Mục lục
Chiếm Cái Đỉnh Núi Làm Đại Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

    "Tỷ, đừng nghĩ, cháo chín rồi! Thử ngay đi!"

    Bạch Tiểu Nhã sợ gạo này bị người t đụng tay chân.

    Vốn nàng không muốn nếm thử, nhưng sao hương vị thực sự là quá thơm, bản tính ăn hàng của Bạch Tiểu Nhã bùng phát trong lòng nên cuối cùng nàng cũng múc một thìa và nếm thử.

    Cháo mịn như lụa lướt qua môi Bạch Tiểu Nhã, trượt khỏi kẽ răng trắng không tì vết, cuối cùng quấn quanh lưỡi đinh hương của nàng, nàng không tự chủ được nhắm mắt lại, lỗ chân lông khắp người đều giãn ra, suýt nữa thì quên cả hô hấp.

    Cháo này ... Vô địch!

    Bạch Tiểu Nhã không nhịn được bắt đầu húp cháo, mãi cho đến khi bát thấy đáy mới mở mắt ra, vừa mở mắt liền thấy Bạch Tiểu Long đang nhìn nàng cười nửa miệng, vẻ mặt của hắn hèn mọn vô cùng: "Thế nào, tỷ tỷ, lần này ta không có làm ngươi thất vọng đúng không?"

    Bạch Tiểu Long rất quen thuộc với người tỷ tỷ này của mình, tính tình của nàng luôn lãnh đạm như nước, để nàng trong khoảng thời gian ngắn như vậy sinh ra tâm tình chuyển biến mãnh liệt thật đúng là khó như lên trời. Mà nồi cháo này, lại làm được!

    Mà tỷ của hắn bình thường cũng không ăn nhiều, lần này vô ý ăn hết một bát cháo, tựa hồ còn chưa hài lòng.

    "Cháo này không đơn giản! Thiếu niên bán cháo càng không đơn giản! Lần này ngươi làm đúng rồi." Bạch Tiểu Nhã vẻ mặt trầm ngâm, nàng đưa ra đánh giá rất cao, gạo này năm viên linh thạch trung phẩm một cân, chỉ thấp không cao.

    "Ha ha, đúng rồi! Ta khả năng chịu thiệt thòi sao?" Bạch Tiểu Long cuối cùng cũng được tỷ tỷ khen, mặt tươi như hoa, "Ngày mai người kia lại tiếp tục đến chợ mở gian hàng, ta liền đi nơi đó đem gạo của hắn bao xuống hết. "

    “Ngày mai người đó còn đến mở quầy hàng?” Bạch Tiểu Nhã chớp mắt hỏi.

    "Đúng vậy, hơn nữa giá đã là mười viên linh thạch trung phẩm một cân."

    "Mười viên trung phẩm Linh Thạch? Không cao!" Bạch Tiểu Nhã nói, "Ngày mai ta cùng ngươi đi!"

    ...

    Tô Vũ không biết Bạch Tiểu Long đã quảng bá cho mình, đến trưa hắn đã về Đại Vương Sơn rồi.

    “tiểu tử về rồi à?” Triệu lão đang dạy Mộ Tiểu Tiểu trong một khoảng đất trống bên sườn núi Đại Vương Sơn, thấy Tô Vũ tay không trở về cũng không có gì ngạc nhiên, gạo ngon như thế, nếu bán không hết mới là lạ.

    “Tô đại ca.” Trán Mộ Tiểu Tiểu lấm tấm những hạt mồ hôi mịn, thấy Tô Vũ trở về thì mừng rỡ nói.

    “Tiểu Tiểu, nước này cho ngươi, đi theo Triệu lão học tập thật tốt.” Tô Vũ nói, đưa một bình Linh Tuyền cho Mộ Tiểu Tiểu, Linh Tuyền này có thể giải trừ mệt nhọc, khiến người tràn đầy tinh lực, bổ sung tinh khí thần cho Mộ Tiểu Tiểu.

    "Cám ơn Tô đại ca."

    “Tiểu tử, ngươi nếu không có việc gì, có thể tới nghe một chút.” Thấy Tô Vũ chuẩn bị rời đi, Triệu lão nói: “Ta cảm thấy ngươi võ công thường thường, chỉ sợ ngươi hiểu biết với võ đạo chi lộ không nhiều lắm, ta nói hôm nay chính võ đạo thường thức của Ngũ Châu đại lục.”

    Tô Vũ dừng một chút, hiểu biết của hắn đối với thế giới này hiện tại còn rất ít, thậm chí hắn còn chưa từng tiếp xúc với võ đạo, ngay cả võ đạo cũng không hiểu, làm sao có thể để Đại Vương Sơn xưng bá.

    Nghĩ đến đây, hắn không khách khí, ngoan ngoãn đi đến một bên dự thính....

"Ngũ Châu đại lục được chia thành năm châu, đông nam, tây bắc và trung châu. Mỗi châu bao gồm vô số quận thành tạo thành. Nhiều thành phố hợp lại thành một đế quốc, còn cái gọi là quận chính là các thành trì độc lập với đế quốc. Xem như tương đối đặc thù, chúng ta đang ở chính là Đông Châu quận ở Đông Châu.” Triệu lão đầu tiên bắt đầu nói về sự phân bố của đại lục.

    "Ngũ Châu cộng lại chỉ có thể coi là một phần rất nhỏ của toàn bộ đại lục, ngoài Ngũ Châu là vô số núi non thảo nguyên trùng điệp, diện tích so với Ngũ Châu rộng gấp mấy lần, đại đa số núi đều có thượng cổ hung thú trú ngụ, chúng cực kỳ nguy hiểm. Cho đến nay chưa từng có ai có thể đi qua hết những ngọn núi này, chúng được được gọi chung là Thập Vạn Đại Sơn."

    Tô Vũ nhíu mày, đây là lần đầu tiên hắn biết đến sự tồn tại của Thập Vạn Đại Sơn, cho nên kết cấu của Ngũ Châu đại lục này rất giống với kiếp trước của hắn, chỉ khác là phần lớn kiếp trước của hắn đều bị đại hải vây quanh, nhưng ở đây được bao quanh bởi Thập Vạn Đại Sơn, trong đại dương có rất nhiều sinh vật biển, trong Thập Vạn Đại Sơn cũng có rất nhiều thượng cổ hung thú.

    “Ngay cả Võ Thánh cường giả cũng không thể đi qua Thập Vạn Đại Sơn sao?” Tô Vũ không khỏi hỏi.

    Triệu lão lắc đầu cười khổ, khẽ thở dài: “Trong Thập Vạn Đại Sơn, thượng cổ hung thú được thiên địa chiếu cố, không ít hung thú sinh ra đã có năng lực hủy thiên diệt địa, xuất phát điểm của chúng cao hơn nhiều so với con người, ngay cả những võ giả chúng ta, rất nhiều môn võ học được tạo ra là tham chiếu vào các thượng cổ hung thú này.

    Tô Vũ hít sâu một hơi, nói như vậy, những thượng cổ hung thú kia quả nhiên sâu không lường được, khó trách nhân loại khó địch.

    "Thập Vạn Đại Sơn cực kỳ nguy hiểm, nhưng cơ duyên cũng nhiều, trong đó có vô số thiên tài cùng bảo vật, nếu như có thể tình cờ tìm được, nhất định sẽ một bước lên trời, cho nên, rất nhiều người vẫn sẽ tới Thập Vạn Đại Sơn để lịch luyện và tìm kiếm cơ duyên, thử vận ​​may ở Đại Sơn.”

    Tô Vũ sắc mặt càng ngày càng kém, hắn nghĩ đến nhiệm vụ của mình, thu thập linh thảo cùng ma thú ở đại lục này, chẳng phải hắn nhất định phải đến nơi nguy hiểm như Thập Vạn Đại Sơn sao?

    “Sư phụ, ngài từng tới Thập Vạn Đại Sơn chưa?” Mộ Tiểu Tiểu tò mò hỏi.

    Triệu lão trên mặt hiện lên một tia tự hào, “Ta đương nhiên đã từng đi qua, ta từng cùng mấy người bằng hũu tới nội địa Thập Vạn Đại Sơn hái thánh quả Lục giai thượng phẩm Chu Linh quả."

    Linh thảo chia làm năm giai, mỗi giai lại chia thượng phẩm, trung phẩm, hạ phẩm, nếu như đạt tới lục phẩm, liền có thể coi là thánh quả, cực kỳ hiếm thấy.

    Nhìn ánh mắt hâm mộ của Mộ Tiểu Tiểu, Triệu lão bản đắc ý vô cùng, nụ cười càng tươi hơn.

    Nhưng Tô Vũ vẫn nhìn thấy từ sâu trong đáy mắt Triệu lão một tia sợ hãi cùng kiêng kị, rốt cuộc bọn họ đã trải qua cái gì ở nơi đó?

    Triệu lão là Võ Thánh cường giả, bằng hữu có thể yếu sao, đã như vậy còn bị Thập Vạn Đại Sơn làm cho kiêng kị như vậy, vậy hắn dựa vào cái gì đi vào, hệ thống này cũng quá hố cha, ít nhất cũng cho ta đến cái thần công bí tịch gì a chỉ là thả mình đi làm ruộng, đi Thập Vạn Đại Sơn chẳng phải là chết sao?

    "Ngũ Châu đại lục đầy rẫy các thế lực cùng tông phái, về sau ngươi có thể tự mình đi xem, ta không nói nữa, tiếp theo ta sẽ nói cho ngươi biết về cấp bậc võ giả."

    Tô Vũ sắc mặt trở nên nghiêm túc, võ giả là nền tảng của thế giới này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK