• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Năm 2003

Đường thị là công ty sản xuất mỹ phẩm lớn nhất nhì Trung Quốc, sau năm năm đã vươn ra đến tầm thế giới.

Ở sự nghiệp đỉnh cao, Đường tổng lại ham vui, bỏ mặc Đường phu nhân - mỹ nữ Hồng Kông đang mang bầu đứa con đầu lòng.

Bà luôn cho rằng Đường tổng là người đàn ông chuẩn mực qua cách yêu lẫn đối xử với bà khi ở nhà. Bà đâu biết rằng, người chồng mình tin tưởng đã cắm cái sừng dài bằng quãng đường từ Trung Quốc sang Hàn Quốc.

Cứ thế, sự lừa dối kéo dài suốt 17 năm.

Năm 2020

Đường Mộng Na, người thừa kế duy nhất của Đường thị. Dung nhan đích thực con mỹ nữ Hồng Kông, tư duy hơn người, 17 tuổi đã học đại học năm hai. Cô luôn được Đường gia bao bọc, mong muốn cô trở thành một tiểu thư lá ngọc cành vàng, luôn sống trong môi trường lành mạnh.

Có lẽ chính suy nghĩ như vậy đã khiến cô mất đi kỹ năng sống ở ngoài xã hội đầy u ám, nghiệt ngã.

....

Tháng ba năm đó, vào ngày sinh nhật của chồng, Đường phu nhân từ chiều đã ra ngoài, chuẩn bị cho buổi tiệc, bà sửa soạn đầy đủ, rồi đến tầm chiều, gọi cho Đường tổng, bảo rằng trong nhà có chuyện, cần ông về gấp, bà không có nhà.

Đường tổng về nhà, ngoài kế hoạch, ông đưa cả một mỹ nữ về.

Căn nhà tối om, chính tay ông bật đèn lên, chính tay ông đã đưa người tình về ra mắt vợ.

Ánh nến dập tắt, tiếng gọi mừng ông trở về cũng nhỏ dần.

Ông cũng không nói gì, chỉ lạnh nhạt:

- Năm sau chúng ta sẽ ly hôn, làm đơn đi, muốn gì thì ghi ra.

- Không được để Na Na biết, nếu không tôi giế.t ông.

Hai người quay lưng rời đi, để lại bà giữa sự bàng hoàng thất vọng.

Bao năm làm phu nhân của Đường gia, ấy thế chồng ngoại tình lại vẫn ngây ngô không có tin đồn.

Bà lập tức gọi điện cho ai đó:

- Tôi cần một vệ sĩ.

Tháng mười, Đường Mộng Na làm sinh viên trao đổi, từ Bắc Kinh đến Quảng Châu hai tháng, cô hoàn toàn không biết gia đình có lục đục, vẫn vui vẻ ngày ngày gọi về cho mẹ cho bố. Còn một tuần cuối ở Quảng Châu, cô nói:

- Mẹ ơi, hôm con kết thúc trao đổi, bố mẹ đến đây đi, con dẫn hai người đi ăn!!!

- Ừ, được!

Thế nhưng sau đó, bố cô lần nữa không biết hổ thẹn, dẫn một cô gái khác về âu yếm trước mặt Đường phu nhân.

Bà sốc đến mức ngất lịm đi. Bà một tay đưa con gái đi ra nước ngoài, lấy cớ là cho mừng Giáng sinh và Tết Dương lịch. Một tay lên kế hoạch đảm bảo cho cô vì Đường tổng có con riêng.

Đường Mộng Na trở về, nhận ra tình hình gia đình có chút kì lạ, lập tức hỏi ngay trong bữa ăn. Đường phu nhân tiếp tục viện cớ, bảo xích mích nhỏ thôi.

Vào một đêm, trùng hợp thay mưa rất to. Mộng Na đang trong phòng chuẩn bị đi ngủ thì nghe tiếng động rất lớn.

Cô vội chạy đến nơi phát ra âm thanh. Người hầu, quản gia, ai nấy đều kinh hoàng.

Kế đó là cô.

Người mẹ hiền dịu của cô đã nhuốm tay mình trong máu, đâm con dao vào ngực chồng mình.

- Mẹ ơi... Mẹ...?

Cô run rẩy bước đến với mẹ, mẹ cô khóc thảm thương nhưng liền lấy vân tay của người đang hấp hối dưới sàn, ấn mạnh vào tờ giấy.

- Quản gia Trần, ông hãy giúp tôi đảm bảo an toàn của Na Na.

Quản gia cầm lấy tờ giấy, ông vẫn chưa đoán được tình hình hiện tại cũng như bước đi kế tiếp của bà chủ.

Đường phu nhân quay lại, nó với chồng mình:

- Tôi nhịn ông đủ rồi.

Con dao trên người đang chặn dòng máu chảy ra, bà trực tiếp rút ra, kế đó lại đâm bản thân ngay trước mặt con gái lẫn người hầu.

Toàn bộ đều thêm kinh hoàng.

Đường Mộng Na đứng trân trân ở trước cửa phòng, cô không biết nên làm gì. Mẹ vừa làm gì vậy chứ? Lời mẹ nói là sao? Bố thương cô vậy, sao lại bảo là ảnh hưởng?

Cô cứ lầm bầm như vậy. Xe cứu thương nhanh chóng đến đưa họ đi, theo sau họ là quản gia Trần.

Mộng Na ở lại cùng người hầu. Họ chỉ dám đứng cạnh cô, thực hiện mệnh lệnh của bà chủ.

- Tờ giấy lúc nãy là gì? Sao mẹ lại làm vậy?

Đường Mộng Na khoác áo, rồi ngay lập tức lấy xe phóng đi, mặc cho sự ngăn cản của các cô hầu.

Tại bệnh viện, đèn phòng cấp cứu đỏ rực, quản gia Trần thở dài, lấy tờ giấy ra đọc. Ông trông có vẻ rất đồng cảm với hành động của bà chủ.

Bác sĩ đi ra, lắc đầu nói với quản gia:

- Phu nhân có lẽ đã có kế hoạch, cả hai đều uống thuốc chống đông máu và ăn đồ chứa nhiều kali.

- Vậy là sao? Họ sao rồi?

Quản gia gấp gáp.

Đường Mộng Na cũng gấp gáp chạy đến phòng cấp cứu.

- Đường tổng đã ngừng thở khi chúng tôi tiếp nhận còn Đường phu nhân đang hôn mê sâu, tình hình sẽ là người thực vật...

- Ông nói gì cơ? Bố mẹ tôi vừa bị thương tức thời mà ông không cứu được ư?

- Tiểu thư?!

- ÔNG ĐỨNG ĐÂY LÀM GÌ?? MAU CHỮA CHO BỐ MẸ TÔI ĐI!

Cô hét lớn, tâm lý của cô giờ đây chưa chấp nhận sự thật này. Dù sao, cô cũng chỉ mới 17 tuổi. Sao chịu được cú sốc này chứ!

- Tiểu thư à! Cô nên trưởng thành rồi...

Lời nói của quản gia Trần làm Mộng Na đứng hình, cô buông tay xuống, cúi đầu, hạ giọng hỏi:

- Không còn hi vọng ư?

- Tiểu thư Đường, cô nên chuẩn bị tinh thần, trước mắt chúng tôi sẽ cứu sống mẹ cô.

Quản gia Trần chào bác sĩ, rồi đến cạnh cô chủ nhỏ vỗ về, trông thấy ông thương cô như cháu mình vậy!

Đường gia và Trịnh gia đến xem con mình, hai bên bàng hoàng, vô cùng nghiêm khắc hỏi sự tình. Quản gia Trần nhanh chóng kể sự tình, rồi bày biện pháp dàn dựng một kịch bản hai người họ bị ám sát khiến bà ngoại của Đường Mộng Na quỳ thụp xuống khóc nức nở. Nhà Đường ái ngại, không dám nhìn vào Trịnh gia.

Hai bên gia đình quyết định bảo vệ Đường Mộng Na thật an toàn, để hai năm sau cô có thể tiếp quản Đường thị lẫn quản lý Trịnh gia.

Vụ việc vợ chồng họ Đường bị ám sát ngay lập tức thu hút cả Trung Quốc, ai ai cũng rất tò mò sự tình.

Nhà chính quyết định phóng lao thì phải đâm theo lao, cử một người thân cận thế tội cho Đường phu nhân và mở cuộc họp cổ đông.

Các cổ đông nghe "ám sát" thì sợ xanh mặt, ngay lập tức muốn rút khỏi hội đồng nhưng vẫn không dám. Đường Mộng Na theo sắp xếp đã diễn thuyết một bài văn dài, để lấy lòng cổ đông, thuân lợi là người điều hành tạm thời của công ty.

Khi các cổ đông đã mềm lòng, chờ đợi sự thể hiện của tổng tài tương lai thì theo đúng tình tiết phim Hàn, một chướng ngại vật mới sẽ ngáng đường nhân vật chính.

Không ai khác đó là con riêng của Đường tổng quá cố cùng nhân tình cũ của ông.

Bà ta vô cùng tự tin, dõng dạc nói lớn:

- Đường Mộng Na không có tư cách điều hành Đường thị!

Mộng Na cũng ngạc nhiên, nhìn người phụ nữ trung niên ngang tuổi mẹ mình đang làm càn.

- Chính mẹ cô ta đã đâm chết Đường tổng, bây giờ lại để cô ta cai quản Đường thị ư?

Các ông lớn bối rối.

- Không phải là bị ám sát ư?

- Chuyện gì vậy chứ?!

Càng lúc càng mất kiểm soát.

- Người xứng đáng ở đây là Đường Hiểu Âu, người anh trai cùng cha khác mẹ của Đường Mộng Na.

Nghe không khác là lời thú nhận mối quan hệ của bà ta và Đường tổng, tuy nhiên lúc này, toàn bộ cổ đông điều chú ý đến người con trai phía sau bà ta. Mặc quá khứ, số người lựa chọn Đường Hiểu Âu là chủ tịch tương lai càng nhiều.

Quản gia Trần xuất hiện, phía sau là dàn vệ sĩ. Ông điềm đạm đứng cạnh Mộng Na nói:

- Đường Hiểu Âu thực chất không được xác định là con của Đường tổng quá cố theo pháp luật, nếu cậu ta thừa kế vị trí chủ tịch, không phải rất nguy hiểm sao?

- Tôi thấy chúng ta nên chia hai người hai bộ phận quản lý, sau thời gian cố định mà quyết, được không các ngài?

Ông tiếp lời, vô cùng hợp ý các cổ đông nên đồng ý.

- Vậy cả hai sẽ nhận hai dự án sắp tới và hoàn thành nó nhé! Chúng ta về thôi!

Căn phòng rộng lớn còn lại vài người.

- Giế.t người xong lại đi giành chỗ, đúng là đê tiện.

- Tiểu tam không ngượng đúng là không còn tự trọng chút nào.

Mộng Na đanh đá đáp trả.

Đường Hiểu Âu từ đầu im lặng đến cuối, anh ta thực sự là một nhân vật đáng gờm đây.

- Được rồi! Tiểu thư, chúng ta cũng về thôi!

Đường gia nghe tin có hiện diện của cháu trai, lập tức lật mặt, muốn đổi người thừa kế. Nhưng họ cũng không dám làm càn, vì 25% cổ phiếu là của Trịnh gia.

Việc lộ tin Đường phu nhân giế.t Đường tổng bị lộ, quản gia Trần ngay lập tức điều tra gián điệp, một hầu gái sau đó đã bị huỷ dung cùng với sự tàn tật suốt dời.

Đường Mộng Na sau khi biết Đường Hiểu Âu, vô cùng thất thế. Cô thường mất tích hết ngày, sau đó đêm ngủ trong phòng, không ăn không uống, cũng chẳng thiết làm gì.

Halloo~ tui đã come back, và đương nhiên truyện sẽ rất flop đây!!!!

Nhưng mà!!!!!

Hôm nay là sinh nhật tui đó!!!!!!

Nếu ai đó đọc thì vô cùng cảm ơn bạn, vì đã vào đây tăng 1 lượt xem cho tui.

À quên, cộng thêm một follow nhá:3

Tui sẽ để link fb của mình ở dưới, ai add thì add để biết thông tin cụ thể của truyện nhá.

love all<3

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang