"Bên kia đường, ông lão ngủ gật trong căn nhà tranh. Ông nằm úp sấp, đứa bé ngồi bên cạnh nhìn ông lão"
"Ông lão mơ thấy sư tử."
Đỗ Nhược Ngu đóng sách lại, nhìn thời gian, cảm thấy đến lúc xuất phát rồi.
Cậu sửa sang lại quần áo, nghĩ một lát vẫn nên thắt cà vạt vào. Nhìn bản thân trong gương, vẻ mặt đoan chính nhưng vẫn có nét baby trong đó, nhưng mà đeo kính lên nhìn nhã nhặn hơn nhiều, có phần tri thức.
Đỗ Nhược Ngu hít sâu một hơi, bước ra căn phòng thuê đi đến công ty.
Nơi Đỗ Nhược Ngu làm việc là một xí nghiệp văn hóa giải trí nổi tiếng, tập đoàn Lễ Anh, phía dưới có một công ty sản xuất phim truyền hình và quản lý nghệ sĩ, mặt khác còn có một nền tảng đầu tư quỹ văn hóa độc lập, địa vị ở nội địa không tệ, còn có xu thế phát triển không ngừng.
Đỗ Nhược Ngu làm thư ký tại trụ sở chính của công ty.
Để tiện đi lại, câu thuê một căn phòng ở gần công ty nên một lúc nữa mới đến nơi. Mặc dù hôm nay cuối tuần nhưng vẫn còn không ít người ở lại tăng ca, lúc cậu bước qua đại sảnh mọi người đều chào hỏi cậu.
"Thư ký Đỗ."
Đỗ Nhược Ngu mỉm cười đáp lại.
Cậu bước vào thang máy, đi thẳng đến tầng cao nhất của công ty, sau đó bước ra thang máy, quẹt thẻ vào khu văn phòng rồi đến thẳng văn phòng tổng giám đốc, giống như mọi ngày.
Đỗ Nhược Ngu gõ cửa, người bên trong cho phép cậu vào.
Cậu đẩy cửa đi vào, nhìn người bên trong phòng làm việc, mỉm cười chào hỏi: "Tổng giám đốc Sư, chào buổi chiều."
Đỗ Nhược Ngu là thư ký của tổng giám đốc tập đoàn Lễ Anh, người ủ rũ ngồi sau bàn làm việc nhìn văn kiện chính là tổng giám đốc của cậu, Sư Diệc Quang.
Mặc dù mỗi ngày đều trực tiếp nhìn sếp của mình, Đỗ Nhược Ngu vẫn thở dài cảm thán. Nếu chỉ nhìn điều kiện bên ngoài, Sư Diệc Quang chính là tổng giám đốc bước ra từ trong truyện.
Vừa giàu có vừa đẹp trai, lại vô cùng chú trọng phẩm chất, từng hành động từng ánh mắt đều mê hoặc người khác,khiến tim đập nhanh ba nhịp.
Đỗ Nhược Ngu tuyệt đối không khoa trương, vốn dĩ cậu cho rằng thiết lập tổng giám đốc bá đạo chỉ có ở trong tưởng tượng của mọi người, cho đến khi cậu gặp được Sư Diệc Quang.
Mặc dù hầu hết mọi người đều không tin vào điều đó, nhưng sẽ luôn có những người trên thế giới này có những lợi thế riêng biệt.
Nhưng mà sinh vật như bá đạo tổng tài vẫn nên nhìn xa thì tốt hơn, đến khi tiếp xúc mới biết hoàn toàn không phải như vậy, đặc biệt là thư ký của tổng giám đốc, thật sự là.... một lời khó nói hết.
Đỗ Nhược Ngu vẫn mỉm cười từ khi bước vào cửa, Sư Diệc Quang mặc một bộ áo vest, mở hai cúc áo trên cùng của áo sơ mi. Anh thả lỏng hơn bình thường, nhưng cũng không cười nhiều, ánh mắt khẽ liếc qua Đỗ Nhược Ngu một cái, sau đó ra hiệu cho cậu ngồi xuống ghế sô pha, sau đó cũng tự mình đi qua.
Trong văn phòng còn có người thứ ba, là luật sư của Sư Diệc Quang, Đỗ Nhược Ngu thân là thư ký nên biết rõ, cậu mỉm cười với luật sư rồi ngồi lên ghế sofa.
Luật sư đi đến chỗ Đỗ Nhược Ngu, đưa cho cậu một sấp giấy tờ, cười nói: "Thư kí Đỗ, đây là thỏa thuận hôn nhân của hai người, bao gồm tài sản giữa cậu và Sư tổng, quan hệ xã hội và thỏa thuận bảo mật."
Đỗ Nhược Ngu lật xem, Sư Diệc Quang ngồi đối diện cậu, bắt chéo hai chân, đôi mắt sâu thẳm nhìn cậu xem bản thỏa thuận.
"Tài sản trên danh nghĩa của Sư tổng cần phải phân rõ với cậu, hy vọng cậu có thể hiểu." Luật sư giải thích.
Đỗ Nhược Ngu dưới ánh nhìn của Sư Diệc Quang như bị kim chích, cậu cười cười, đáp lại lời luật sư: "Đó là đương nhiên."
Nói giỡn à, giá trị tài sản ròng của Sư Diệc Quang đứng đầu trong lĩnh vực này, cụ thể bao nhiêu cậu không rõ, nhưng những dự án mấy ngàn vạn của công ty đều chỉ là những dự án nhỏ.
Trái lại bản thân cậu mỗi tháng đều phải trả góp tiền mua nhà, Sư Diệc Quang là người ngu mới đến giúp đỡ kẻ nghèo.
"Trong cuộc hôn nhân này, Sư tổng hi vọng cậu có thể bảo trì một khoảng cách nhất định, không được soi mói chuyện riêng tư của từng người."
Đỗ Nhược Ngu vừa xem vừa gật đầu nghe luật sư giải thích.
"Chuyện quan trọng nhất là, Sư tổng hy vọng cuộc hôn nhân này càng ít người biết càng tốt, nói cách khác là trừ người thân, hi vọng đừng tiết lộ với mọi người. Vì công việc của hai người, cho nên sẽ không công khai chuyện kết hôn trong công ty."
Đỗ Nhược Ngu nói: "Đương nhiên, tôi cũng không muốn từ chức, tôi nhất định sẽ giấu kỹ."
Luật sư nói chuyện hòa nhã dễ gần, liên tục giải thích: "Sư tổng hy vọng," "Sư tổng cảm thấy," thái độ rất nhẹ nhàng. Tuy nhiên ngôn từ trong văn bản rất nghiêm túc và lạnh lùng, yêu cầu Đỗ Nhược Ngu phải giữ bí mật cho thật kỹ, nếu không sẽ bị xem là vi phạm hợp đồng.
Đỗ Nhược Ngu nghĩ thầm, ai dám nói chứ, cậu là người sẽ bắt loa chiêu cáo thiên hạ chuyện "Tôi kết hôn với tổng giám đốc rồi" sao.
Thân là một thư ký, mặc dù Đỗ Nhược Ngu đã xem qua không ít hợp đồng, nhưng so ra vẫn không chuyên nghiệp bằng luật sư của Sư Diệc Quang. Cậu nhìn bản thỏa thuận mấy lần cũng không tìm được chỗ sai suất gì, ngẩng đầu lên nhìn luật sư: "Tôi chỉ có nghĩa vụ, không có quyền lợi gì sao?"
Sư Diệc Quang ra hiệu cho luật sư, luật sư đưa cho Sư Diệc Quang một phần văn kiện khác, nói: "Nếu cậu và Sư tổng có thể duy trì cuộc hôn nhân cho đến khi Sư tổng hoàn toàn thừa kế được tài sản, cậu sẽ nhận được một phần thưởng phong phú."
Đỗ Nhược Ngu tiếp tục mở ra xem.
Oa, xác thực rất phong phú, cuối cùng sẽ cho cậu bất động sản, cả đời cậu cũng không kiếm được nhiều như vậy, chỉ cần số tiền đó đến tay, cậu sẽ được tự do tài chính ngay lập tức.
Nhưng đây chính là thành quả được đánh đổi bằng cuộc hôn nhân trống rỗng.
Cậu là thư ký của tổng giám đốc, vì nhiều lý do khác nhau, sẽ kết hôn với tổng giám đốc của mình.
Kể từ khi hôn nhân đồng giới được hợp pháp hóa, sự phát triển của kỹ thuật tế bào và công nghệ phôi thai đã giải quyết được vấn đề con cái của các cặp đồng giới, tuy nhiên hiện nay giá thành đắt đỏ, mức độ phổ biến của công nghệ này không quá cao, nhưng chỉ những lý do này, hôn nhân nam - nam không phải là một vấn đề lớn.
Đương nhiên nếu Đỗ Nhược Ngu và Sư Diệc Quang không có tình cảm cá nhân, cuộc hôn nhân này cũng chỉ là hình thức, hơn nữa theo thỏa thuận, cuộc hôn nhân này còn phải ẩn hôn.
"Sau khi Sư tổng đạt được mục đích, hai người sẽ ly hôn trong hòa bình. Nếu người kết hôn trong tương lai của cậu nghi ngờ về chuyện này, Sư tổng sẽ ra mặt giải thích." Luật sư nói.
Việc này nằm ngoài dự đoán của Đỗ Nhược Ngu, Sư tổng nguyện ý nói tốt cho mình. Nhưng nhìn sơ cũng thấy Sư Diệc Quang có EQ thấp trong chuyện tình cảm, như vậy chẳng phải càng giải thích càng đen đi à?
Đỗ Nhược Ngu không muốn đáp lại lòng tốt của Sư Diệc Quang, mỉm cười nói: "Tôi là thư ký của tổng giám đốc, ngày thường có rất nhiều việc phải làm. Bây giờ cùng Sư tổng..." Cậu có chút ngượng ngùng nói ra, "Kết hôn, không chỉ là chuyện làm giấy đăng ký kết hôn, tôi còn phải diễn chung với ngài ấy, ở bên ngài ấy 24/24, cảm giác như mình đang đảm nhiệm thêm một công việc khác."
Cậu vẫn duy trì nụ cười trên môi, nhìn sếp kiêm chồng tương lai của mình rồi nói: "Không phải nên tính thêm lượng công việc và tiền lương sao?"
Sư Diệc Quang nhìn cậu một cái, rốt cuộc cũng lên tiếng nói chuyện: "Cậu tính giá thế nào?"
Đỗ Nhược Ngu đã quen với việc thả băng của ông sếp nhà mình, dù có bị nhìn chằm chằm vẫn cố hết sức để được tăng lương.
Cậu nói: "Ngài là ông chủ, ngài có tiếng nói."
Sư Diệc Quang nhìn Đỗ Như Ngu, Đỗ Nhược Ngu bị nhìn đến tê dại nhưng vẫn không cúi đầu nao núng.
Sư Diệc Quang vô cảm quay đầu nói với luật sư: "Thêm một điều khoản bổ sung, mười hai giờ mỗi ngày sẽ cho cậu ta thêm một phần tiền lương, tự tôi bỏ tiền túi."
Đỗ Nhược Ngu cười híp mắt: "Cảm ơn Sư tổng, vì cuộc hôn nhân này mà tôi phải làm cả ngày, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến công việc ban ngày, có phải nên tăng lương cho tôi không?"
Sư Diệc Quang dời tầm mắt về phía cậu, lạnh lùng nói: "Đừng được voi đòi tiên."
"..." Đỗ Nhược Ngu sờ chóp mũi, không dám nhiều lời.
Vừa tốt nghiệp Đỗ Nhược Ngu đã đi theo Sư Diệc Quang, khi đó cậu còn nhỏ, chưa có kinh nghiệm nhiều, thường xuyên làm cho Sư Diệc Quang tức giận, nhiều lần Sư Diệc Quang nghiêm mặt dạy dỗ cậu. Sau này Đỗ Nhược Ngy có thêm kinh nghiệm, ít khi phạm sai lầm, Sư Diệc Quang cũng hiếm khi phê bình cậu, nhưng tính tình hung ác của Sư tổng vẫn không thay đổi.
Mặt luật sư bất biến nhìn động tác của hai người, mỉm cười nói chuyện với Đỗ Nhược Ngu.
Đỗ Nhược Ngu nâng kính trên sóng mũi nói: "Nếu Sư tổng không đồng ý, tôi cũng không còn gì để nói nữa." Cậu lấy một cây bút từ trong túi áo khoác ra, ký tên mình lên giấy tờ.
Kết quả, luật sư lập tức lấy con dấu mực ra, nói: "Xin hãy đóng dấu tay cậu vào nơi đã ký."
"...." Đỗ Nhược Ngu trầm mặc làm theo.
"Tôi không phải là người chuyên làm hợp đồng, nhưng nếu tôi đã đáp ứng thì chắc chắn sẽ thực hiện nhiệm vụ của mình." Cậu nhìn Sư Diệc Quang, nói: "Vậy xin Sư tổng chỉ bảo nhiều hơn."
Vẻ mặt của Sư Diệc Quang dịu đi đôi chút, suy nghĩ một lát rồi nói: "Sau này làm phiền rồi."
Đỗ Nhược Ngu và luật sư như nhìn thấy quỷ, có thể nghe lời cảm ơn của Sư Diệc Quang, chắc thiên hạ phải hứng chịu cơn mưa đỏ rồi.
Luật sư cúi đầu, khóe miệng hơi nhếch lên nhưng vẫn im lặng, Sư Diệc Quang lập tức lạnh mặt nói: "Cười cái gì?"
Đỗ Nhược Ngu không dám cười, mặc dù đã ký yên lên giấy "Kết hôn" với Sư Diệc Quang, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy có chút không chân thực.
Sư Diệc Quang tiếp tục nói với Đỗ Nhược Ngu: "Tôi sẽ sắp xếp những chuyện tiếp theo, cậu chỉ cần phối hợp với tôi."
Đỗ Nhược Ngu nghĩ, nhưng chuyện này cậu vẫn đang làm đó thôi.
Phối hợp với tổng giám đốc.
Đỗ Nhược Ngu gật đầu, nói: "Được, Sư tổng."
Hôm nay là ngày nghỉ của Đỗ Nhược Ngu, ngày nghỉ còn đặc biệt đến công tý ký giấy kết hôn, nghe có vẻ rất thảm. Nếu như mọi việc đã xong xui, vẫn là sớm đi về.
Đỗ Nhược Ngu chuẩn bị rời đi, Sư Diệc Quang gọi cậu lại: "Cậu đã chuẩn bị xong tài liệu cuộc họp tuần sau chưa?"
Đỗ Nhược Ngu: "Chuẩn bị xong rồi, Sư tổng, bản mẫu đã đưa giám đốc đọc, tất cả đều đã in ra xong xuôi, cuộc họp đầu tuần sau có thể phát xuống."
Sư Diệc Quang: "Dữ liệu báo cáo của các bộ phận đã được sắp xếp chưa?"
Đỗ Nhược Ngu: "Đã được sắp xếp xong, thứ hai tôi sẽ sớm báo cáo với sếp, sếp có thể sử dụng trực tiếp trong cuộc họp."
Sư Diệc Quang gật đầu.
Luật sư đứng một bên.
Vừa mới nói chuyện kết hôn xong, mắc mọe gì lại chuyển đến chuyện công việc.
Chờ sau khi Sư Diệc Quang hỏi xong, anh mới để Đỗ Nhược Ngu rời khỏi.
Sau khi Đỗ Nhược Ngu rời đi, luật sư không nhịn được hỏi Sư Diệc Quang: "Cậu kết hôn với thư ký Đỗ thật à?"
Sư Diệc Quang rũ mặt sửa lại tay áo của mình, nói: "Không thì sao? Kết hôn với cậu ư?"
Luật sư cười: "Tôi là Linh dương, theo chủ nghĩa ăn chay, cậu chắc không?"
Sư Diệc Quang ngước nhìn anh ta, ánh mắt lộ ra vẻ chán ghét, nói: "Bối cảnh của Đỗ Nhược Ngu khá đơn thuần, thành viên trong gia đình cũng ít, theo tôi đã ba năm, tôi khá hiểu rõ về thái độ làm người và độ tin cậy của cậu ta."
Luật sư tiếp tục cười: "Không ngờ thư ký Đỗ lại chấp nhận cậu, quá là thần kỳ. Nhưng mà cậu cũng phải cẩn thận, nếu để lộ nguyên hình trước mặt cậu ấy, meo meo lên một cái, đến lúc đó dọa người ta không tốt đâu.
Sư Diệc Quang nói: "Có tin tôi có một trăm phương pháp khiến cậu phải kêu la thất thanh không."
Luật sư nhún vai, anh ta không phải Đỗ Nhược Ngu, không sợ tổng giám đốc: "Được rồi, hổ kêu meo meo."
Sư Diệc Quang hừ lạnh: "Tôi sẽ không để cậu ta phát hiện ra, cũng chỉ là cuộc kết hôn giả mà thôi, tôi sẽ giữ khoảng cách." Anh nhìn về cửa văn phòng, hướng Đỗ Nhược Ngu rời đi, nói: "Nếu chuyện bại lộ, tôi sẽ tiêm thuốcc rồi thôi miên cậu ta quên đi chuyện đó. Đó là lý do tôi tìm người bình thường, rất tiện lợi."
"Hơn nữa tôi là nam, cậu ta cũng là nam, cả hai đều thẳng, rất dễ giữ khoảng cách."
Luật sư: "..."
Sư tổng điên cuồng giơ flag trên người mình, nhưng luật sư sẽ không ngốc đến mức nói ra điều đó, dù sao thì anh ta cũng chỉ là một động vật ăn cỏ yếu ớt... à không, một người ăn chay.
Luật sư nhún vai, nói: "Được rồi, dù sao thì chúc mừng cậu đã kết hôn."
Sư Diệc Quang không nói lời nào.
02/10/22
Đặt tạm một chương vậy, hehe.