Phim đã bắt đầu chiếu, có muốn rời đi cũng không thể.
Lúc tới đây, Giang Nha đã mua coca và bỏng ngô. Bạc Kỳ không ăn mấy thứ này nên không mua.
Bộ phim bắt đầu với một cảnh quay tình cảm cuồng nhiệt. Nam nữ chính làm tình trên đường đi du lịch tự túc, bọn họ dừng xe ở bên đường, khiến chiếc xe rung chuyển.
Chiếc xe hơi lắc lư, tiếng thở dốc nóng bỏng của đôi nam nữ chính khiến người nghe không khỏi đỏ mặt.
Giang Nha không ngờ bộ phim vừa mới bắt đầu đã mãnh liệt như thế này.
Cô có chút xấu hổ mà động đậy chân một chút. Cô vặn nắp chai coca ra, uống một ngụm để áp chế sự kinh hãi.
Giang Nha lén lút nhìn Bạc Kỳ bên cạnh. Đứa nhỏ này trông thật bình tĩnh, nhìn nam nữ chính hôn hít điên cuồng ở trong xe giống như đang xem thế giới động vật vậy.
Giang Nha nhớ tới chuyện mà Bạc Du Du đã nói với cô lúc ăn cơm ngày hôm đó.
Khi cô nhét bỏng ngô vào miệng, mắt cô bất giác di chuyển xuống giữa hai chân Bạc Kỳ.
Đứa nhỏ này dù có nhìn thế nào cũng không thấy giống như là có lý do khó nói. Chẳng lẽ đúng như Bạc Du Du nói, cậu thích đàn ông sao?
Nếu Bạc Kỳ thích đàn ông, cậu chắc chắn ở trên, đúng không? “Chị Nha Nha, chị đang nhìn gì vậy?”
Bạc Kỳ đang tập trung xem phim đột nhiên quay đầu sang nhìn cô, hai người gần nhau đến mức chóp mũi suýt chút nữa thì chạm vào nhau.
“… Hả, hả?”
Giang Nha giật mình, cô nuốt nước miếng rồi vội tránh sang một bên: “Hình như vừa rồi chị thấy một con muỗi bay qua.”
“Ở rạp chiếu phim cũng có muỗi sao?”
Bạc Kỳ nghiêng đầu nhìn cô: “Chị Nha Nha, chị muốn nhìn cái gì thì cứ nói với em, không cần phải lén lút như vậy đâu.”
“Chị không…”
Giang Nha không dám lớn tiếng, vẻ mặt thống khổ. Khi cô vừa định mở miệng liền nghe thấy một âm thanh không phù hợp với trẻ nhỏ.
Cô bất tri bất giác mà ngẩng đầu nhìn.
Trong phim, cặp nam nữ chính đang tán tỉnh nhau trong cái lều lộ thiên, những lời tình tứ kia khiến người khác nghe xong không khỏi khô khốc miệng lưỡi.
Một vài cặp đôi xung quanh không còn để tâm đến bộ phim nữa, bọn họ đều đang hôn nhau.
Những tiếng “chậc chậc” chui vào trong tai cô, trong lòng Giang Nha không khỏi kêu lên mấy tiếng “đậu mé”, sau đó kéo Bạc Kỳ ra bên ngoài.
Xem phim cái rắm!
Tối nay chắc chắn cô bị động kinh rồi mới dẫn Bạc Kỳ đi xem bộ phim này. Thật đáng sợ!
Ra khỏi rạp chiếu phim, gió nóng bên ngoài không thể làm tản đi cái nóng trên mặt Giang Nha. Cô mua một cốc trà sữa ở ven đường, uống hơn nửa cốc.
“Chị Nha Nha, chị đang xấu hổ sao?”
Bạc Kỳ nhìn quanh một vòng, hai tay đút trong túi quần: “Chỉ là xem phim thôi mà, mọi người đều trưởng thành, chị cũng quá nhạy cảm rồi đó.”
“Nhưng em chỉ là một đứa trẻ.”
Giang Nha cũng cảm thấy mình đã phản ứng thái quá, nhưng cô không muốn thừa nhận, vì vậy cô dứt khoát đẩy mọi lỗi lầm cho Bạc Kỳ.
“Chị đã bao giờ nhìn thấy một đứa trẻ 23 tuổi chưa?”
Bạc Kỳ đột nhiên nghiêm túc nhìn cô: “Từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, em đều đã trưởng thành rồi. Nếu chị không tin thì chị nhìn xem.”
“…” Là như nào?
Giang Nha đang sửng sốt thì bị cậu đột nhiên nắm lấy cái tay còn lại, sau đó đặt nó ở trên bụng cậu qua lớp quần áo.
Lòng bàn tay hơi nóng lên, Giang Nha có thể cảm nhận rõ ràng từng đường cơ bụng rắn chắn dưới lớp quần áo của cậu.
“Trẻ nhỏ sẽ có cơ bụng sao?”
“…” Nửa cốc trà sữa còn lại trong tay Giang Nha rơi xuống đất, đập vào mu bàn chân của cô, khiến cô bừng tỉnh.
“Khụ.”
Giang Nha vùng vẫy. Cũng may Bạc Kỳ không dùng nhiều lực, cô giãy giụa một hồi liền thu tay mình về.
“Được rồi, được rồi, em không phải một đứa trẻ, em là đàn ông.”
Bàn tay vừa bị cậu nắm lấy của Giang Nha nóng rực, nhịp tim cũng tăng lên vài lần.
Con đường này có ít người qua lại, ánh đèn đường mờ mịt, bóng dáng hai người được ánh đèn đường kéo dài trên mặt đất.