Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Beta: Minh Nguyệt

Chương 10: Đế vương phúc hắc thật mê người ( 9)

..........

Đặc biệt là mỗi ngày lúc ngủ còn phải ngủ ở trên giường nhỏ bên cạnh giườngcủa Hiên Viên Mặc, không thấy thoải mái chút nào. Cô cảm giác bản thân sắp mệt tới mức thành chó rồi.

Thị nữ bên người Hoàng đế này thật đúng là không phải người làm, cô vốn còn tưởng rằng chỉ là bưng trà, mài mực mà thôi, không nghĩ tới hiện thực lại hung hăng cho cô một cái tát.

Hiên Viên Mặc thật đúng là để cho cô dốc hết sức đền ơn đáp lại, Mộc Tư vừa quạt cho Hiên Viên Mặc vừa có chút nghiến răng nghiến lợi nghĩ.

“Mộc Tư, lại đây đấm bả vai cho cô, cô cảm thấy bả vai có chút mỏi.” Hiên Viên Mặc phân phó Mộc Tư.

Mộc Tư: “……”

Cô càng muốn nghiến răng nghiến lợi hơn, bỗng nhiên cảm thấy Hiên Viên Mặc đang cố ý giày vò cô.

Nghĩ đến nhiệm vụ của bản thân, cô cảm thấy rất phiền muộn.

Hiên Viên quốc là một quốc gia rất cường thịnh, lúc trước sở dĩ sẽ bị Tam hoàng tử tiêu diệt, nguyên nhân cũng là do có nội gián nên mới có thể thất bại.

Hơn nữa nội gián này cũng không phải là ai khác, chính là Ninh Tâm công chúa muội muội ruột của Hiên Viên Mặc, vị nữ tướng quân duy nhất của quốc gia này.

Mộc Tư không thể không cảm thán cốt truyện này thật cẩu huyết! Không sai, Ninh Tâm công chúa lại là một kẻ ái mộ quỳ gối ở dưới thân Tam hoàng tử.

Cũng không biết cuối cùng Tam hoàng tử này đã dụ dỗ được bao nhiêu cô nương!

Lúc trước vào lúc nguyên chủ chết cũng chưa có nhìn thấy Ninh Tâm công chúa này, chẳng qua đoán chừng kết cục của nàng ta hẳn là cũng không tốt hơn chút nào.

Giúp đỡ người khác tiêu diệt anh ruột của mình, loại phụ nữ này thật đúng là não tàn hết sức. Cho dù nàng ta là vị nữ quan duy nhất ở triều đại trong thời không này, Mộc Tư cũng chướng mắt nàng ta!

Mộc Tư nghĩ đến đây lại càng thấy phiền, vốn dĩ cho rằng đi theo bên người Hiên Viên Mặc, thì cô có thể tìm thấy cơ hội thăm dò lai lịch của cô công chúa này.

Nhưng sự thật là, bây giờ cô chỉ đơn thuần là một lão mụ tử của Hiên Viên Mặc.

Cứ tiếp tục như vậy thì cô phải làm thế nào để hoàn thành nhiệm vụ đây!!

Cô biết Hiên Viên Mặc đang đề phòng cô, cũng không tín nhiệm cô. Trong lúc nhất thời cô cũng không biết nên làm gì bây giờ.

Mộc Tư ngoan ngoãn đi đến phía trước đấm bả vai cho Hiên Viên Mặc, trong lúc lơ đãng mắt liếc thấy tấu chương về lũ lụt ở Giang Nam nằm trên bàn.

Nhìn thấy cái này, hai mắt Mộc Tư liền sáng rực lên. Cô đã biết nên làm gì bây giờ.

Cô vừa đấm vai cho Hiên Viên Mặc, vừa hỏi thử: “Hoàng Thượng, vừa nãy Mộc Tư nhìn đến trên tấu chương đang nói tới lũ lụt ở Giang Nam sao?”

Hiên Viên Mặc nghe thấy Mộc Tư hỏi, giọng điệu tùy ý hỏi lại: “Làm sao? Ngươi có cách nào tốt sao?”

Mộc Tư nghe thấy Hiên Viên Mặc hỏi chuyện, trong lòng liền vui vẻ, có hi vọng rồi!

Vì thế, cô liền lợi dụng tất cả tri thức trong trí nhớ của nguyên chủ, lại kết hợp với những gì mình từng nghe từng thấy ở hiện đại mà đề ra vài phương án cho Hiên Viên Mặc.

Nói xong lại nhỏ giọng bổ sung thêm một câu: “Thật ra ta còn có thể viết một bộ kế hoạch thực thi đầy đủ.”

Hiên Viên Mặc nghe xong kế hoạch của Mộc Tư, im lặng một lúc lâu mới mở miệng hỏi: “Mất bao lâu thì ngươi có thể giao phương án này cho cô.”

Mộc Tư nghe thấy câu hỏi của Hiên Viên Mặc, liền suy nghĩ đã rất lâu rồi bản thân chưa có được một giấc ngủ ngon, vậy năm ngày là được rồi.

Kết quả còn chưa đợi cô nói ra, Hiên Viên Mặc đã dứt khoát lưu loát nói cho cô thời gian hai ngày.

Mộc Tư: “……”

Cô âm thầm thè lưỡi, đồng thời nhỏ giọng nói thầm ở một bên: “Thật nhỏ mọn!”

Cô mới vừa nói thầm xong, liền thấy Hiên Viên Mặc quay người lại đang dùng vẻ mặt cười như không cười mà nhìn cô.

Không nghĩ tới tiếng nói thầm của cô sẽ bị Hiên Viên Mặc nghe thấy, Mộc Tư có chút xấu hổ cười với Hiên Viên Mặc.

Hiên Viên Mặc thấy vậy cũng không nói thêm gì, chỉ là bảo cô đi xuống viết phương án cho tốt.

Hai ngày sau, Mộc Tư cầm phương án trị lũ lụt mà bản thân cố gắng làm trong hai ngày giao cho Hiên Viên Mặc.

Sau khi Hiên Viên Mặc xem xong phương án hoàn chỉnh mà Mộc Tư đã viết tốt, vẻ mặt không khỏi nhìn chằm chằm Mộc Tư một lúc lâu, nhìn đến nỗi Mộc Tư dựng hết tóc gáy ở trong lòng.

“Ngươi muốn được ban thưởng gì?”

.............

#Ấn ngôi sao>< và ủng hộ nhé~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang