gắng hong khô chiếc áo.
~ Hết chương 22 ~