• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đào Trạch giận dỗi không thèm nói với Ưng Dụê một câu nào nữa . Một đường đi thẳng xuống đại sảnh . Thấy Ưng Dụê đuổi theo . Cậu nghĩ : [ Anh dám gian díu với omega khác à , xem tôi trị anh thế nào.]




- " Đào Trạch em chậm chút , cẩn thận ngã . ''




Đào Trạch trước mặt nhân viên công ty kéo cà vạt Ưng Dụê hôn lên môi hắn , sau đó nguyên một bàn tay in lên mặt Ưng tổng . Không nói gì nữa , Đào Trạch bước ra khỏi công ty cùng những ánh mắt trầm trồ xen lẫn ghét bỏ . Cậu không quan tâm , lại đi thẳng tới cửa hàng thú cưng . Cậu mua một con cún nhỏ mà trắng .




Tối đó Ưng Dụê về tới nhà cũng đã 12 giờ đêm . Thấy Đào Trạch không còn đứng chờ hắn như mọi ngày , Đào Trạch chắc chắn là giận rồi . Hắn đàng ở phòng tắm dưới nhà tắm qua loa rồi đi lên phòng . Đập vào mắt hắn là Đào Trạch ôm một chú cún nhỏ . Trên người cún nhỏ CÓ MÙI TÁO XANH , đưa nó vào tay Ưng Dụê , cậu nói :




- " Anh ngủ với nó .''




Ưng Dụê cứng họng nhất thời nhìn Đào Trạch . Đây là giận chứ là gì nữa, đau lòng chết hắn rồi , giờ lại phải ra chuồng chó ngủ . Thảy chó nhỏ ra ngoài cửa phòng . Ưng Dụê ôm Đào Trạch ngồi xuống giường . Hai tay bao trọn lấy bụng Đào Trạch khẽ xoa, cằm tựa lên vai cậu , hít lấy mùi hương tuyến thể tỏa ra vị đào ngọt ngọt chua chua . Đào Trạch mang thai , cơ thể lại càng nhạy cảm , da trắng ra hẳn , sờ cũng có da có thịt , rất mát tay , Ưng Dụê cấm dục nguyên một tuần rồi , chỉ cần ngửi mùi tin tức tố của Đào Trạch là cứng . Đào Trạch cảm giác có cái gì đó cứng cứng chọc lên , giật thót mình quay lại lườm hắn .




-'' Anh ... Lưu manh "




Đào trạch mặt đỏ sắp nhỏ ra máu , Đng Dụê lại ghé sát vào tai cậu buông câu đùa giỡn . Hơi ấm phả vào tai tạo nên xúc cảm nhột nhột khiến đặc thù omega nhạy cảm nay lại mang thai càng nhạy cảm hơn , bên dưới đã ướt thành một mảng hỗn loạn .




-'' Em xem , chỉ mới ngửi mùi của em , tôi liên muốn đè em "




Vừa nói Ưng Dụê vừa dùng tay gãi nhẹ lên đỉnh dương vật nhỏ của Đào Trạch. Rồi một đường ném cả quần cả áo của cậu xuống chân giường làm lộ ra cái bụng nhô to 6 tháng của Đào Trạch , đôi chân dài cọ vào nhau , hai tay nắm chặt drap giường , đầu vú động tình run rẩy khiến lửa dục trong người Ưng Dụê càng cao hơn , trướng to . Không ngừng gặm cắn cơ thể trần trụi xinh đẹp . Đêm đó hai người không biết đã làm bao nhiêu lần , phóng thích nhiều thế nào , chỉ biết sau hôm đó trên người Đào Trạch vết đỏ tím xen lẫn , cơ thể mỏi mệt , chỉ biết đánh lên người Ưng Dụê vì tinh trùng thượng não , không biết tiết chế .




Sáng hôm sau , Đào Trạch tỉnh dậy , một bên giường đã lạnh hơi người , có chút cảm giác trống vắng . Tối hôm qua Ưng Dụê nói sẽ phải sang Anh 2 tuần để ra mắt sản phẩm mới , đây là một hạng mục mấu chốt đưa công ty tiến xa ra thị trường ngoài nước . Hơn một tháng nay Ưng Dụê cật lực làm việc là để cho 2 tuần cuối cùng này . Hắn hứa sẽ gọi về cho cậu mỗi ngày . Trước khi đi Ưng Dụê đã nhờ Tô Dương và Đại Bạch sang chăm sóc Đào Trạch , đặc biệt là phải bên cạnh cậu 24/24 , vì hắn biết tâm lý omega khi mang thai rất nhạy cảm , nếu không được quan tâm đầy đủ sẽ ảnh hưởng tới tâm lý . Thế là 2 tuần sau đó bác sĩ Tô và Bạch trợ lý chính thức bị giáng chức xuống làm thê nô cho Đào Đào phu nhân .




Đào Trạch khi mang thai đặc biệt thèm đậu , tất cả các loại đậu , từ đậu xanh tới đậu đen , ... Hại Đại Bạch vắt óc suy nghĩ mọi cách để nghĩ ra món ăn , tất cả các món đều phải có đậu . Đó là yêu cầu bắt buộc .




Trong phòng khám, Đào Trạch đang chìm trong suy nghĩ về Ưng Dụê . Tự dưng tò mò muốn biết những mối tình trước kia của hắn trước khi quen cậu . Khi yêu nhau , người ta thường muốn hiểu rõ nhất về đối phương. Đào Trạch quyết định hỏi Tô Dương thử xem . Y là bạn thân với Ưng Dụê chắc chắn biết sơ sơ :




-'' Anh Tô này trước kia Ưng Dụê có từng qua lại với omega nào mùi táo xanh không .''




Tô Dương đang sắo xếp đồ dùng bỗng quay lại nhìn Đào Trạch , kì thực y cũng không quá rõ về mấy mối quan hệ của Ưng Dụê , y không phải loại người thích chĩa mũi vào chuyện của người khác . Nhưng y có nhớ trước kia khi còn học cấp 3 Ưng Dụê từng có tin đồn hẹn hò với một omega khóa dưới , omega nữ đó rất xinh đẹp và có hương táo xanh .




- '' Anh nhớ hình như là có , nhưng đó chỉ là tin đồn thôi . ''




Chưa kịp tiếp tục câu chuyện thì đột nhiên cửa phòng bị mở toang ra , từ đâu một thân ảnh thanh niên nhỏ nhắn chạy nhanh tới phía Đào Trạch ôm ghì lấy cậu . Cậu trai nhỏ thốt lên hai chữ :




" ANH DÂU "




Mặt Đào Trạch kiểu ( O _ O )




Ngồi trên ghế sofa ngoài phòng khách , cậu trai nhỏ bé với mái đầu cam chóe , da hồng hào , ghò má ửng đỏ đang cười toe toét , tay chân bấu víu vào người Đào Trạch như bạch tuộc .




[ Đại Bạch ]: - " Nhị thiếu gia , cậu vừa về sao ? "




[ Tô Dương ] : - " Lâu rồi không gặp em "




Đào Trạch đang bối rối nhìn cậu trai nhỏ . Cậu ta có vẻ không quan tâm lắm tới hai người kia . Mục đích của cậu về đây là để chăm sóc anh dâu , bảo toàn tính mạng khỏi tay ông anh trai . Tươi cười nhìn Đào Trạch :




- " Em là Ưng Lâm , là đầu bếp du học Pháp , về để bồi bổ cho anh dâu "




Từ ngày hôm đó , Thư kí Bạch đã thoát khỏi kiếp con sen .




Tối hôm đó , Đào Trạch gọi điện cho Ưng Dụê . Đập vào mắt cậu là một Ưng Tổng tóc tai bù xù , râu lớm chớm mọc , mắt đỏ quạch , quầng mắt thâm sâu hoắm nở nụ cười thật tươi , đem tất thảy yêu thương trao cho cậu . Trái tim Đào Trạch như nhũn thành vũng nước . Hai ngày nay cậu rất nhớ hắn , nhớ đến không ngủ được . Omega mang thai vốn rất nhạy cảm và cần được che trở , Đào Trạch nhớ tin tức tố mùi rượu thoang thoảng của Ưng Dụê , nhớ vòng tay ấm áp ôm cậu mỗi đêm . Từ khi nào đã trở nên ỷ lại vào sự yêu thương của hắn , Đào Trạch cũng không rõ nữa . Chỉ biết hiện tại nếu không có Ưng Dụê , cuộc sống của Đào Trạch sẽ thật nhạt nhẽo . Đào Trạch nhìn Ưng Dụê , tay vuốt nhẹ bụng .




- Ưng Dụê ! Em nhớ anh , Đậu Đậu cũng nhớ anh .




- Đậu Đậu ?




Ưng Dụê mặt ngơ ngác . Đào Trạch di chuyển camera xuống phần bụng đang ngày một to lên của mình . Khẽ dùng ngón tay nhấn nhấn vào đó .




- Đậu Đậu là tên của cái này .




Ưng Dụê cười cười .




- Ba rất yêu con .




Hai người không nói thêm gì nữa , chỉ lặng im nhìn nhau đến khi Đào Trạch thiếp đi.




Sáng hôm sau , khi Ưng Lâm đi mua thức ăn về để bồi bổ anh dâu đúng nghĩa thì từ phía sau , một giọng nói quen thuộc truyền vào tai em khiến hai túi đồ to rơi hết xuống đất , hơi thở em như đình trệ , chân cứng đến nỗi không thể cử động . Một vòng tay ôm trọn lấy thân thể nhỏ bé của em .




- '' Ưng Lâm , em quay về rồi ."




____________________________________




Tui tự cảm thấy mình màu mè á , thêm một cặp nữa ko biết lúc nào mới end được truyện . Truyện tôi ngâm được hai năm rồi -.- .




Btw hôm nay tui muốn cảm ơn mấy cô . Đây là lần đầu tiên trong cuộc đời tui nhận được nhiều sự ủng hộ như thế này . Nghĩ mà tui gớt nước mắt . Hic :<




Dự là cp mới là một câu truyện hoàn toàn khác với hai cp cũ . Mong các cô tiếp tục ủng hộ truyện của tui . Iu nhiêu nhắm moa moa

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK