• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

-Này, cậu làm gì mà ngẩn người ra vậy?_một giọng nam vang lên làm nhỏ bừng tỉnh thoát khỏi mớ hỗn độn ấy. Nhìn vào nơi vừa phát ra tiếng nói, thì ra là cậu bạn đã giúp đỡ tụi nó, mãi suy nghĩ nên nhỏ đã vô tình quên đi cậu bạn tốt bụng này-À, không có gì, chỉ là có một số việc khiến mình suy nghĩ thôi_nhỏ trả lời, cười nhẹ như xin lỗi

-Mãi lo cho cậu ấy, mình chưa biết tên bạn thì phải_nhỏ

-Ưm, mình tên ĐINH HOÀNG KHẢI_cậu nói, nhấn mạnh ba chữ cuối như muốn xe người đối diện có sự thay đổi gì không như vô dụng

- Sao mình nghe như là cậu nhấn mạnh đó nhỉ? nhỏ ngây ngây ngô nói

-Đâu có, chắc cậu nghe lầm thôi_cậu nói, cười xòa làm lộ ra hai má lúm đồng tiền baby, nhỏ khựng lại trước hình ảnh này, hình ảnh qua quen thuộc khiến nhỏ ngỡ rằng đã thấy nhiều lần ở đâu đó. Hình ảnh một cậu bé với hai má lúm luôn cười với nhỏ

-A, mình tên Phan Lục Nhi_nhỏ như thấy mình vô ý nên bừng tỉnh đáp lại cậu

-Thôi, mình có công việc bận phải đi rồi, khi nào cô bạn ấy tỉnh thì cho mình xin hỏi thăm nha_cậu nói xong bước ra ngoài, đóng nhẹ phòng y tế. Khi đã khuất xa, cậu mới rút điện thoại gọi cho một người nào đó

-A lô, tao đã tiếp cận được con nhỏ ấy rồi, cũng bình thường thôi, nhưng dù sao thì mày cũng nên chấp nhận thua đi_cúp nhẹ chiếc điện thoại, nhếch nhẹ môi cười, bước đi. Quay trở lại với nam chính nào

-Nghĩ gì?_nó tỉnh dậy, mệt mỏi rút chiếc kim truyền nước sắp cạn.

Ui, làm giật cả mình, mày tỉnh lúc nào vậy, biết tao lo lắm không_nhỏ vuốt ngực hỏi, cũng không quên hỏi han nó

-Tỉnh từ lúc mày đang ngơ ngẩn vì nụ cười của ai kia_nó nói làm nhỏ đỏ mặt

-Ai..ai..ai nhìn cậu ta chứ_nhỏ lắp bắp nói, xấu hổ, đỏ mặt đến tận mang tai. Nó thấy nhỏ như vậy cũng không có ý định chọc ghẹo tiếp, chỉnh sửa lại bản thân, định chỉnh lại kính thì không tg

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK