• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Anh ta nhìn chằm chằm vào mặt đất nơi tôi xả nước trong hai phút, Tôn lão nhị gật đầu: "Chính chỗ này, bên dưới đá nhỏ, làm thôi!"
Đôi tay của anh ấy khỏe đến mức, một xẻng có thể đi xuống sâu tận mười phân.

Xẻng Lạc Dương không ngừng đưa đất ra ngoài.

Sau khi xẻng xuống hơn phân nửa, tôi thấy màu đất đưa ra đã thay đổi, trở nên hơi đen.

Tôi hỏi: “Nhị ca anh mau nhìn kìa, bùn đã chuyển sang đen, có phải chạm đến đất rồi không?"
"Còn sớm, loại đất đen này không phải là thứ chúng ta muốn, đây là lớp phân do rễ cây mục, không tác dụng"
Cái lỗ nhỏ ngày càng sâu hơn.

"Mẹ kiếp, gớm thật, cán không đủ rồi, lão tam! Nối thêm đi!"
Cứ thế, xẻng Lạc Dương tiếp tục đi sâu xuống.


Một giờ sau, xẻng xúc ra một lớp đất trắng, bên dưới đất trắng còn dính chút đất xanh.

Tôn lão nhị ngửi đất, đột nhiên trở nên kích động.

"Đệch! Vương thủ lĩnh! Thằng nhóc này đúng là phúc tinh! Hai năm nay chưa từng gặp cái hố lớn thế này!"
"Một xẻng đào tới đất nện, bùn thạch cao trắng nối liền với bùn thạch cao xanh!"
"Hoặc là quý tộc Tây Chu! Hoặc là vua nước chư hầu nhỏ!"
"Chúng ta sắp phát tài rồi!"
"Suỵt! Nhị ca nhỏ tiếng một chút, Tôn lão tam cau mày nhắc nhở.

Tôn lão nhị lại tỏ vẻ không quan tâm, xua tay: "Chủ yếu do mấy năm chưa từng thấy xanh nối liền trắng, hy vọng là nồi mới
Nồi mới có nghĩa là ngôi mộ chưa từng bị đánh cắp trước đây, còn mới, như vậy làm một lần mới có thể phát tài lớn.

Thủ lĩnh lúc này mới nhẹ nhàng nói: “Tất cả đều là thử vận may, cho dù là nồi thừa, nếu trong đó còn hai miếng thịt, chuyến này của chúng ta cũng không tính là uổng phí.

"Đây là hố Tây Chu, lỡ như bên trong có Tứ Dương Phương Tôn hoặc Thanh Đồng Huyết Phương Lôi* thì sao?"
"Haha, thủ lĩnh vẫn là anh dám nghĩ, nếu thật sự xuất hiện thứ đó, chúng ta cũng không dám bán đâu, sẽ bị điều tra đến chết đấy" Tôn lão nhị nói xong câu này lại ấn vào bộ đàm nói: "Lão đại, thủ lĩnh nói trong mộ này có Tứ Dương Phương Tôn, anh có cách ra tay không?"
Đèn đỏ trên bộ đàm sáng lên, một loạt sóng vô tuyến ập đến.

"Phương Tôn cái rằm! Anh còn chưa muốn bị súng bắn chết, nhanh đi làm việc đi!"
Anh em nhà họ Tôn nổi tiếng trong đường dây, dựa vào bản lĩnh thực sự trong tay, thông qua kết cấu lớp đất của xẻng này, trong đầu họ có lẽ có thể hình dung ra tình trạng của hố lớn bên dưới.

Bởi vì niên đại đã quá xa, trong mộ loại này thông thường đều có hiện tượng sụt lún, nếu nhắm mắt đào mộ chính theo một đường thẳng thì về cơ bản là chuyện không thể, làm không xong sẽ càng đào càng lệch, cuối cùng phải từ bỏ đồ vật bồi táng.


.

Vì vậy, cách an toàn nhất là đào dọc theo đỉnh của mộ đạo, sau đó chọn đi vào nhĩ thất hay chủ thất.

Lão nhị lão tam cùng nhau ra trận, dùng xẻng lốc đào xới.

Lúc này đến lượt tôi phải ra sân làm việc.

Công việc của tôi là rải đất, nhưng không phải đất nào cũng rải, nếu không đạo động sâu mười mấy mét, nhiều đất như vậy tôi nào có thể mang hết.

Đất cùng màu với đất xung quanh về cơ bản là tản ra tại chỗ, trên cơ bản cũng không nhìn thấy.

Tôi phụ trách rải phần đất được đào lên từ lớp đất nện, tức là đất trắng và đất xanh.

Bởi vì bùn thạch cao xanh và bùn thạch cao trắng trộn lẫn với đất, màu sắc khác biệt quá rõ ràng, nên tôi cần rải phần đất này ra xung quanh, không được để lại dấu vết.


Trên núi này khắp nơi đều có người làm ruộng, đất xanh đất trắng do xẻng lốc đưa lên không dám vứt bừa, chỉ có thể đẩy sang một bên, đợi trời sáng lại xử trí.

_____________________________
Chuyên mục giải thích
*Tứ Dương Phương Tôn là chén uống rượu được làm bằng đồng cuối đời nhà Thương.

Xung quanh thân chén có hình 4 con dê, là biểu tượng của sự giàu có và địa vị cao sang trong xã hội Trung Quốc.

*Thanh Đồng Huyết Phương Lôi là một chiếc bình bằng đồng của cuối triều đại nhà Thương.


***Được dịch và biên bởi iinatrans

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK