-'' Tô Dương em vào đi .''
Tô Dương đặt Tiểu Mẫn xuống để bé tự do chơi đùa ở ngoài sân vườn . Rồi đi vào phòng khám đặc biệt cạnh thư phòng của Đại Bạch .
-'' Được rồi , để tôi kiểm tra chân của anh một chút ''
Vừa định đưa tay ra thì cổ tay của Tô Dương đã bị nắm lại , cả thân nằm trọn trong lồng ngực của alpha .
-'' Nói chuyện trước đã. ''
Tô Dương cố thoát ra . Nhưng không thành nên đành bất lực để anh ôm .
-'' Tôi với anh còn chuyện để nói sao , Bạch công tử . ''
-'' Nói cho tôi biết tại sao em lại bỏ đi . ''
Trên nét mặt yêu kiều của Tô Dương hiện lên một nét cười khẩy để che dấu đi sự tổn thương sâu trong lòng , hai khóe mắt y ửng đỏ .
-'' Anh hỏi tôi tại sao bỏ đi ư ? Không phải tất cả tại anh à ? Chính anh nói rằng ghê tởm tôi , chính anh nói tôi đừng xuất hiện trong cuộc sống của anh . Anh cũng nhận ra Tiểu Mẫn rất giống anh phải không ? Ba năm trước là anh khiến tôi mang thai , một omega 18 tuổi mà lại bị đánh dấu , rồi lại bị chính alpha của mình đâm một nhát thật đau . Sau khi tôi đọc được tin nhắn của anh , tôi đã đem theo Mẫn Mẫn trong bụng mà xuất ngoại . Anh biết ba năm qua tôi sống như thế nào không ? Tôi sống mà như đã chết . Trầm cảm , tự tử , cắt đi thứ quý giá nhất của omega . Nhưng tại sao , tại sao tôi lại không hề hận anh . Tôi chỉ trách bản thân quá ngu xuẩn , mê muội mà đã tự thiêu thân . Bây giờ anh còn muốn trêu đùa tôi đến bao giờ mới vừa lòng hả .''
Tô Dương cố gắng không để dù chỉ một giọt nước mắt rơi . Đẩy Đại Bạch ra , ra tới cửa phòng thì nói vọng lại :
-'' Tiểu Mẫn với anh coi như chẳng có quan hệ máu mủ gì cả . Vì chính anh cũng có lẽ cũng chẳng cần , phiền anh tìm một vị bác sĩ khác đủ trong sạch hơn tôi . ''
Lời đã nói ra rồi , sao lòng cứ nặng trịch thế này .
Phòng tổng giám đốc tập đoàn D&T
Đào Trạch khi mang thai đặc biệt dính người . Hôm nay cậu lại đòi theo hắn tới công ty . Ngồi trong lòng alpha của mình . Đào Trạch nhỏ tiếng hỏi .
- '' Anh có thể kể cho em quá khứ của trợ lý Bạch được không ? ''
-'' Tại sao em lại muốn hỏi chuyện đó . ''
-'' Em tò mò tại sao một alpha như thế lại có thể phế hai chân .''
-'' Hắn trước kia là quý tử độc nhất của Đại gia . Năm 18 tuổi hắn yêu say đắm một omega nhỏ . Lúc đó , hắn đã có hôn ước . Hắn vì người hắn yêu , chống đối cả dòng tộc . Cuối cùng chấp nhận bỏ hết thân phận công tử để đuổi theo tình yêu . Nhưng người hắn yêu đã bỏ đi biệt tích không để lại một dấu vết . Trong chính lần chạy chốn khỏi gia đình , hắn bị xe tải đâm phải . Cũng chính lần đó trong bệnh viện anh gặp được rồi thu nạp hắn . ''
Đào Trạch lặng im không nói gì , trong lòng trầm xuống một chút .
.
.
.
.
.
.
.
Chào lại là tui đây . Mấy bữa nay tui cảm thấy mình siêng năng :> kkkkkkkkk
Ủng hộ truyện tui nha mấy ce